Đời lắm kẻ mặt người dạ thú Cũng có khi mặt thú dạ người Có đức được đền, oán phải trả Tự đến pháp đình nghe xét hỏi chẳng sai.Sử Chính Cương người Mậu Châu, xuất thân từ thợ bạc, nhà nghèo. Vì trộn đồng làm bạc giả bán mà trở nên giàu có. Hắn kiếm được bốn trăm quan tiền, mở cửa hàng ở thị trấn, gọi là Minh Nguyệt Lâu. Vì tay nghề giỏi cho nên cửa hàng của Chính Cương rất đông khách. Chính Cương là kẻ gian dối xảo trá, bất hiếu với cha mẹ....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 13 Đoán Án Kỳ Quan Chương 13 Thẩm Vấn Chó Sói Đời lắm kẻ mặt người dạ thú Cũng có khi mặt thú dạ người Có đức được đền, oán phải trả Tự đến pháp đình nghe xét hỏi chẳng sai. Sử Chính Cương người Mậu Châu, xuất thân từ thợ bạc, nhà nghèo.Vì trộn đồng làm bạc giả bán mà trở nên giàu có. Hắn kiếm được bốn trămquan tiền, mở cửa hàng ở thị trấn, gọi là Minh Nguyệt Lâu. Vì tay nghề giỏicho nên cửa hàng của Chính Cương rất đông khách. Chính Cương là kẻ giandối xảo trá, bất hiếu với cha mẹ. Cha nghiện rượu, mỗi ngày uống hai bữa.Có một hôm nhà hết rượu, cha định mang tiền đi mua. Chính Cương chửi: - Ông chỉ là một gã kiết xác, chẳng có tài cán ý chí gì, chẳng mua chocon cháu được mảnh ruộng nào, nếu ta không kiếm được tiền, thì có mà điăn mày. Đã có miếng ăn lại còn đòi rượu .Nếu từ nay trở đi còn như thế thìngay cơm ta cũng không cho, xem ông làm gì ta. Thấy cha mẹ già, nước mắt nước mũi lúc nào cũng chảy ròng ròng,hắn không cho cha mẹ ăn cùng. Hằng ngày hắn uống rượu ăn thịt một mình,cha mẹ đi qua đi lại hắn không thèm gọi lấy nửa lời. Vợ hắn là Hồ thị, trướcđây do cha mẹ hỏi cho. Người tuy xấu nhưng lại rất hiếu thuận. Hằng ngàychị vẫn lét lút đưa rượu thịt, nên bố mẹ chồng không đến nỗi phải đói rét. SửChính Cương không vừa ý, đánh mắng chị suốt ngày, sai khiến như trâungựa. Còn hắn thường xuyên đi chơi gái. Một hôm, hắn đang uống rượu tại nhà chứa. Ô Thất Ma Tử là ngườihay đâm bị thóc, chọc bị gạo, thấy Sử Chính Cương đang uống rượu ở đó,hắn dùng sống dao đánh và bảo sẽ đi kiện. Sử Chính Cương không còn cáchnào đưa cho hắn bốn quan tiền. Về nhà Sử Chính Cương cứ ấm ức mãi. Hắncó một người anh họ tên là Hà Nhị Oa, nghe thấy hắn bị đánh, đến thăm, nóirằng: - Trên đời này, người nào có tiền của là có thế lực, mềm nắn rắnbuông. Có tiền mà không có thế thì lúc nào cũng bị khinh bỉ, ở đâu cũng bịbắt ức. Dù anh có tiền vạn, cũng không bằng người kết nghĩa của chúng tôi. - Như thế nào mới có thế lực. - Sử Cương nói. - Anh không thấy anh em giang hồ chúng tôi ư? - Hà Nhị Oa nói. -Lúc thì chơi gái, lúc thì giả làm quan, đêm nay nghỉ nhà này, ngày mai ngủnhà khác. Không những không chịu nhục, mà không phải tiêu tiền. Há lạinhư các anh chỉ quanh quẩn ở xó nhà, không đáng mặt chơi. Ra ngoài sốngtự do, tiêu tiền không cần tính đếm, lại được đánh chén no say. Hôm nào anhTrịnh sẽ làm việc này, chỉ cần mấy quan tiền, tôi đảm bảo anh sẽ thành bậcanh chị. Chẳng có đứa nào dám động đến mình. Ra khỏi cửa là tha hồ nóinăng hoa chân múa tay, đứng trên ghế xưng ông, chửi người. Nếu có việc gìxảy ra, anh em xúm lại nâng đỡ chúc mừng, đông hàng trăm hàng ngàn,muốn đánh thì đánh, muốn giết thì giết. Cái gì mà chẳng làm được! Sử Chính Cương nghe bùi tai, bỏ ra sáu quan tiền nhập bọn. Thế rồihắn vênh vang đắc ý, đêm đêm không về nhà. Một hôm, thấy phố sau có một cô gái rất xinh đẹp, hỏi ra mới biết đólà vợ của Vương Gánh Nước, tên là Trần Thúy Thúy, mới về nhà chồng nămngoái. Cô là người đẹp nhất thành. Chính Cương muốn ngủ với cô, nên bànvới Hà Nhị Oa. Nhị Oa nói: - Cô này quen biết Chu Ngũ ở phố Nam, sợ rằng anh không thể độngđến cô ta được, tôi khuyên anh hãy thư thư một chút. Anh Chu Ngũ là mộttay anh chị nổi tiếng trong thành, ai ai cũng đều ngán. Anh ta là người thét ralửa, lừa dối trộm cướp giết chóc chẳng từ một việc gì, thẳng ai dám độngđến lông chân anh ta. Sử Chính Cương cũng biết anh ta là tay ghê gớm, khó mà động tớiđược. Song lúc nào cũng thèm khát Thúy Thúy, cứ đòi Hà Nhị Oa tìm cách.Nhị Oa nói: - Luật lệ của cánh giang hồ chúng tôi là người dưới phải nghe theongười trên, chỉ cần anh tung tiền ra hối lộ cho ông anh cả. Nếu anh ta đếnvới anh, thì anh dùng phương pháp cho ăn thả cửa, phải dùng thật nhiều tiềnđể mua kỹ nữ, thì sợ gì Chu Hổ. Sử Chính Cương mừng rơn, lệnh cho Nhị Oa mang bốn mươi quantiền đi các bến tàu tìm kiếm. Nhị Oa nuốt không mười quan. Thế là tìm choSử Chính Cương một đại ca mới. Chính Cương khoe khoang khắp thành,làm cỗ mời mọi người. Lập tức bảo Nhị Oa nói rõ với vợ chồng VươngGánh Nước, mỗi tháng trả hai thùng gạo hai quan tiền. Quần áo, đồ trangsức thì tùy theo sở thích. Từ nay trở đi không cho quan hệ với người ngoài,Thúy Thúy cũng nghe theo. Sử Chính Cương dọn giường chiếu tới, đêmngày thả sức đi về. Người ta thường nói: Tiền bạc như quốc bảo, có thểbiến xấu thành tốt, nếu không được tiền thì ái ân thành phiền não. Bởi thếChu Lão Ngũ đi qua nhà, Vương chửi ngay. Chu Lão Ngũ thấy Sử ChínhCương chiếm đoạt kỹ nữ của mình rất phẫn uất, tìm cách gây sự với ChínhCương, song lại sợ không địch nổi, thế là gã mới nảy ra một kế. Thấy ChínhCương uống trà thì trả tiền trà, uống rượu thì trả tiền rượu, nhiều lần như thếSử Chính Cương cũng không hề nghi hoặc gì. Cách thành hai mươi dặm, có một cái chợ ở rìa núi, vào ngày mồng batháng Ba, mở hội bách hóa, rất đông vui. Sử Chính Cương mang đồ trangsức đi bán, hàng vặt đã bán hết, chỉ còn chín chiếc to chưa bán xong. Bỗngthấy Chu Lão Ngũ đến mời cơm trưa. Sử Chính Cương thối từ. Chu LãoNgũ cứ năn nỉ mời mọc nói rằng cửa hàng cô Dương đã sắp sẵn rồi. ChínhCương dọn hàng vào bao, tới cửa hàng, thấy thức ăn đã bày sẵn. Chu LãoNgũ lại gọi ba cô gái họ Dương rót rượu tiếp khách, ân cần mời mọc, lầnlượt mang ra tám chín món ăn. Chính Cương nói: - Tôi làm phiền anh nhiều quá, mà chưa báo đáp được, sao anh lại dởde thịnh soạn thế này. - Ông anh ơi có gì đâu. - Chu Lão Ngũ nói. - Anh cứ cho em là ngườitốt là em cảm ơn lắm lắm. Đây chỉ là chuyện vặt chứ có phiền nhiễu gì đâu. Họ uống với nhau mãi tới tận tối mới chia tay. Cách thành mười dặm có một người là Kiều Cảnh Tinh, là thầy thuốcnội ngoại khoa rất giỏi, phong hàn, cảm số ...
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 13
Số trang: 12
Loại file: pdf
Dung lượng: 166.12 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đoán án kỳ quan truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
139 trang 292 0 0
-
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 292 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 110 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0