Danh mục tài liệu

Chương 14 - Tu Chân Giới (1)

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 124.14 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiềm Long đại lục có nhiều loại dã thú, cũng có không ít người thuần dưỡng phi cầm tẩu thú (Phi cầm tẩu thú: chim bay thú chạy), bất quá những loài này chỉ trung thành với chủ nhân của chúng, người khác không cách gì cưỡi được, lại càng khó mà thuần dưỡng ở quy mô lớn. Bình thường đây cũng là cách Tần Vũ truyền tin mời người. Một khi đại chiến nổ ra, chủ nhân phi cầm đa số trở thành người điều tra tình hình địch, cũng có thể tập hợp lại thành phi đội tập...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 14 - Tu Chân Giới (1) Chương 14 - Tu Chân Giới (1) Tiềm Long đại lục có nhiều loại dã thú, cũng có không ít người thuần dưỡng phicầm tẩu thú (Phi cầm tẩu thú: chim bay thú chạy), bất quá những loài này chỉ trungthành với chủ nhân của chúng, người khác không cách gì cưỡi được, lại càng khómà thuần dưỡng ở quy mô lớn. Bình thường đây cũng là cách Tần Vũ truyền tinmời người. Một khi đại chiến nổ ra, chủ nhân phi cầm đa số trở thành người điều tra tìnhhình địch, cũng có thể tập hợp lại thành phi đội tập kích từ trên cao. Cách thứcchiến tranh ở Tiềm Long đại lục rất phong phú, sử dụng chim bay thú chạy cànglàm chiến đấu thêm khốc liệt, càng khó dự đoán. Hơn nữa trong quân đội đều cóngười tu luyện nội công, như quân đội dưới trướng Trấn Đông Vương, mỗi ngườilính nhập ngũ một năm đều có tư cách để được tu luyện. Ở cấp bậc thấp nhất cũngcó tài năng hơn người, một tiểu binh đủ thực lực giết được bẩy tám người bìnhthường. Quân công càng cao, địa vị càng cao, càng có thể tu luyện lên cấp caohơn. Tại Tiềm Long đại lục một khi đại chiến nổ ra, khẩn cấp chiêu binh, những binhlính này không cách gì so được với quân chính quy, chí ít về tố chất thì chênh lệchkhông biết bao nhiêu mà nói. Một quân đoàn chính quy hai mươi vạn quân có thểtiêu diệt đại quân trăm vạn người bình thường. Ngồi trên lưng Hắc ưng, Tần Vũquan sát bên dưới, phút chốc hắn đã ra khỏi Viêm kinh thành. Luận tốc độ, ta chưa thấy có loài phi cầm nào có thể so được Hắc ưng Tần Vũ mìm cười vuốt ve cổ Hắc ưng. Tốc độ Hắc ưng cực nhanh, ít nhất là theo Tần Vũ biết, không có loài phi cầmnào có thể đạt tốc độ như vậy. Cho dù loài ưng tốc độ vốn rất nhanh, nhưng Hắcưng của Tần Vũ là loại đặc biệt, so với chim ưng thông thường nhanh gấp hai đếnba lần. Hắc ưng chúi xuống, bay thẳng về phía lều cỏ. Lều cỏ này là nơi Phong NgọcTử thường cư trú, có một hồ nước bao quanh, xung quanh thật yên tĩnh, khôngmột bóng người, khó có ai đến để quấy nhiễu hắn được. Lúc này trong hồ nước cách lều cỏ không xa, một tiên hạc bay lên, nó chính làvật cưỡi của Phong Ngọc tử, Phong Ngọc Tử lúc này đứng ngoài lều cỏ, ngẩngđầu nhìn Tần Vũ đang từ trên trời hạ xuống, trên mặt lộ rõ nụ cười. Phong bá bá Tần Vũ nhảy thẳng từ Hắc ưng xuống, hưng phấn hét lên. Tần Vũ, sao lại đến chỗ ta? Phong Ngọc tử cười nói. Niên kỷ của Ngọc Phong Tử so với Liên Ngôn cao hơn không biết bao nhiêumà nói, nhưng hắn với Tần Đức vẫn đối đãi nhau như huynh đệ. Phong Ngọc Tửlà loại người không coi trọng tuổi tác. Tần Vũ đang muốn nói chợt phát hiện mụcquang Phong Ngọc Tử tập trung vào Hắc ưng. Phong bá bá, sao vậy, người biết Tiểu Hắc là gì à? Tần Vũ nghi hoặc hỏi. Phong Ngọc tử nhìn chằm chằm Hắc ưng, Hắc ưng lại không thèm để PhongNgọc tử vào mắt. Lúc lâu sau, Phong Ngọc tử lắc đầu nói: Kì quái, nhìn chòm lông trên đỉnh đầu nó kìa, tựa hồ như ‘Kim Diễm ưng’, làvua của loài ưng, nhưng ‘Kim Diễm ưng’ không chỉ có mào kim sắc hỏa diễm,lông toàn thân cũng là sắc hoàng kim hơn nữa lại có hỏa diễm hừng hực, nhưngngười Hắc ưng toàn là màu đen, cả móng vuốt cũng màu đen lạnh giá. Phong Ngọc Tử trong chốc lát vẫn chưa nhìn ra được. Hơn nữa, thực lực ‘Kim Diễm ưng’ cực kì cường đại, ngay cả khi còn nhỏchừng vài tuổi, chỉ với kim diễm hộ thể cũng có thể đối phó kim đan tu chân giả.Còn Hắc ưng rõ ràng tối đa chỉ so với cỡ tiên thiên cao thủ mà thôi, so với ‘KimDiễm ưng’ kém hơn nhiều. Phong Ngọc Tử cau mày nói. Tần Vũ nghe nói vậy, hắn hiểu rõ Phong Ngọc tử vẫn chưa nhìn ra Hắc ưng loàiphi cầm nào. Phong bá bá, người nói gì? Cái gì là kim đan tu chân giả, đó là gì vậy? Theo ýtứ của người có vẻ như còn lợi hại hơn tiên thiên cao thủ. So lợi hại với tiên thiêncao thủ không phải là thượng tiên sao? Tần Vũ nghi hoặc hỏi. À. Phong Ngọc tử thu hồi chú ý đến Hắc ưng, nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tần Vũlắc đầu cười: Kim đan tu chân giả, Phong bá của ngươi chính là Kim đan tu chân giả. Phong bá bá? Tần Vũ nhíu mày. Trong tâm tưởng của Tần Vũ, tiên thiên cao thủ đã là cực kỳ lợi hại, cao hơntiên thiên cao thủ chính là thượng tiên vô địch. Giờ nghe Phong Ngọc Tử nói hắnchẳng qua là kim đan tu chân giả, thực ra là ý tứ gì? Tu chân giả là gì? Thêm nữaKim đan là gì? Phong Ngọc Tử cười nói: Thôi, chuyện này để sau hãy nói, đúng rồi, sao ngươi lại đến chỗ ta, khôngphải chỉ là đến thăm Phong bá bá thôi chứ? Tần Vũ liền nhớ đến việc của bản thân, bỏ những cái Kim đan tu chân giả gìgì qua bên, liền nói: Phong bá bá, con có được 1 khối tinh thể màu hỏa hồng, tinh thể này thật làcực kì kiên ngạnh, Hắc tiên sinh dùng hết sức cũng không làm xước được nó mộtvết nào, Hắc tiên sinh nói. Hả? Phong Ngọc Tử đột nhiên chấn kinh. Tần Vũ bị Ngọc Phong Tử làm cho giật mình kinh ngạc, trong ý nghĩ của hắn,Ngọc Phong Tử luôn bình thản mỉm cười, sóng to gió lớn cũng không màng, tựahồ không có gì có thể làm hắn phải kinh ngạc, nhưng không ngờ vị thượng tiênnày đang trợn to mắt nhìn chăm chăm Tần Vũ. Tiểu tử họ Hắc ở vương phủ cũng không lưu lại nổi một vết xước sao? Phong Ngọc Tử muốn xác nhận lại lần nữa. Tần Vũ chỉ có thể gật gật đầu, không đoán ra được ý tứ của Phong Ngọc Tử. Mắt Phong Ngọc Tử lập tức phát sáng. Phần thiên quyết của Hắc tiểu tử đã luyện đến cảnh giới cực cao, thêm nữatông phái của hắn còn đặc chế được ‘Lam Viêm thủy’, với khoáng thạch thôngthường, đều có thể dung hóa dễ dàng, nhưng hiện tại hỏa hồng sắc tinh thể khônglưu lại một dấu vết nào. Tinh thạch hỏa hồng này là loại khoáng thạch trân quýnào vậy? Tinh thể hỏa hồng đó giờ đâu rồi? Phong Ngọc Tử nhìn Tần Vũ hỏi. Trong vương phủ Tần Vũ lập tức trả lời. Tốt, chúng ta đến lúc đi rồi Phong Ngọc Tử không gọi tiên hạc, dưới chân chợt xuất hiện một thanh phikiếm, phi kiếm to lên, nắm Tần Vũ kéo lên trên, cũng không thèm để ý đến Hắcưng, liền bay thẳng về Viêm Kinh thành. Phong bá bá, họ muốn con đến. Tần Vũ vội nói, tuy hắn đến mời Phong Ngọc Tử để luyện hóa tinh thể hỏahồng nhưng ...