Danh mục tài liệu

Ánh hồng hạnh phúc P4

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 206.40 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Kể từ ngày xảy ra sự cố đến nay, Hoa Phượng chẳng phải làm việc gì ngoài chuyện ăn với ngủ. Chiều nào Thanh Trà cũng ghé nhà chơi với cô đến tối mới về, kể đủ thứ chuyện, nên mặc dù không đi làm, nhưng việc gì trong công ty, cô cũng biết. Công Dinh cũng hay lái xe đến đưa cô đi dạo. Thanh Trà gặp dịp là tháp tùng theo liền. Cô nàng còn tuyên bố: -Thật ra thì tao cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi hai người. Nhưng mày nghĩi coi, ông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P4Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG IV K ể từ ngày xảy ra sự cố đến nay, Hoa Phượng chẳng phải làm việc gìngoài chuyện ăn với ngủ. Chiều nào Thanh Trà cũng ghé nhà chơi với cô đến tốimới về, kể đủ thứ chuyện, nên mặc dù không đi làm, nhưng việc gì trong côngty, cô cũng biết. Công Dinh cũng hay lái xe đến đưa cô đi dạo. Thanh Trà gặp dịp là tháptùng theo liền. Cô nàng còn tuyên bố: -Thật ra thì tao cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi hai người. Nhưng màynghĩi coi, ông Dinh đang ra sức theo đuổi người đẹp, chịu khó lui tới để đượcđưa em đi đây đi đó. Trong thời điểm này, tao phải nắm bắt cơ hội để được điké, chứ đến khi mày “yêu” rồi thì đâu còn dịp nữa. Đầu óc Hoa Phượng dạo này cứ hay nghĩ đến Dinh. Cả tuần nay chẳng thấybóng dáng hắn đâu, làm cô bứt rứt, cứ bắt ghế ra sân ngồi với tâm trạng thấpthỏm, trông mong. Ngồi ngoài sân chán, cô lại vào trong nhà, nhưng cứ hễ nghe tiếng xe ngoàicổng là cô lại dáo dác nhìn ra. Cô rất ngại mọi người biết được cô nóng ruột chờ đợi hắn, nhưng hình nhưcô chẳng dấu được ai. Hoa Phượng chẳng hiểu sao mình lại như vậy. Chỉ biếtrằng không gặp Công Dinh, cô cảm thấy trong người có cái gì đó buồn buồn, vàcứ như thế tiếp nối mấy ngày nay, cô thấy không vui, vô vị đến lạ lùng. Chiều nay, lúc đang ăn cơm thì thằng Hoàng đi chơi về. Nghe tiếng láchcách ở cổng, Hoa Phượng giật mình, nhớn nhác nhìn ra. Khi quay trở vô, cô ravẻ bình thản, tiếp tục ăn cơm để che dấu sự thất vọng của mình, thì bỗng Huylên tiếng hỏi: -Mấy hôm nay, sao không thấy Dinh tới chơi? -Em không biết. Chắc anh ấy bận công việc. Cô trả lời qua loa rồi tiếp tục ăn cơm. Khi ngước lên, cô thấy Huy đang nhìnmình: -Có muốn đi chơi không? Chút nữa đi với anh? Hoa Phượng ngạc nhiên: -Anh rủ em hả? -Chứ còn ai? Cô nhìn anh dò xét: -Vậy chị Bích đâu?www.phuonghong.com 30 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Bích hả? Thì ở nhà cô ấy chứ đâu. -Bộ hai người giận nhau hả? - Đâu có. -Sao anh không đi với chị Bích, mà lại rủ em? Huy nhăn mặt: -Con nhỏ này nhiều chuyện ghệ Tại vì hôm nay là sinh nhật của Bích, tuithấy cô cứ thấp tha thấp thỏm, tội nghiệp quá nên mới có ý tốt, rủ đi theo cho đỡbuồn. Cứ ở đó mà hỏi tới hỏi lui hoài. Có đi hay không thì bảo? Hoa Phượng vừa nghe xong thì mắt sáng rỡ, reo lên: -A! Vậy hả? Vậy thì đi liền. Nhưng anh đã mua quà cho chị Bích chưa? -Có rồi, yên tâm đi – Huy quay sang nói với thằng em út – Hoàng học bài hếtchưa? Có muốn đi không? Thằng Hoàng hớn hở: -Em học xong rồi. Nó bổng bỏ chén cơm đang ăn dở dang xuống bàn, đứng lên: -Í! Thôi, em không ăn nữa đâu, để bụng chút lại đằng nhà chị Bích ăn bánhngon hơn. Huy cười, chạy lên lầu, rồi trở xuống với một hộp quà đã được gói kỹ càngbằng giấy kiếng có dòng chữ Happy Birthday. Hoa Phượng tò mò: -Cha! Hộp này to nhỉ? Cho coi được không anh Hai? Huy lừ mặt: -Không được. Cô cười hì hì, đề nghị: -Vậy anh nói cũng được. Cái gì ở trỏng vậy. - Đùng nhiều lời – Huy gạt ngang - Muốn biết thì đợi chừng nào chị Bích mởquà ra đã. Còn không lo thay đồ đi, ở đó mà nói dóc. Hoa Phượng đứng lên, choàng tay qua cổ anh để Huy dìu lên phòng. Sẳn dịp,cô buột miệng hỏi: -Anh với chị Bích tính chừng nào thì cưới nhau đây? Em thấy hai ngườiquen nhau cũng lâu rồi, còn đợi gì nữa? -Sao? Muốn anh cưới vợ hả? Bộ không sợ bị thiệt thòi sao? -Em thiệt thòi cái gì?www.phuonghong.com 31 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Chịu khó suy nghĩ một chút đi, anh mà cưới vợ rồi thì em đừng có hòng mènheo này nọ. -Xời ơi! tưởng chuyện gì quan trọng. Anh cứ an tâm lo cưới vợ đi, em sẽ mènheo với…người khác. -Ai mà xấu số vậy? – Huy hỏi với nụ cười chế giễu. Thằng Hoàng lại tài lanh xen vào: -Em biết nè. Hoa Phượng quay phắt lại: -Biết cái gì? -Thì biêt cái người đó đó. Ủa! Mà sao mấy ngày nay hổng thấy ổng vậy ta? Hoa Phượng đỏ mặt, cốc lên đầu nó một cái: - Đồ vô duyên! Thằng Hoàng vừa nghiêng người né, vừa la: -Em thấy sao thì nói vậy chứ bộ. Huy xua tay lùa nó lên lầu: -Thôi, thôi. Lo thay đồ mau lên rồi đi. Ngọc Bích ra đón ba anh em Huy với nụ cười thật tươi. Hôm nay, cô mặcchiếc áo đầm sẫm màu, trông chững chạc hơn. Hoa Phượng kéo tay anh: -Anh Hai! -Gì? -Hôm nay chị Bích đẹp ghê hén. -Anh thì thấy lúc nào cô ấy cũng đẹp – Huy đáp tỉnh bơ. -Ái cha! – Hoa Phượng dải giọng - Dạo này anh Hai dẻo miệng quá nhỉ? Ngọc Bích cười cười, đánh nhẹ vào vai Huy, có vẻ mắc cở vì câu nịnh củaHuy trước mặt hai đứa em. Hoa Phượng tố thêm: -Chị Bích coi chừng ông anh của em nhé. Ổng coi vậy chứ khó ưa lắm đó.Chị biết không? Ở nhà, ổng cứ cằn nhằn em với thằng Hoàng hoài hà. Bởi vậy,tụi em mong ổng cưới vợ lẹ lẹ cho rồi. Đang ngon trớn, Hoa Phượng bỗng bị Huy cốc một cái vào đầu đau điếng: -Con nhỏ này! Bộ mong anh lấy vợ lắm hả? Cô lấy tay xoa đầu và nhăn nhó, nhưng không quên nháy mắt với Ngọc Bích. -Mong chứ, để có bà chị dâu đỡ đạn, ha chị Bích. Dường như chỉ chờ có thế, Huy quay sang Ngọc Bích, cười tủm tỉm:www.phuonghong.com 32 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Đó, em thấy không? Tụi nó cứ hối anh lấy vợ hoài. Em nghĩ sao? Thấy Ngọc Bích ngượng ngùng đỏ cả mặt, Hoa Phượng chép miệng than: -thôi, chuyện đó thì anh chị từ từ tính với nhau đi nhạ Chứ từ nãy giờ đứngđây với cái chân như vậy, tui mỏi quá à. -Ừ nhỉ. – Bích vội vàng bước tới – Mình vô trong đi. Hôm nay chị khôngmời nhiều đâu, chỉ một số ít bạn thân thôi. Nãy giờ cứ níu lấy ông anh, giờ có thêm Bích, Hoa Phượng càng thấy thoảimái ...