Thực ra tôi đã cố ý lấy nước lá móng bôi lên mũi. Nhưng trò gian dối này không kéo dài được lâu. Tôi có thai và từ hơn một tháng nay, tôi không gặp lại Faiez.Tôi nhất định phải gặp anh để nói cho anh biết. Một buổi chiều, khi ấy mặt trời chưa lặn hẳn, tôi ra vườn đun nước làm như để giặt quần áo rồi tôi mang quần áo lên sân thượng, vào sát giờ mà tôi biết Faiez sắp về. Lần này tôi gật đầu ra hiệu cho anh và tôi còn nhấn mạnh bằng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bị thiêu sống - Phần 11 Phần 11Thực ra tôi đã cố ý lấy nước lá móng bôi lên mũi. Nhưng trò gian dối này không kéodài được lâu. Tôi có thai và từ hơn một tháng nay, tôi không gặp lại Faiez.Tôi nhất định phải gặp anh để nói cho anh biết. Một buổi chiều, khi ấy mặt trời chưalặn hẳn, tôi ra vườn đun nước làm như để giặt quần áo rồi tôi mang quần áo lên sânthượng, vào sát giờ mà tôi biết Faiez sắp về. Lần này tôi gật đầu ra hiệu cho anh vàtôi còn nhấn mạnh bằng cử chỉ để anh hiểu rằng: “Em muốn gặp anh, em đến chỗ đó,anh phải theo em đến đó…”Anh đã nhìn thấy tôi và tôi vội vàng chạy đi, thay vì vào chuồng gia súc trông nom mộtcon cừu đang ốm như đã nói với mọi người. Con cừu ấy cũng đang ốm thật, nó sắp đẻvà đây không phải lần đầu tiên tôi có mặt bên nó. Có lần, tôi còn ngủ suốt đêm trênđống rơm để đề phòng khi nó kêu thì tôi nghe thấy ngay.Anh đến chỗ hẹn sau tôi và ngay lập tức, anh tìm cách làm tình với tôi, anh đinh ninhrằng tôi gọi anh chỉ vì chuyện ấy. Tôi lùi lại:“Không, không phải vì thế mà em muốn gặp anh.– Vậy tại sao?– Em muốn nói với anh.– Chúng ta sẽ nói chuyện sau…Lại đây đi!– Anh không yêu em phải không? Chúng ta không thể gặp nhau chỉ để nói chuyện đượcà?– Có, anh yêu em đấy chứ. Anh yêu em đến nước mỗi lần gặp em, anh chỉ muốn em.Anh Faiez này, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, em không muốn gì cả, sau đó anh đãhôn em và em đã chấp nhận anh ba lần. Em không có kinh nữa rồi.– Có thể chỉ muộn hơn mọi lần chăng?– Không, em chưa bao giờ muộn cả, và em thấy trong người lạ lắm.” Cơn thèm muốncủa anh biến mất. Tôi thấy rõ khuôn mặt anh: anh trở nên trắng bệch.“Vậy chúng ta phải làm gì?– Chúng ta phải cưới nhau thật nhanh, ngay bây giờ! Chúng ta không thể chờ đượcnữa, cần phải đến gặp cha em, ngay khi không có cả lễ cưới, em cũng không quantâm!– Người trong làng sẽ dị nghị mất. Không làm thế được.– Chúng ta sẽ phải làm sao để có khăn trải giường treo trên ban công?– Em cứ yên tâm, anh đã có cách, anh sẽ lo chuyện đó. Nhưng chúng ta không thể làmđám cưới nhỏ được, chúng ta đã nói sẽ làm một đám cưới thật to. Anh sẽ đến thưachuyện với cha em. Ngày mai em đợi anh ở đây, cũng vào giờ này nhé.– Nhưng không phải lúc nào em cũng ra đây được. Anh là đàn ông, anh muốn làm gì thìlàm…Anh hãy đợi đến khi em ra hiệu cho anh. Nếu đi được, em sẽ vén tóc lên cho anhthấy. Còn nếu không thấy em bỏ cái khăn trùm đầu ra thì anh đừng đến.”Ngày hôm sau, tôi đánh liều bảo với mọi người là đi lấy cỏ cho con cừu đang ốm. Tôira hiệu và chạy đến chỗ hẹn, vừa chạy vừa run. Cha tôi không nói gì và tôi cũngkhông nghe thấy gì. Tôi sợ đến nỗi thở không ra hơi. Khoảng nửa giờ sau Faiez mớiđến. Do thật trọng, tôi tấn công ngay:“Tại sao anh không đến gặp cha em?– Anh không dám nhìn thẳng vào cha em. Anh sợ quá.– Nhưng anh phải nhanh lên chứ, hôm nay là gần hai tháng rồi. Ít lâu nữa bụng em sẽto ra, lúc đó em biết phải làm thế nào?”Và tôi bắt đầu khóc, anh nói với tôi:“Em nín đi, không được khóc khi về nhà đâu đấy. Mai anh sẽ đến gặp cha em.”Tôi đã tin anh, rất muốn tin anh. Vì tôi yêu anh và tôi có nhiều lý do chắc chắn để hyvọng vì anh từng đến gặp cha tôi để hỏi cưới tôi. Tôi hiểu anh sợ không dám nhìnthẳng vào cha tôi. Giải thích tại sao anh muốn cưới tôi gấp như thế không phải làchuyện đơn giản. Khi phải đối mặt với tính nghi kỵ và hung bạo của cha tôi, anh sẽphải giải thích thế nào đây để không phải nói ra điều bí mật, không làm mất danh dựcủa tôi và của anh trước mọi người trong gia đình?Đêm ấy, như thường lệ, tôi lại cầu nguyện. Cha mẹ tôi rất sùng đạo, mẹ tôi thườngđến đền thờ hành lễ. Mỗi ngày, bọn con gái phải đọc kinh hai lần ở trong nhà. Sánghôm sau, khi tỉnh dậy, tôi tạ ơn Đấng Allah đã phù hộ cho tôi còn sống.Khi tôi lên trên sân thượng thì chiếc ôtô của Faiez đã đi mất. Tôi quay ra làm việc nhưthường lệ, chăm sóc con cừu ốm, quết dọn chuồng gia súc, và tôi lùa chúng ra đồng,hái cà chua.Tôi đợi cho đến đêm. Tôi sợ đến nỗi đã nhặt một hòn đá to, và tôi tự đập vào bụng vớihy vọng sẽ có kinh trở lại và mọi việc sẽ lại đâu vào đấy. Cuộc Hẹn Cuối CùngĐêm xuống. Tôi chờ đợi một cách tuyệt vọng, mong được trông thấy Faiez đến, mộtmình hoặc đi cùng cha mẹ anh, nhưng tôi biết chắc anh sẽ không đến. Giờ đã quámuộn rồi. Và chiếc ôtô không đậu trước nhà anh, các cửa sổ cũng đóng im lìm.Đó thực là thảm hoạ lớn đối với tôi. Suốt đêm tôi không ngủ được, cố nghĩ rằng anhđi thăm gia đình ở nơi nào đó và chỉ vì trời nóng nực nên mới phải đóng kín các cửasổ.Kể cũng thật kỳ lạ, không ngờ mấy tuần lễ đó của đời tôi lại được in sâu trong ký ứctôi đến như vậy. Từ trước đến giờ, tôi phải rất khó khăn mới hình dung được quãngđời thơ ấu của mình, ngoài những hình ảnh đau lòng không có lấy một giây phút hạnhphúc hay bình yên dù nhỏ nhất, tôi không bao giờ quên những khoảnh khắc tự do vụngtrộm đó, nỗi sợ hãi và niềm hy vọng. Đêm ấy, tôi thấy rõ hình ảnh tôi nằm dưới tấmda cừu, hai tay ôm bụng, lắng nghe từng tiếng động nhỏ trong bóng tối. Ngày mai anhấy sẽ đến, ngày mai anh ấy sẽ không đến…Anh ấy sẽ cứu mình, anh ấy sẽ bỏ rơimình…Nó như một khúc nhạc vang mãi trong đầu tôi.Sáng hôm sau, tôi nhìn thấy chiếc ôtô đỗ trước nhà anh. Tôi tự nhủ: “Anh ấy cònsống!” Có một tia hy vọng. Tôi không thể ngóng nhìn anh đi làm nhưng buổi chiều ấy,khi anh đi làm, nhưng buổi chiều hôm ấy, khi anh đi làm về, tôi đã ở trên sân thượng.Tôi ra hiệu theo cách đã giao ước từ trước để hẹn gặp anh ngày mai trước lúc mặttrời lặn.Và cuối buổi chiều hôm đó, trước lúc mặt trời lặn, tôi đi lấy cỏ khô cho đàn cừu. Tôichờ mười phút, rồi mười lăm phút, hy vọng có lẽ anh nấp quanh đâu đấy. Lúa mì đãgặt xong nhưng ở một vài chỗ trên cánh đồng, tôi vẫn có thể nhặt được nhiều bó cỏkhá to và tôi lấy rơm buộc lại. Tôi xếp chúng thành hàng dài ở vệ đường và tranh thủbuộc sẵn. Tôi làm rất nhanh nhưng vẫn cẩn thận chừa lại ba bó chưa buộc để khôngbị lúng túng nếu có ai đi q ...
Bị thiêu sống - Phần 11
Số trang: 7
Loại file: doc
Dung lượng: 65.50 KB
Lượt xem: 18
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tài liệu có liên quan:
-
7 trang 341 0 0
-
267 trang 272 0 0
-
Truyện Harry Potter và chiếc cốc lửa
1938 trang 211 0 0 -
3 trang 121 0 0
-
3 Nốt Ruồi Trên Xác Người Yêu_ Người Khăn Trắng
216 trang 84 0 0 -
5 trang 78 0 0
-
33 trang 76 0 0
-
Truyện ma Mối Khinh Khủng Tại Đồn Lính Pháp
10 trang 72 0 0 -
145 trang 71 0 0
-
145 trang 70 0 0