Danh mục tài liệu

Dị Kiếm Khách

Số trang: 686      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.93 MB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thỏa Ước Ngục TùNgồi trong thạch lao, quay mặt vào vách, gã tử tội có vẻ trầm mặc. Y như thể chiêm nghiệm lại mình trong sự im lặng, cô tịch. Lỗ tai của y khẻ giật nhẹ như thể nghe được tiếng động gì đó. Bóng tối âm u của thạch lao, bao trùm lên gã tử tù, nên y có thể phát hiện những chuyện đang diễn ra chung quanh mình bằng thính nhĩ. Y thò tay bắt lấy con kiến càng đang bò về phía bàn chân y. Con kiến càng bẹp dí trong hai ngón tay...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dị Kiếm KháchDị Kiếm Khách Cổ Long Dị Kiếm Khách Tác giả: Cổ Long Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/686 http://motsach.infoDị Kiếm Khách Cổ Long Thỏa Ước Ngục TùNgồi trong thạch lao, quay mặt vào vách, gã tử tội có vẻ trầm mặc. Y như thể chiêm nghiệm lạimình trong sự im lặng, cô tịch.Lỗ tai của y khẻ giật nhẹ như thể nghe được tiếng động gì đó.Bóng tối âm u của thạch lao, bao trùm lên gã tử tù, nên y có thể phát hiện những chuyện đangdiễn ra chung quanh mình bằng thính nhĩ. Y thò tay bắt lấy con kiến càng đang bò về phía bànchân y. Con kiến càng bẹp dí trong hai ngón tay của gã. Ngay cả trong hoàn cảnh là một tên tửtội, nhưng Huyết Kiếm Trương Thiên Tống vẫn tước đoạt sự sống của sinh vật bé nhỏ.Giết xong con kiến càng kia rồi, y lại trở về tư thế ngồi trầm tư mặc tưởng, chẳng khác gì mộtpho tượng đang ngồi thiền định.- Cạch.ém thanh mở khóa của thạch lao đập vào thính nhĩ Trương Thiên Tống.Trương Thiên Tống nghe rõ mồn một, nhưng chẳng màng đến thứ âm thanh đó.Gã giám ngục lưỡng lự đứng ngay cửa thạch lao. Trên tay gã giám ngục là một bầu rượu hai cân.Trương Thiên Tống thờ ơ nói:- Đã đến thời khắc dành cho Trương mỗ rồi ư?Gã giám ngục đặt bầu rượu xuống bên cạnh Trương Thiên Tống rồi nói:- Tôi đem đến cho người bầu rượu Bồ đào thổ phần tửu.- Rượu tống tiễn tại hạ?- Rượu tống tiễn.- Tốt!Y nói rồi bê lấy bầu rượu mở nắp dốc lên miệng. Tu luôn một ngụm dài, khi Thiên Tống đặt bầurượu trở về chỗ cũ thì tất cả số rượu trong bầu đã không còn nữa.Y từ tốn nói:- Rượu rất ngon, ta nợ các hạ.Gã giám ngục nhỏ nhẹ nói:- Trương đại hiệp không biết tiểu nhân nhưng tiểu nhân thì biết đại hiệp.Trương Thiên Tống nhìn lại gã giám ngục rồi thốt lên:- Trương đại hiệp?Trang 2/686 http://motsach.infoDị Kiếm Khách Cổ LongY lắc đầu nói tiếp:- Một kẻ tử tội như Trương mỗ sao còn có thể là đại hiệp được.Không... Các hạ đừng gọi ta bằng hai từ đó. Tất cả những tử tội đều không bao giờ là đại hiệp.Thiên Tống vừa nói vừa quay mặt ra cửa thạch lao tử tội.Y ôn nhu nói:- Trương mỗ ngửi được mùi của đại nhân.Gã nói dứt câu thì một vị đại quan vận quan bào từ ngoài cửa bước vào.Vừa thấy vị quan nhân nọ, gã giám ngục liền cúi đầu thi lễ.- Tiểu nhân bái kiến đại nhân.Nhìn gã giám ngục, vị đại nhân nghiêm giọng nói:- Nếu chiếu theo vương pháp, ngươi biết tội gì không?Gã giám ngục quì ngay xuống trước mũi giày của Bàng Thống đại nhân.- Tiểu nhân biết... tiểu nhân biết... Xin đại nhân phán trị.Hừ nhạt một tiếng, Bàng đại nhân trang trọng nói:- Ra ngoài đi!Gã giám ngục sụp lại:- Tiểu nhân cáo từ...Y nói rồi lẩn nhanh ra cửa thạch lao tử tội.Nhìn lại Trương Thiên Tống, lão cất tiếng hỏi:- Ngoài kia như thế nào Trương các hạ biết không?Thiên Tống chậm rãi đáp:- Ở trong thạch lao tử tội, cách ly hẳn với bên ngoài. Mặc dù biết ngoài kia trời đất đang vàomùa lập xuân, người người nô nức chờ đợi điều tốt lành. Nhưng với Trương mỗ thì không. Mộttử tội thì đâu có cái quyền đòi hỏi gì cho mình.Bàng Thống đại nhân vuốt râu, khẽ gật đầu:- Đúng?Các hạ không còn cái quyền gì cả. Nhưng nếu bổn nhân cho các hạ cái quyền đó,Trương các hạ nghĩ sao?Trương Thiên Tống từ từ đứng lên. Y nhìn thẳng vào mặt Bàng đại nhân:- Nếu Trương mỗ không nhận thì thời khắc tử vong của Trương mỗ đến ngay lập tức. NếuTrang 3/686 http://motsach.infoDị Kiếm Khách Cổ LongTrương mỗ nhận thì chẳng khác nào đã nhận sự tái sinh của Bàng đại nhân. Phàm cho ngườikhác tái sinh, tất Bàng đại nhân đã có dự tính đòi hỏi ở người mình ban phát cho sự sống.Bàng Thống mỉm cười nhìn Trương Thiên Tốn. Lão ôn nhu nói:- Người ta có thể ban phát rất nhiều thứ trên cuộc đời này. Bất kể đó là thứ gì, nhưng chẳng aiban phát cho người ta sự sống được. Ban phát cho người khác sự sinh tồn tất nhiên đã bán nửacái mạng mình. Trượng các hạ hẳn biết điều đó chứ.Thiên Tống gật đầu nói:- Cái cho lớn như vậy, tất đòi hỏi cũng không thể nhỏ hơn.Bàng Thống gật đầu:- Đúng! Cho lớn tất nhiên sự đòi hỏi lại cũng không thể nhỏ. Bổn nhân muốn ban cho Trươngcác hạ sự sống đó. Và Bàng mỗ biết Trương các hạ rất muốn điều đó.Mặt Thiên Tống đanh lại:- Sao Bàng đại nhân đoán tại hạ cần sự sống.Y mỉm cười nói tiếp:- Đã có sinh thì phải có tử... Ai không một lần chết. Nghĩ như vậy, tại hạ không quá xem trọngsự sống đ ...