Danh mục tài liệu

Con Gái Huế

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 113.53 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ủa, con nhỏ này ở đâu ra vậy cà? Tôi ra Huế cả tuần nay rồi, bạn bè của bé Hà tôi cũng gặp hết mà có bao giờ thấy con nhỏ này đâu. Tôi nép dưới bậu cửa sổ, chăm chú ngắm đối tượng: tóc dài ôm kín khuôn mặt thanh tú, nước da trắng hồng. Áo pull trắng, quần tây đen ngồi đong đưa trên chiếc xích đu ở thêm căn nhà đối diện. Cô bé ôm trong lòng một chú chó con lông trắng mõm hồng tuyệt đẹp. Con chó cứ dúi mõm liếm lòng bàn tay...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con Gái Huếvietmessenger.com Hà Đình Nguyên Con Gái HuếỦa, con nhỏ này ở đâu ra vậy cà? Tôi ra Huế cả tuần nay rồi, bạn bè của bé Hà tôi cũng gặphết mà có bao giờ thấy con nhỏ này đâu. Tôi nép dưới bậu cửa sổ, chăm chú ngắm đốitượng: tóc dài ôm kín khuôn mặt thanh tú, nước da trắng hồng. Áo pull trắng, quần tây đen -ngồi đong đưa trên chiếc xích đu ở thêm căn nhà đối diện. Cô bé ôm trong lòng một chú chócon lông trắng mõm hồng tuyệt đẹp. Con chó cứ dúi mõm liếm lòng bàn tay cô chủ làm côbé thỉnh thoảng ré lên cười rúc rích vì... nhột. Đã thiệt!Tôi chạy vô khều bé Hà ra:- Hà nè, con nhỏ nào ngộ ghê vậy hả?Hà nói:- Con Thủy hàng xóm của mình đó!- Sao bữa giờ anh không thấy?Hà liếc tôi một cái sắc như dao:- Anh có ở nhà đâu mà thấy. Hết tắm biển Thuận An lại đi lăng Khải Định, rồi chơi đồi ThiênAn... Chừ thấy người ta rồi đó, muốn chi thì nói đi!Con nhỏ này thiệt, cứ nói thẳng ruột ngựa làm tôi cũng hơi... ngượng, đành xuôi xị:- Thì muốn... làm quen chứ còn muốn gì hơn nữa.Nhỏ Hà dẫu môi xí một tiếng:- Bạn bè em đứa mô anh cũng chê. Uổng công em giới thiệu. Chừ thì anh ráng mà tự biên,tự diễn đi nghe.Tự ái quá đi chứ, tôi ưỡn ngực:- Để đó, tao làm đẹp cho coi.Nói cứng với Hà thế thôi, chứ tôi nghĩ hết cách vẫn không tìm ra phương pháp tiếp cận đốitượng. Chẳng lẽ xồng xộc qua nhà người ta sống sượng: Tớ muốn làm quen với đằngấy à? Chuyến đi thăm Huế lần này là do ba má tôi thưởng, nhờ đậu vào Đại học trong mộtđợt thi vừa rồi. Tôi thông minh như thế, lẽ nào... chịu thua. Ba ngày trôi qua, tôi vẫn chưaquen được với con nhỏ nhà đối diện. Tôi canh đủ ba ngày, vẫn có đủ ba bữa nhỏ đó ômcon chó trắng ngồi trêu ngươi ở chiếc xích đu. Dĩ nhiên, thỉnh thoảng nhỏ vẫn ré lên nhữngtràng cười nghe muốn... lộn gan. Con nhỏ vẫn vô tư cười đùa trên sự vừa ngưỡng mộvừa... nhục nhã của tôi. Con trai Sài Gòn mà... tán không được con gái Huế!Cái khó ló cái khôn. Đột nhiên đầu óc đậu đại học của tôi được phục hồi chức năng.Điều tôi nghĩ đến lúc này không phải là khuôn mặt xinh đẹp của nàng mà là cái chót mũihồng hồng của... con chó! Chớ sao, nó sẽ là vật trung gian lý tưởng giữa tôi và cô bé. Phảilàm quen, dụ khị con chó trước đã mới mong làm thân được với cô chủ của nó.Cậu mợ giết gà đãi tôi. Tôi nói nhỏ với Hà để dành lại ít xương. Hà thắc mắc:- Làm chi rứa?Tôi suỵt:- Bí mật.Nhưng khi Hà thấy tôi ngồi nơi bậu cửa, tay thập thò mấy khúc xương, miệng mút chuột:Chúc... chúc... chúc chúc thì Hà bụm miệng cười:- Úi chao, anh Điền dụ dỗ chó vị thành niên!Tôi bật cười:- Con nhỏ này, láo!Rồi công lao của tôi cũng được đền bù: con chó nhỏ vung vẩy cái đuôi chạy sang. Chiếc lụclạc đeo nơi cổ khua leng keng... Chú chó xực mấy khúc xương gà đến là thoải mái. Tôibồng chú tung tăng khắp phòng. Thoáng thấy bóng chủ nhân sang kiếm chó, tôi ôm chú chóchui tọt vào phòng riêng...- Hà ơi, có con chó của Thủy chạy lạc qua đây không?- Hình như có đó Thủy nợ. Trong phòng anh Điền đó.- Anh Điền mô?- Ông anh họ của Hà ở Sài Gòn mới ra chơi.- À, có phải cái ông hay ngồi sau cửa sổ... nhìn lén người ta không?- Đúng chóc!Quê dễ sợ, hóa ra mọi hành vi của tôi đã bị đối phương phát giác. Vậy mà họ cứ... tỉnhbơ! Con gái Huế đáo để thật!- Thủy vô bắt chó về đi!- Không dám mô, dị lắm! Thôi cho Thủy ngồi ở đây nghe. Nhờ Hà nói với anh Điền giữ chógiùm Thủy, rụng một cọng lông là Thủy bắt đền đó nghe.Tôi dại gì làm rụng lông chó, chỉ nhẹ nhàngbúng vào đôi tai của nó vài chục cái để gọi làtrừng phạt chủ nó đã dám gán cho tôi cái chức... giữ chó.Đến chiều, tôi thả chó ra, sau khi nắn nót viết cho mấy chữ: Đã săn sóc chó rất tử tế. Thủytrả công cho mình chứ?. Xếp nhỏ mảnh giấy, cột vào chiếc dây da đeo lục lạc nơi cổ chó -tôi phục tôi sát đất: sức mấy mà con chó đủ trình độ để méc với chủ nó là tôi đã săn sócbằng cách... búng lỗ tai!Sau khi con chó mang theo trình quốc thư của tôi trở về cố quốc, tôi nôn nao chờ đợi tínhiệu trả lời của Thủy. Nhưng mấy ngày liền sau đó chẳng thấy cô bé ra ngồi ở xích đu nhưmọi khi. Cả con chó cũng không thấy tăm dạng. Nàng muốn tránh mặt tôi nên xích chó trongnhà chăng? Buồn quá tôi xách cây đàn ra ngồi nơi bậu cửa, ngó mặt qua nhà đối diện,miệng nghêu ngao bài hát thất tình phổ từ thơ Nguyễn Bính: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi... Tôichiêm bao rất nhẹ nhàng có con... chó trắng thường sang bên này. Chó ơi, chó hãy vàođây...Linh thay! Tôi vừa hát đến đó đã nghe tiếng gừ gừ của con chó ngay sát bên chân. Vâng!một con chó trắng... đàng hoàng! Hà gỡ từ cổ chó ra một mảnh giấy. A ha! Vậy là có hồiâm rồi. Hà vừa tủm tỉm cười vừa đưa mảnh giấy cho tôi: Hà ơi, có muốn nghe băng nhạcTIẾNG HÁT ĐÀN BÒ không, Thủy cho mượn. Cha chả, con gái Huế thâm thật. Tôi hátđâu đến nỗi nào mà lại bị ví như là... bò rống! Từ bò rống tôi lại liên tưởng như mình bị bòđá. Quá đau!Tôi đem con chó vào phòng cột xích lại. Đáng lẽ tôi phải nựng nó ...

Tài liệu được xem nhiều: