Danh mục tài liệu

CHUYỆN KỂ CỦA TU SĨ KHỔ HẠNH THỨ NHẤT, CON VUA

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 139.60 KB      Lượt xem: 22      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thưa bà, để cho bà hiểu vì sao tôi lại mất con mắt bên phải và nguyên nhân buộc tôi mang áo thầy tu, xin thưa với bà tôi là hoàng tử con vua. Vua cha tôi có một người em trai cũng ở ngôi vua như ông tại một nước láng giềng. Người em này có hai con, một hoàng tử và một công chúa và hoàng tử thì gần như đồng niên với tôi. Khi tôi đã hoàn thành tất cả những nhiệm vụ được trao, phụ vương cha tôi thường cho tôi được hưởng một thứ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CHUYỆN KỂ CỦA TU SĨ KHỔ HẠNH THỨ NHẤT, CON VUA Nghìn lẻ một đêm Chương 8CHUYỆN KỂ CỦA TU SĨ KHỔ HẠNH THỨ NHẤT, CON VUA - Thưa bà, để cho bà hiểu vì sao tôi lại mất con mắt bên phải vànguyên nhân buộc tôi mang áo thầy tu, xin thưa với bà tôi là hoàng tử convua. Vua cha tôi có một người em trai cũng ở ngôi vua như ông tại một nướcláng giềng. Người em này có hai con, một hoàng tử và một công chúa vàhoàng tử thì gần như đồng niên với tôi. Khi tôi đã hoàn thành tất cả những nhiệm vụ được trao, phụ vươngcha tôi thường cho tôi được hưởng một thứ tự do thuần khiết và thích đáng.Đều đều hàng năm tôi được đi thăm quốc vương chú tôi và tôi ở lại đó mộthoặc hai tháng. Sau đó tôi lại về sống gần phụ vương cha tôi. Những cuộc đitrên đã tạo điều kiện cho hoàng tử em họ tôi và tôi một tình thân thật đậm đàvà đặc biệt sâu sắc. Lần gặp nhau vừa rồi, hoàng tử em tiếp tôi với nhữngbiểu hiện thân tình chưa từng thấy. Và một hôm để chiêu đãi tôi, chú ta đãchuẩn bị thật là kỳ công. Chúng tôi ngồi vào bàn ăn đã lâu và sau khi cả haicùng no nê thoả mãn, hoàng tử bảo tôi: - Anh ạ, anh không thể đoán được là em đã bận tâm về việc gì từ cuộcđến thăm của anh lần trước đâu. Đã được một năm kể từ ngày anh trở về bênbác, em đã thuê rất nhiều thợ làm việc để thực hiện một ý đồ mà em đãnghiền , ngẫm. Em đã cho xây xong một đinh thự và bây giờ đã có thể ởđược. Chắc là anh sẽ rất thích được tới xem. Nhưng trước hết anh phải hứavới em là tuyệt đối giữ bí mật và phải một dạ trung thành. Đó là hai điều emđòi hỏi ở anh. Tình bạn thân thiết và tình ruột thịt gia đình giữa chúng tôikhông cho phép tôi từ khước một điều gì, vì vậy tôi không chút ngần ngạithề như ý em tôi muốn và em tôi liền bảo: - Anh hãy chờ em tại đây, một lát nữa em sẽ quay lại. Đúng vậy, chỉmột lát sau em tôi trở về và đi cùng một thiếu nữ rất xinh đẹp, quần áo sangtrọng. Em chẳng nói cho tôi biết nàng là ai và tôi thấy cũng chẳng nên tò mòlàm gì. Chúng tôi lại ngồi vào bàn tiệc cùng người thiếu nữ đó một lát, nóichuyện về nhiều vấn đề và uống chúc mừng sức khoẻ lẫn nhau. Sau đóhoàng tử bảo tôi: “Anh họ ạ, chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Anhhãy giúp em đưa phu nhân này tới phía đó, ở cái chỗ mà anh sẽ nhìn thấymột ngôi mộ có vòm mới xây. Anh sẽ nhận biết dễ dàng. Cửa hầm mộ đãmở sẵn, hai người cùng vào trong đó và chờ em. Em sẽ tới ngay thôi”. Trung thành với lời hứa, tôi chẳng muốn tìm hiểu gì hơn, giơ tay chonàng và theo những chỉ dẫn của hoàng tử em họ, tôi dẫn nàng đi dưới ánhtrăng. Vừa tới chỗ ngôi mộ, chúng tôi đã nhìn thấy hoàng tử đi phía sauchúng tôi, mang theo cái bình chứa đầy nước, một cái cuốc và một túi nhỏđựng vôi vữa. Hoàng tử dùng cuốc phá dở nấm mồ trống không, bê lần lượt các tảngđá xếp vào một góc. Rồi chú ấy đào đất sâu xuống và tôi thấy hiện ra một cáinắp dưới đáy huyệt mộ. Hoàng tử lật cái nắp đậy lên và tôi nhìn thấy ở phíadưới, đầu một cầu thang xoáy trôn ốc. Thế rồi ông em họ tôi nói với thiếu nữ: Đó là lối để đi tới chỗ mà tôi đã nói. Người thiếu nữ bèn đi tới gần và đưa chân bước xuống, hoàng tử emtôi đi theo, nhưng trước khi cũng bước xuống bèn quay lại nói với tôi: “Anhhọ của em, em rất biết ơn sự giúp đỡ của anh. Xin cảm ơn và vĩnh biệt anh. –Em họ thân mến của anh - tôi kêu lên - Thế này là nghĩa làm sao? - Thế làđủ rồi anh ạ - Chú em tôi đáp - Anh có thể trở lại con đường anh vừa đi tớiđây” Scheherazade kể đến đây thì trời vừa sáng, nàng chẳng thể vượt điềuđã qui định. Hoàng đế cũng đứng lên, trong lòng băn khoăn về ý đồ củangười hoàng tử và vị phu nhân dường như muốn tự chôn sống mình. Ôngđành nóng lòng chờ đến đêm hôm sau để được sáng tỏ chuyện đó. *** - Chị ơi, nếu chị không còn ngủ nữa - Dinarzade gọi chị trước khi trờisáng - Em xin chị kể tiếp chuyện người tu sĩ thứ nhất cho em nghe đi. Schahrlar cũng tỏ ý với hoàng hậu là ông rất muốn nghe hoàng hậu kểtiếp chuyện đó. Scheherazade kể tiếp như sau: “ Người tu sĩ nói với Zobéide: - Tôi không thể moi gì được thêm ở hoàng tử em họ tôi nên buộc phảichia tay với y. Khi trở về hoàng cung, của quốc vương chú tôi, chất menrượu bốc lên đầu nhưng tôi cũng về được tới phòng riêng nằm ngủ như chết.Hôm sau thức dậy, nghĩ lại những gì đã xảy ra đêm trước, và sau khi nhớ lạitất cả những chi tiết của một sự kiện thật là kỳ lạ, tôi ngỡ đó là một giấcmộng. Đinh ninh với ý nghĩ đó, tôi cho người đi tìm hiểu xem hoàng tử emhọ tôi có ở nhà không. Nhưng khi người ta cho biết là y không ngủ ở nhà vàcũng không biết y ra sao trong lúc này. Mọi người đều lấy làm lo lắng, tôithấy rõ là chuyện kỳ lạ về ngôi mộ là hoàn toàn có thật. Tôi rất buồn vàtránh mặt tất cả, tôi bí mật một mình đi tới nghĩa địa mà ở đó có vô vànnhững nấm mồ giống như nấm mồ tôi đã thấy hôm qua. Suốt một ngày tôixem xét hết cái này đến cái khác nhưng không ...