Tưởng chàng trải nhiều bề nắng nỏ, Ba thước gươm một cỗ nhung yên. Xôngpha gió bãi trăng ngàn, Tên treo đầu ngựa, pháo ran mặt thành... BỎ lại phía sau tất cả sự náo nhiệt của kinh thành, sự sùng bái của quần chúng, sự nhớ nhung của một tấm lòng, Công Uẩn kéo quân thẳng xuống phương Nam, qua những cánh đồng đất sỏi, cây mọc lưa thưa và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cái hột mận - Phần 8,9 Phần 8 & Phần 9Tưởng chàng trải nhiều bề nắng nỏ, Ba thước gươm một cỗ nhung yên. Xôngpha gió bãi trăng ngàn, Tên treo đầu ngựa, pháo ran mặt thành... BỎ lại phía sau tất cả sự náo nhiệt của kinh thành, sự sùng bái của quần chúng, sự nhớ nhung của một tấm lòng, Công Uẩn kéo quân thẳng xuống phương Nam, qua những cánh đồng đất sỏi, cây mọc lưa thưa và cằn cỗi, những bãi dừa cao vút, gió đánh rì rào . . . Dần dần, thảo mộc biến đâu hết cả, trơ ra những cồn cát mênh mông chạy tít đến chân trời. Về tay trái, bể Nam hiện ra, xanh ngắt, với muôn làn sóng bạc kế tiếp nhau tung bọt lên nhũng bờ đá lởm chởm... Xa xa về tay phải, dãy Trường Sơn, hùng vĩ như một mảnh thành còn sót lại của một thời đại hoang đường nào, hiện sừng sững trong lớp bụi sương hồng mờ ảo . . . Hơi nóng, tự vòm mây ngùn ngụt như lửa hung, gieo xuống, nặng nề, bức bối, và gió bể, đầy những bụi vàng lấp lánh và những khí vị lạ lùng nổi thành một tiếng vù vù sâu thẳm và liên tiếp không ngừng... Gần xa tứ phía, chỗ nào cũng hiu quạnh chỗ nào cũng buồn tênh, một nỗi buồn thoảng nhẹ mà người ta chỉ thấy Ở trên cõi đất Chiêm Thành, quê hương của máu và của những điệu hát rã rời, não ruột. . . Mỗi khi gió tắt, bụi cát thôi bay, không khí lại trong suốt như pha lê thì trên đường chân trời, người ta lại thấy một xóm mạc nhỏ ẩn dưới bóng dừa... Những tiếng lá rung như vò lụa, lulung tiêng suối chảy như reo cười vẳng lại khiến cho voi ngựa dỏng tai, phỏng mũi và người ta, dù là các chiến sĩ hung hăng, phải ước ao một vài phút nghỉ ngơi, mơ mộng. Nhưng Công Uẩn nhất định gấp đường, vừa để cho quân thù không kịp phòng bị vừa nóng lòng trở lại kinh thành, nơi mà bao nhiêu tai nạn đang lăm le xảy tới cho các người thân yêu của chàng, như bão táp. Bởi thế nên, không rẽ ngang rẽ tắt vào đâu hết, Công Uẩn truyền ba quân thẳng trước tiến lên, gặp tối thì ngủ tạm ngay bên đường, khát thì uống nước Ở ngay các vũng nhỏ. Chẳng bao lâu, những ngọn tháp đá thứ nhất đã lù lù hiện ra, in hình gở lạ lên trời xanh trong vắt. . . Địa thế cũng mỗi ngày một thêm hiểm trở, những gò đá khô khan cháy nắng, những thung lũng quanh co đầy bóng tối liên tiếp nhau, nom có vẻ hoang vu đáng sợ, hình như dấu vết của một trận hỏa tai khổng lồ nào còn để lại Cảnh đìu hiu vắng ngắt dấu người, ấy thế mà thực ra, chíng đó là sào huyệt của giặc. Công Uẩn cho một số lính tản ra các nơi dò thám thì đều nhận được rất nhiều vết chân của bọn Chiêm Thành cùng những vật dùng hư hỏng mà chúng đã quăng bỏ... Binh sĩ nước Nam cảm thấy rạo rực trong lòng: cuộc viễn chinh giò đã tới đích; gươm đao sắp được mang ra thử. Mà, trong khoảng đất trời hiu quạnh ấy, những cuộc xung phong ghê gớm không biết chừng s ẽ nổ bung ra lúc nào ? . . . Lúc này, quân Nam tiến một cách dè dặt... Cõi đất Chiêm Thành đồi núi trùng điệp chạy tít tắp đến chân mây... Hế thảy đều một vẻ chói lòa, man dã: ánh nắng hoa mắt; cát trắng hoa mắt xào xạc dưới chân người và chân voi ngựa; cỏ cây cháy xém dưới mặt trời: vòm không vẩn lulung mây chỉ cau có... Mấy nghìn linh hồn bị kích thích, giương mắt, giỏng tai, như một đàn dã thú rình mồi, lắng nghe những tiếng âm thầm văng vẳng... ĐÓ là những tiếng động thảm thê và ai oán hình như tự lòng đất thoát lên. Khách lữ hành không ai là không từng đã chú ý đến sự lạ lùng đó nên thường bảo nhau rằng: sứ Chiêm Thành là cõi đất của những oan hồn... Rồi, một buổi kia, vừa qua một dải đồi lởm chởm, Nam quân bất thần rơi xuống đoàn binh của giặc. Đêm tối như mực, lại thêm gió bể gào thét liên miên khiến quân Chiêm Thành không hay không biết gì cả. Mặt trăng hạ tuần đã mọc nhưng vẫn ỡm Ờ lẩn lút trong mây đen. Công Uẩn mỉm cười: - Thực là Trời giúp ta? Chàng ra lệnh cho ky binh và tượng binh bao vây tứ phía, không để một tên nào chạy thoát rồi thân tự dẫn bộ quân lẻn vào giữa trại giặc... Không ngờ sự xảy ra, lũ mọi Chiêm Thành yên chí ngủ lăn như chết. Những tên quân canh cũng thu hình trong lulung tấm da dê, lim dim gật gưỡng. Binh sĩ nước Nam, im lặng như những cái bóng, bò dần vào. Mỗi người cầm một thanh đao cực sắc hoặc cầm một cái thuốn có ngạnh như lơữi câu dùng để giựt ra từng mảnh thịt mỗi khi đã đâm trúng bất cứ một chỗ nào trong thân thể kẻ thù. HỌ nín tiếng bò trong đêm tối, chẳng khác một đàn rắn độc. Khi đã vào hẳn bên trong rồi, họ bất thần hò reo inh ỏi; những ánh binh khí lập lòe nhu muôn vàn ánh chớp cứ nhè ngực, cổ, gáy, bên địch mà cắm vào phầm phập... Một cảnh hỗn loạn ghê gớm diễn ra trong ánh trăng mờ... Những tiếng thở rít qua những tấm ngực thủng, những tiếng rên hấp hối, những tiêng gào thét dã man, những tiếng sắt va nhau, những tiếng ngựa, dê, bò rống vỡ lở, tán lo ạn khiến cho đêm lạnh rùng mình ? . . . Những luồng máu nóngdội ồng ộc trên các mảnh thân tan nát xông lên một mùi gây gây, nhạt nhẽo. Bên trên cảnh chém giết tơi bời: gió bể vẫn kêu gào thảm thiết, hình như đó là một linh hồn đang hoảng hốt chạy về phía lulung cha già, vợ goá, con thơ để nhắn họ: - Khóc đi? Hãy khóc đi, khóc những chinh phu, tử sĩ đang phơi thây trên mặt chiến trường ? Hồn sĩ tử gió ù ù thổi; Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi. Chinh phu, tử sĩ mấy người, Nào ai mạc mặt, nào ai gọi hồn ?(Nguyễn Thị Điể àm)Hai bên đánh nhau suốt sáng. Dần dần, muôn tiếng sát phạt im bẵng... Trongkhoảng mơ hồ hi quạnh chỉ còn nghe một tiếng văng vẳng oán than... Bình minhrụt rè như kinh hãi phải trông thấy cảnh đầu rơi thịt nát. Vằng chiêu dương, bạohơn, ngạo nghễ soi nụ cười chói lọi trong những vũng máu đào...Công Uẩn truyền gọi loa điểm lại sĩ tốt. Trừ vài chục tên bị thương xoàng,Nam quân không hao hụt mất người nào.Về bên giặc, hết thảy đều nằm ngổn ngang trên mặt đất? Tám mươi thủ cấp lặntrong cát bụi chứng tỏ sự tòan thắng của Lý Tướng quân. Chàng, áo bào nhuộmmáu, đứng trước ba quân, oai dũng như một vị thần Phá Ho ...
Cái hột mận - Phần 8,9
Số trang: 6
Loại file: doc
Dung lượng: 73.00 KB
Lượt xem: 17
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tài liệu có liên quan:
-
7 trang 341 0 0
-
267 trang 272 0 0
-
Truyện Harry Potter và chiếc cốc lửa
1938 trang 211 0 0 -
3 trang 121 0 0
-
3 Nốt Ruồi Trên Xác Người Yêu_ Người Khăn Trắng
216 trang 84 0 0 -
5 trang 78 0 0
-
33 trang 76 0 0
-
Truyện ma Mối Khinh Khủng Tại Đồn Lính Pháp
10 trang 72 0 0 -
145 trang 71 0 0
-
145 trang 70 0 0