Danh mục tài liệu

Cửa địa ngục P1

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 236.41 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong khu nhà chuyên chăm sóc trẻ chậm phát triển, tiếng nói cười, tiếngkhóc, tiếng gào thét vang lên không dứt. Ngoài sân chơi vắng tanh. Nắng lên chói chang. Những cái dây phơi treo đầy quần áo ướt khẽ đung đưa theo gió. Căn phòng chơi chung của những đứa trẻ chậm phát triển với những gương mặt ngây ngô, dại khờ đang ngồi nghịch với các trò riêng của mình. Hầu như chúng chơi một mình và không đứa nào tranh giành đồ chơi của đứa nào. Ba người phụ nữ ở độ tuổi bốn mươi ăn mặc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cửa địa ngục P1Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC CỬA ĐỊA NGỤC Phần 1 T rong khu nhà chuyên chăm sóc trẻ chậm phát triển, tiếng nói cười, tiếngkhóc, tiếng gào thét vang lên không dứt. Ngoài sân chơi vắng tanh. Nắng lên chói chang. Những cái dây phơi treo đầyquần áo ướt khẽ đung đưa theo gió. Căn phòng chơi chung của những đứa trẻ chậm phát triển với những gươngmặt ngây ngô, dại khờ đang ngồi nghịch với các trò riêng của mình. Hầu nhưchúng chơi một mình và không đứa nào tranh giành đồ chơi của đứa nào. Ba người phụ nữ ở độ tuổi bốn mươi ăn mặc giản dị chất phác đang ngồitrông lũ trẻ. Một ngườl phụ nữ nhìn về phía góc nhà, nơi có một đứa bé gái đangngồi tỉ mẩn cạy những miếng vữa bám trên tường. Nét mặt thiếu sự thông minhnhanh nhạy củannhững đứa trẻ phát triển bình thường nơi con bé đang chămchú nhìn vào bức tường. Đó gần như là một thói quen. Một trò chơi ưa thích củacon bé. Mà hình như mỗi lần chơi cái trò cạy tường thì con bé tìm thấy niềm vuihay một sự thân thuộc nào đó. Điều đó thể hiện qua dáng ngồi bất động và thi thoảng trong đôi mắt đen láynhưng không tinh anh của con bé ánh lên một điều lạ lùng, hệt như một niềmvui. - Cả ngày nay nó vẫn ngồi như thế. Một người đang ngồi giữ tay một thằng bé và lau nước miếng đang chảy dàixuống nền nhà. Bà ta lên tiếng khi thấy người đồng nghiệp của mình nhìn conbé. - Lâu rồi không thấy người nhà của con bé tới. - Hình như là bận đi làm ăn. Nhà chỉ có hai anh em. - Cái cậu thanh niên thi thoảng vẫn tới thăm nom và đưa tiền đấy hả? - Ừ! Anh trai con bé đấy. Cậu ta tên Tài. Hình như là bận lắm. Thương emgái nhưng mà không thể chăm sóc được cho con bé. - Cuộc sống mà. Nói xong người phụ nữ thở dài. Bà đưa mắt nhìn về phía cổng, ở nơi đó đangvọng lại tiếng kèn đám ma nghe ai oán não nề.www.vuilen.com 1Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC Q uan tài được đưa lên xe tang và cả ba cái xe cùng xuất phát một lúc. Từtừ nối đuôi nhau ra khỏi con phố nhỏ. Một đám tang chỉ có tiếng kèn tiễn đưa. Không một tiếng khóc. Phía sau thùng xe tang, chỉ có một cái quan tài nằm chơ vơ và bốn ngườimặc đồng phục của công ty mai táng ngồi ở hai bên. Không có một người nàochít khăn tang trắng đưa tiễn người chết về nơi an nghỉ cuối cùng. Cả bốn người nhân viên trong công ty mai táng nhìn nhau. Rồi không hẹnmà họ đồng quay lại nhìn ngôi biệt thự của người vừa chết lùi dần về phía saukhi chiếc xe bắt đầu lăn bánh. Cái quan tài nằm im lìm như một sự câm lặng. Một trong bốn người lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng. - Không một ai đưa tiễn sao? - Trước ông này, đã có ba người trong gia đình đó chết rồi. - Họ hàng ông ta đâu? - Ai biết được. Hình như có vài người ngồi ở xe sau. Nhưng có vẻ như là họhàng xa. - Sao lại ra nông nỗi này nhỉ? - Hình như là sốc thuốc. - Thuốc? - Ừ! Nghe nói trong gia đình, ông ta và hai đứa con trai đều nghiện. Bà vợ vìbiết chuyện này và trước cái chết của hai đứa con nên nhồi máu cơ tim mới chếtba tháng trước. - Vậy là nhà ông ta không còn ai sao? Cả gia đình... - Hình như còn một người... Người đàn ông vừa lên tiếng khẽ quay lại nhìn phía sau. Ngôi biệt thự tránglệ đã lùi dần, lùi dần giữa phố xá và giờ như một chấm nhỏ mờ nhạt giữa nhữngdãy nhà cao tầng của cuộc sống.www.vuilen.com 2Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC T iếng kèn trống xa dần để lại căn biệt thự khoảng không gian yên lặng đếnbuốt giá. Trên bàn thờ đặt ngay trong phòng khách là ba bức hình đeo dải lụađen. Một người phụ nữ khoảng bốn mươi lăm tuổi với gương mặt đẹp, ánh mắtu buồn. Hai bên là khung ảnh của hai chàng trai nhìn có những nét giống nhau.Cả hai độ khoảng hai mươi, hai tư tuổi. Giữa phòng khách rộng thênh thang với những đồ dùng đắt tiền đọng đầykhói nhang, một người đàn bà nhỏ bé ngồi lọt thỏm trong cái ghế sofa, mái tócbạc phơ rối bời, nét mặt hoang hoải. Bà ngồi nhìn ra ngoài cửa bằng ánh mắt đờđẫn của một người vừa bị rút mất linh hồn. Bà Thu nghe lòng dạ mình nát tươm, rách toang. Cảm giác đau đớn gần nhưtê liệt khiến cho bà thấy mình sắp trở thành một người không cảm xúc. Tai họaập xuống gia đình bà nhanh như một cơn lốc. Trong vòng năm tháng, bà mất điđứa con dâu hiền thảo, hai đứa cháu nội giỏi giang và hôm nay là đứa con traiduy nhất của bà. Nó cũng rời bỏ bà mà đi. Tất cả bắt nguồn từ... T rong đêm tĩnh mịch, thi thoảng vang lên tiếng chim lợn kêu khiến bà Thukhông thể ngủ được. Bà trở mình ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ. Cả khoảngkhông ngoài khu vườn nhà bà nhuốm màu đen. Thi thoảng có con chim đậpcánh bay qua nghe mệt mỏi. Nằm xuống định dỗ mình vào giấc ngủ, chợt bà Thu nghe thấy tiếng kêu thétlên đầy kinh hoàng của đứa cháu. Bà vội vàng ngồi dậy, đi ra khỏi phòng. Bướcchân của một người đàn bà bảy mươi hai tuổi vẫn còn nhanh nhẹn và khỏemạnh. Bà đi lên tầng ba, cũng là lúc vợ chồng con trai bà nhào ra từ phòng ngủ. - Có chuyện gì vậy, Phong? - Con cũng không biết nữa. Nghe tiếng kêu từ phòng của thằng Huy đó mẹ. Vừa nói, ông Phong vừa chạy lên trên tầng ba. Ông nhào vào phòng đầu tiên. Bà Thu và con dâu, vợ của ông Phong đi phía sau. Vừa lên tới tầng ba, thấyông Phong đứng sững ở ngoài cửa phòng đang mở toang, cả hai ngạc nhiên. - Sao không vào xem, còn đứng đây hở, con?www.vuilen.com 3Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC Không thấy ông Phong lên tiếng. Bà Thu quay sang nói với con dâu. - Con vô xem sao đi, Liên. - Dạ. Bà Liên tiến lên khẽ kéo chồng sang một bên. Giọng nhẹ ...