Nhìn đôi môi tiên diễm đỏ mọng khép mở, một lần nữa được cảm thụ da thịt nhẵn nhụi của nàng xuyên qua ma bào, Niệm Băng trong lòng không khỏi rung động. Hắn thậm chí đã quên mất kế hoạch bức vấn Băng Vân, dưới không khí ấm áp này, hắn không ngừng đưa từng miếng bàn tay gấu vào trong miệng Băng Vân.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 157 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 157: Phụ mẫu đích tình huốngNhìn đôi môi tiên diễm đỏ mọng khép mở, một lần nữa được cảmthụ da thịt nhẵn nhụi của nàng xuyên qua ma bào, Niệm Băngtrong lòng không khỏi rung động. Hắn thậm chí đã quên mất kếhoạch bức vấn Băng Vân, dưới không khí ấm áp này, hắn khôngngừng đưa từng miếng bàn tay gấu vào trong miệng Băng Vân.Nhìn nàng ăn hết số mỹ thực, lại dần dần sinh ra một loại cảmgiác thỏa mãn.Để cho nàng dựa ổn định lên bả vai mình, đưa tay ôm lấy thânthể mềm mại, tạo cho nàng một tư thế thỏa mái nhất để dễ dàngăn hết bát canh. Sau một hồi công phu, chút còn lại cuối cùngcủa bát hùng chưởng cũng đã toàn bộ nằm trong bụng Băng Vân.Niệm Băng cảm giác được lúc này mới hoàn toàn thoải mái,không còn phải áy náy nữa mới ngừng việc bón thức ăn.Băng Vân có chút không nỡ, ánh mắt vẫn còn thoáng chần chừtiếc rẽ nhìn bát hùng chưởng đã sạch sành sanh. Nhưng nàngcũng rất nhanh ý thức được quan hệ giữa mình và Niệm Băng lúcnày. Nhờ năng lượng được bổ sung từ bàn tay gấu, thể lực củanàng đã được khôi phục chút ít, có thể dùng sức giãy dụa. NiệmBăng dùng ống tay áo của mình rũ chút thức ăn còn dính trênngười Băng Vân, đỡ thân nàng một lần nữa đặt lên tấm da gấu,rồi tự mình ngồi ở bên cạnh. Lúc này mới bắt đầu sử dụng tốc độnhư phong quyển tàn vân xử lý nốt bát hùng chưởng còn lại.Vừa ăn hắn vừa một bên nhìn trộm quan sát Băng Vân, ánh mắtnàng lại một lần nữa trở lại bộ dạng ngốc trệ, nhìn cũng khôngthèm liếc mắt về phía hắn, cứ như vậy nằm trên tấm da. NiệmBăng phát hiện thấy, tự bản thân mình tựa hồ rất lưu luyến cáicảm giác được ôm nàng lúc trước.Băng Hỏa Ma TrùĂn hết bát hùng chưởng nọ, Niệm Băng đem các vật dụng thuthập lại. Với một con gấu lớn thế này, cũng đủ cho hai người bọnhọ ăn cả tháng. Dĩ nhiên nhờ vào Băng ma pháp bảo tồn, cũngkhông sợ nó bị thối rữa. Sau một hồi thu nhặt hết các thứ rồiquay trở lại vào trong huyệt động, Băng Vân đôi mắt đã nhắmlại, thân thể hoàn toàn không có động tĩnh gì.Niệm Băng ngồi cách nàng không xa, lúc này Băng Vân đã lấyquần áo cùng tấm da gấu quây mình lại thật chặt, hắn chỉ có thểtừ bên ngoài ma pháp bào hồi tưởng lại những đường cong độnglòng nhân mà thôi. Nhớ tới hành động lúc trước xâm phạm BăngVân, trong lòng không khỏi thoáng chút rung động, nói:“ Băng Vân, ta biết nàng vẫn còn chưa ngủ, không bằng như vậyđi, chúng ta có thể thương lượng chút được không? Xin nàng hãytin tưởng ta, ta thật sự không hề có ý muốn thương tổn làm hạinàng đâu, ta cũng chỉ là muốn biết nơi cha mẹ hạ lạc thôi mà”Băng Vân hai mắt mở to, Niệm Băng lại một lần nữa chứng kiếnánh mắt tràn ngập oán giận:“ Không có ý thương tổn ta sao? Cho dù ngươi giết ta, ta cũngchưa chắc hận ngươi đến thế này đâu”Niệm Băng có chút trợn mắt hác hốc mồm nói:“ Cái này…,cái này….!!! Lúc ấy ta quả thật không khắc chế đượcbản thân. Bất quá, cuối cùng không phải ta đã dừng lại đúng lúcrồi sao, tự mình đấu tranh cả nữa ngày trời, mới hoàn hảo chưacó phá hủy đi sự trong sạch của nàng. Ta biết nàng rất hận ta,nhưng cũng không phải như thế này, tự mình có hơi quá rồi sao.Chắc sư phó của nàng bây giờ đang đi tìm nàng đó, bà ta cănbản không có khả năng tìm ra nơi này đâu”Băng Vân lạnh lùng nhìn Niệm Băng:“ Từ khi được thành người đến nay, ngoại trừ cha ta ra, không cónam nhân thứ hai nào dám đụng chạm đến thân thể ta. Ngươitrước đến giờ đã hai lần như thế vũ nhục ta, còn nói không cóphá hủy sự trong sạch của ta hay sao”Niệm Băng cười khổ:“ Dù sao chuyện tốt cũng đã làm rồi, vậy nàng muốn thế nàođây? Nếu không ta đền bù cho nàng nhé, để mặc nàng chiếmtiện nghi lại, được không?”Băng Hỏa Ma Trù“ Ngươi!!!…..”Băng Vân tức giận đến toàn thân nổi lên một trận run rẩy:“ Ngươi hèn hạ!!.. Ngươi vô sĩ!!.. Ngươi hạ lưu…Ngươi..!!!... Bâygiờ ngươi nếu không giết ta, rồi sẽ có một ngày ta cũng sẽ chongươi sống không bằng chết …”Nhìn bộ dạng phẫn nộ đến cực điểm của Băng Vân, Niệm Băngtrên mặt toát ra một tia mĩm cười:“ Tốt a!!! Ta sẽ đợi ngày đó đến. Xem ra, bất luận ta nói thế nàonàng cũng sẽ không chịu nói cho ta biết nơi cha mẹ bị giam cầm.Được!! Thế cũng tốt, ta cũng không ép nàng nữa! Nàng yên tâmđi, ta cũng tuyệt đối sẽ không có xâm phạm nàng nữa đâu.Chúng ta cứ như ngày hôm nay đi, cái ta có chính là thời gianđó.!!Ngoại trừ việc li khai chốn này ra, ta nhất định cố gắng chiếu cốthật tốt cho nàng. Chúng ta cứ ngày qua ngày được sống cùngnhau vui vẽ một đoạn thời gian không phải tuyệt lắm sao? Lúcnào nàng cảm thấy phiền muộn, rồi có thể nói cho ta biết chuyệnta cần, ta lập tức sẽ thả ngươi rời đi. Về phần nàng như thể nàođể trả thù ta , ta nhất định sẽ đợi”“ Ai muốn cùng ngươi sống chung ở chổ này hã”Băng Vân không biết khí tức ở đâu ra, mạnh mẽ từ tấm da gấuđứng bật dậy, căm phẫn nhìn Niệm Băng ở bên cạnh, đưa tayphất mạnh, hướng về má Niệm Băng mà đi tới.“Bét!!!...”Gương mặt anh tuấn của Niệm Băng đã hằn lên hình một bàn tayrõ rệt. Đánh cho hắn một cái tát, ngược lại khiến Băng Vân lặngngười đi, lúc này mới ý thức nói:“ Tại sao ngươi không tránh né? “Niệm Băng xoa má, than nhẹ một tiếng:“ Trước mạo phạm ngươi là ta không đúng, nhận của nàng mộtcái tát này cũng coi như bù đắp phần nào, nếu nàng còn chưa hếtgiận, có thể tát thêm cái nữa cũng không sai.”Băng Vân vừa định giơ tay lên, nhưng tay nàng cũng không có hạxuống nữa.“ Hừ!! Ngươi chớ có đắc ý, ta sẽ không thèm đánh ngươi đâu, tamuốn nội tâm ngươi phải bị dằn vặt, tự khiển trách chính mình”Băng Hỏa Ma TrùNiệm Băng cười hắc hắc, nói:“ Nàng nghĩ như vậy thật chứ? Nàng cũng đã nói, ta là một tênhèn hạ, vô sỉ, hạ lưu tiểu nhân đó sao. Một tên tiểu nhân mà lạitự mình xấu hổ ư? Vậy suy nghĩ của nàng cũng thực quá là thuầnkhiết rồi đó. Bất quá, nói thật nhé, Băng Vân tiểu thư à ! Vócdáng của nàng thật hoàn hảo vô cùng, quả không sai á!!!“ Ngươi….”Băng Vân vung tay lên rốt cục cũng đánh mạnh xuống, c ...
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 157
Số trang: 9
Loại file: pdf
Dung lượng: 178.07 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Băng Hỏa Ma Trù Đường Gia Tam Thiếu những tác phẩm hay của Đường Gia Tam Thiếu tiểu thuyết truyện kiếm hiệp tiên hiệp Băng Nguyệt Yến PhongTài liệu có liên quan:
-
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 289 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0
-
762 trang 63 0 0