Hẳn là bạn đã nghe nói về một cô gái đã xéo lên ổ bánh mì để khỏi phải bẩn giầy và về sau cô ta khốn khổ như thế nào. Câu chuyện được viết lại và cũng đã được in. Cô ta là một đứa trẻ nghèo, mà lại tự cao, tự đại. Cô ta thật xấu tính, xấu nết. Khi còn nhỏ cô ta thích bắt ruồi rồi vặt cánh, để bắt chúng phải bò lê bò càng. Cô ta nhặt một con bọ cam và một con bọ dừa, dính mỗi con lên chiếc đinh ghim, rồi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cô gái xéo lên bánh mì Cô gái xéo lên bánh mìHẳn là bạn đã nghe nói về một cô gái đã xéo lên ổ bánh mì để khỏi phải bẩn giầyvà về sau cô ta khốn khổ như thế nào. Câu chuyện được viết lại và cũng đã đượcin.Cô ta là một đứa trẻ nghèo, mà lại tự cao, tự đại. Cô ta thật xấu tính, xấu nết. Khicòn nhỏ cô ta thích bắt ruồi rồi vặt cánh, để bắt chúng phải bò lê bò càng. Cô tanhặt một con bọ cam và một con bọ dừa, dính mỗi con lên chiếc đinh ghim, rồi đặtmột chiếc lá xanh, hoặc một mảnh giấy nhỏ lên sát chân chúng. Những sinh vật tộinghiệp bám chặt vào đó, xoay xở vặn vẹo, cố thoát ra khỏi chiếc đinh ghim.Kìa, bọ cánh cam đang đọc – con bé Inger nói – hãy xem nó lật trang thế nào?Lớn lên, cô lại càng xấu tính hơn, nhưng cô ta lại rất xinh, điều đó thật ta i họa, nếukhông, cô đã bị ăn tát nhiều hơn rồi đấy.-mày thật vô phương cứu chữa rồi – Mẹ cô gái bảo – Khi còn bé, mày thường xéolên tạp dề của tao, bây giờ mày lớn hơn, tao e rằng một ngày kia mày sẽ xéo lêntim tao.Và chắc chắn là cô ta làm thế.Hiện nay, cô ta đi giúp việc cho một gia đình khá giả sống ở nông thôn. Họ đối xửvới cô như thể con cái trong nhà và cho cô ăn mặc như con cái họ. Cô trông rất ưanhìn, và cô càng vênh váo hơn.Sau khi cô ở với họ được một năm, bà chủ bảo cô:-Này Inger, đã đến lúc cháu về thăm cha mẹ.Thế là cô đi, dù đó chỉ là để khoe mẽ và để bố mẹ thấy cô trở nên xinh đẹp như thếnào. Nhưng khi cô tới ngoại ô thành phố, thấy mấy cô gái với mấy chàng trai đangngồi tán gẫu với nhau bên hồ, và mẹ cô cũng ở đó, đang ngồi nghỉ trên phiến đávới một bó củi đã lượm trong rừng, cô cảm thấy xấu hổ vì ăn mặc đẹp nhường này,mà phải có một người mẹ rách rưới đi kiếm từng que củi. Cô liền quay về nhà chủkhông luyến tiếc, mà chỉ bực mình.Rồi sáu tháng lại trôi qua.-Cháu nhất định phải về nhà một ngày để thăm cha mẹ già, Inger ạ.- Bà chủ bảo.-Đây là ổ bánh mì trắng to, cháu có thể cầm theo. Cha mẹ cháu rất mừng vì đượcgặp con đấy.Thế là Inger mặc bộ váy đẹp nhất, đi đôi giầy mới. Cô nâng váy và nhìn cẩn thậnnhững chỗ đang bước, chỉ để giữ cho giày đẹp và sạch, tất nhiên cô làm thế khôngcó gì đáng trách. Nhưng khi cô tới chỗ con đường dẫn qua đầm lầy, có một vũngnước nhỏ dài, đầy bùn, cô ném ổ bánh mì xuống và dẫm lên ổ bánh để đi quakhông bị ướt giày. Trong khi cô đứng một chân lên ổ bánh và nhấc chân kia lên, ổbánh đã chìm xuống cùng với cô mỗi lúc một sâu hơn, và cô biến mất tăm, ngườita chẳng thấy gì ngoài một đầm lầy sủi bọt đen sì.Câu chuyện là thế.Điều gì đã xảy ra với cô? Cô tụt xuống chỗ bà chúa đầm lầy ở – người đang ủ rượubia . Bà chúa đầm lầy là dì của các tiên cô, họ biết nhau rất rõ. Có nhiều khúc caviết về họ, nhiểu tranh vẽ về họ. Nhưng tất cả những con người đó đều biết bà chúađầm lầy. Khi những đầm cỏ bốc hơi về mùa hè, đó là khi ch úa đầm lầy đang ủrượu bia.Inger tụt xuống đúng hầm ủ rượu của bà chúa đầm lầy và đó chẳng là nơi người tacó thể chịu được lâu. Một hố phân cũng là một căn nhà nguy nga rực rỡ nếu đemso với hầm ủ rượu của chúa đầm. Mỗi ngăn đều hôi thối khiến người ta ngất xỉu,ngoài ra, những ngăn này đều áp chặt với nhau và chỗ nào có m ột tí khe hở cũngcó thể ép bật người ta ra ngoài, chả ai có thể làm được như thế, bởi vì những concó gầy gò và những con rắn béo phệ cuốn lấy nhau ở đây. Đấy là nơi Inger chìmxuống. Tất cả đống hổ lốn sống động ghê tởm đó bốc hơi lạnh giá, khiến cho côrùng mình ớn lạnh đến tận mỗi ngón chân tay – càng lúc càng thấy cứng ngắc và têdại. Ổ bánh vẫn dính chặt vào chân cô và kéo lê cô đi, như một chiêcd khuy màuhổ phách lôi một sợi rơm vậy .Chúa đầm ở nhà. Hầm ủ rượu bia ngày hôm đó đang bị lão quỷ và bà cố hắn kiểmsoát – con mụ già cực kỳ độc ác – chưa bao giờ rảnh rỗi. Mụ ta không bao giờ rangoài mà không mang theo đồ kim chỉ và lúc này mụ ta cũng không mang theo.Mụ ta đem theo chiếc đệm nhỏ găm đầy kim để găm đinh ghim và kim khâu vàochân người. Mụ ta thêu dệt những sự dối trá và móc đăng ten từ những lời vu vơrơi xuống đất. Bất cứ thứ gì có thể gây tổn thương và đồi bại.- Ô vâng, mụ ta biếtlàm tất cả các việc khâu, thêu, móc, đúng là một bà cố vĩ đại.Mụ nhìn thấy Inger, giương mục kỉnh lên nhìn cô ta lần nữa.-Một con bé có khả năng đây – Mụ ta nói – Ta muốn nó là vật kỷ niệm trong cácchuyến đi của ta đến đây. Nó sẽ là bức tượng rất hay, gác phòng hành lang chothằng chắt của ta .Và mụ già dắt Inger, do thế mà Inger xuống địa ngục. Người ta không phải lúc nàocũng xuống thẳng địa ngục, mà có thể cứ loanh quay rồi mới đến, nếu quả thực cótài.Đó là một buồng hành lang dài hun hút, khiến người ta chóng mặt khi thì nhìn phíađằng trước và cũng chóng mặt khi ngoái cổ nhìn phía sau. Và rồi một đoàn ngườikhốn khổ tuyệt vọng, đang chờ cánh cửa nhân từ mở ra, có thể họ phải chờ lâu rồi.Những con nhện to béo đang núng nính giăng tơ nghìn năm quanh chân họ. Côngviệc lao dịch đó đã tẽ chân chúng lại như những chiếc xích bằng đồng, và thêm vàođó một nỗi lo lắng triền miên – bất tận trong mỗi sinh linh, nỗi lo âu tự dằn vặt tolớn. Trong số họ có một kẻ keo kiệt – hắn tưởng đánh mất chìa khóa chiếc hộpđựng tiền và lúc này, chợt nhớ ra là chìa khóa vẫn cắm ở ổ khóa. Nhưng thôi, nếumuốn biến tất cả nỗi đau khổ của bọn họ ở đây thì phải mất quá nhiều thời gian,Inger cảm thấy ghê sợ phải đứng như tượng, dường như cô chỉ vừa mới bị đóngđinh chặt từ bên dưới ổ bánh.-Chẳng qua chỉ cốt giữ cho giày sạch thôi – Cô ta tự nhủ – Sao họ cứ chăm chămnhìn mình thế và sự thực thì họ đang chằm chằm nhìn cô – Những đam mê đồi bạichập chờn trong mắt họ, thật kinh khủng khiếp.-Trông mình chắc là gợi cảm lắm – Inger nghĩ. Ta có gương mặt xinh xẻo, quần áođẹp đẽ – Rồi cô ta đảo mắt, còn cổ cô ta cứng quá, khó quay. Chúa ơi, cô ta đã lọtvào tận động của bà chúa đầm lầy mới bẩn thỉu làm sao! Cô ta không hề nghĩ đếnđiều đó. Quần áo cô hình như nhơ nhớp hơn cả một cái ung nhọt khổng lồ đầy mủ.Một con rắn đã bám vào tóc cô đung đưa trên cổ cô. Từ mỗi nếp gấp trên áo cô , cómột con cóc ló ra ...
Cô gái xéo lên bánh mì
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 109.19 KB
Lượt xem: 20
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
cổ tích Việt Nam truyện dân gian truyện ngụ ngôn cổ tích thế giới truyện thiếu nhiTài liệu có liên quan:
-
Sự ra đời của các loại gấu bông nổi tiếng
10 trang 304 0 0 -
Truyện Quyền của người biểu diễn
35 trang 247 0 0 -
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 174 0 0 -
Truyện tranh Bowling King (Vua Bowling) - Tập 2
77 trang 140 0 0 -
4 trang 123 0 0
-
Tính đối thoại trong một số truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
11 trang 105 0 0 -
33 trang 75 0 0
-
9 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
3 trang 70 0 0 -
5 trang 69 0 0
-
5 trang 66 0 0