Viên quan huyện ấy qua kiểm tra hằng năm thấy có thiếu sót, nên bị miễn nhiệm. Quan mới được bổ nhiệm họ Lâm, là người yêu thương dân và có tài năng thực sự. Tử Lương đệ đơn kêu oan, vì quan mới được bàn giao, công việc rất bận chưa kịp xét hỏi. Tối mồng sáu tháng Ba, là ngày sinh nhật Tử Lương. Ngũ thị vợ Tử Lương đem hương nến, trầu rượu cùng với cháu là Quế Nguyên tới đền chùa miếu mạo thắp hương, kêu cầu Bồ Tát phù hộ cho chồng thoát nạn....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 16 (B) Đoán Án Kỳ Quan Chương 16 (B) Viên quan huyện ấy qua kiểm tra hằng năm thấy có thiếu sót, nên bịmiễn nhiệm. Quan mới được bổ nhiệm họ Lâm, là người yêu thương dân vàcó tài năng thực sự. Tử Lương đệ đơn kêu oan, vì quan mới được bàn giao,công việc rất bận chưa kịp xét hỏi. Tối mồng sáu tháng Ba, là ngày sinh nhậtTử Lương. Ngũ thị vợ Tử Lương đem hương nến, trầu rượu cùng với cháu làQuế Nguyên tới đền chùa miếu mạo thắp hương, kêu cầu Bồ Tát phù hộ chochồng thoát nạn. Tới cung Nam Hoa thắp nhang, chưa kịp cúi đầu vái lạy, đãthấy chuột kêu rúc rích trên nóc khám thờ, khiến chị giật mình. Cúng thầnxong, Quế Nguyên là đứa táo gan, trèo lên xem, thấy một con chuột chạy ra,bèn bò lên, thấy một bộ quần áo, lôi ra xem, thì đó là quần áo của thầy Lạc.Nó nói: - Hôm trước thầy mất bộ quần áo này, nhờ hết người này đến ngườikhác đi tìm, sao hôm nay lại thấy ở đây. - Có đúng là của thầy ấy không? - Ngữ thị hỏi. - Chiếc áo này cháu biết mà, - Quế Nguyên nói, - tết bằng vải đen,không tin thím cứ đi hỏi chúng nó mà xem. Lúc ấy bọn học trò nhóc đang chơi trước sân, đều nói là của thầy. Ngữthị thấy chiếc áo đầy máu đã bị chuột gặm thủng hai lỗ. Chuột đang nhaichiếc áo máu, chợt đốt vàng hương, hơi nóng và khói xông lên, chuột kêuchin chít, chạy tán loạn. Ngũ thị cầm áo, dặn lũ học trò đừng nói với thầy, về nhà nói với bốmẹ chồng. Bố chồng nói: - Đúng là người ấy bị thầy giết rồi, xem ra ông ta có tình ý với Bànhthị, tới thông dâm, đụng đầu chị Vương Tam, chị kêu lên, nên đã giết đi.Nếu không thì tại sao ông ta nói là phải lòng nhau? Mọi người đều cho rằng đúng là ông ta giết, không còn nghi ngờ gìnữa. Thế rồi họ lập tức lên huyện cáo giác, và trình chiếc áo máu lên quanlàm chứng cứ. Quan xem xong, lại lấy bản án ra xem, rồi ông so sánh vết máu trênhai chiếc áo, lật xem cả trong ngoài, sau đó ông xem tới con dao. Ông nói: - Người đàn bà ấy là do người này giết. - Tại sao ngài biết? - Những người cấp dưới hỏi. - Chiếc áo trước máu không thấm vào bên trong, chỉ là bôi máu lênmà thôi, dao không có dấu vết, nên biết đó là giả. Còn chiếc áo này máuthấm cả trong lẫn ngoài, thì quả thật người đó giết người rồi. Những người cấp dưới hết sức bái phục. Quan lập tức lệnh cho sai nhabắt Lạc Tâm Điền. Quan hỏi: - Ngươi là đồ chó má, tại sao làm thầy mà không giữ pháp luật dám cảgan hành dâm, giết người, việc đã bại lộ mà vẫn không khai? - Con làm thầy nên luôn giữ gìn đức hạnh, con chưa từng hành dâm,giết người, xin ngài đừng vu tội cho con. - Đồ chó má, mày đã gian dâm với Bành thị vợ Nghê Trạch Sơn rồigiết chị Vương Tam. Vẫn còn chiếc áo máu, tại sao mày không nhận? - Mấy hôm trước đây con mất chiếc áo, - Tâm Điền nói, - có thể ngườikhác đã lấy trộm áo, rồi đi giết người cũng nên. Xin ngài xem xét kĩ. - Mày không lừa dối được ai đâu. - Quan nói. - Áo là của mày, hơnnữa mày còn nói với học trò là phải lòng nhau”, mày cãi sao được nữa. - Đó là do con thấy cử chỉ không đẹp nên nói thế, con biết như thế làsai, còn như giết người thì quả thực con không biết. Quan ngẫm nghĩ một lát rồi nói: - Không có hành động dâm đãng, sao lại nói những lời bậy bạ. Thế rồi ông lệnh cho bọn tay chân đánh hai trăm roi. Tâm Điền vẫnkhông nhận. Quan lại kẹp thật đau, Tâm Điền không sao chịu nổi, kêu khóc: - Ngài kẹp con đau quá, khiến con nuốt nước mắt chịu đựng. Mồ hôivã ra đầm đìa, toàn thân rát bỏng, đau đớn hơn cả xéo da cắt thịt. Quả thật làtai bay vạ gió, dù có mồm năm miệng người cũng không sao thanh minhđược. Con là người có học, tại sao ngài cứ đổ riệt cho con. Con tuy nhát gan,chân yếu tay mềm, song con đọc hết sách Thánh hiền, đêm tối con có ra khỏicửa đâu mà bảo con giết người. - Kẻ sĩ vô hạnh thì làm bất cứ điều gì. Quân bay đâu hãy tra khảo nócho ta. - Quan nói. - Lại tra khảo thì con đến chết mất. Đánh con đến sống dở chết dở, lụcphủ ngũ tạng như thiêu như đốt, đầu như vỡ tung, mắt như lồi ra. Thưa ngài,cách đây mười năm con đã mấy lần thi đỗ. Lòng những mong rằng sẽ đượcghi tên trên bảng vàng bia đá, được đỗ hai khoa. Con không thể hủy hoạiphẩm giá tự gây nên tội, bỗng dưng xóa bỏ cả công danh của mình. Hơn nữachị là người hàng xóm có con học hành, lẽ nào lại lòng lang dạ thú, thôngdâm với người ta? - Mày vẫn còn cãi bướng, - quan nói, -. quân bay đâu, hãy tra khảocho ta. - Thưa ngày, quả thực là lần này con càng thấy không thể nào chịuđựng nổi. Kẹp con đến nỗi vãi cứt vãi đái, suýt nữa con tắt thở, kết liễu cuộcđời, thế rồi bỗng chốc không biết sao con sống lại. Con nghĩ rằng nhận thìthanh danh mất hết, nếu không nhận thì nhất định cũng phải gặp Diêmvương. Là người có học không thể làm mất thanh danh, dù có chết đi cũng bịngười đời vạch mặt chỉ tên. Thôi thì ngài cứ kẹp con tan nát, song việc oanuổng con quyết không nhận, ngài làm gì được con. - Đồ chó má, quả thục nó không khai thì hãy buông nó ra. Sau một thời gian quan lại lệnh cho tra khảo. Lạc Tâm Điền nghĩ: Lần tra khảo này vô cùng độc ác, tàn nhẫn, chếtđi sống lại như thế thì chịu đựng sao nổi. Trước đây ta không nhận quả thựclà sai, dù cho có lên trời hay chui xuống đất cũng không sao thoát được.Thôi thì chịu oan khuất, khai ra, sẽ có Quan âm Bồ Tát cứu giúp. Điều nàyhoàn toàn do mình có ý nghĩ tà dâm nói năng bừa bãi mà gây họa. Thế thìmình chịu đánh đập cùm kẹp, còn trách ai nữa!. - Hãy khai mau. - Quan quát. - Thưa ngài, đúng là ngài sáng suốt, quả thật con đã giết người. - Vậy thì dao mày giấu ở đâu? - Hôm ấy con hốt hoảng chạy trốn, con đã giấu dao vào hốc đá, conquên mất chỗ rồi. - Thế thì ngươi với Bành thị đã gian dâm chưa? - Quan hỏi. - Nói về hành dâm thì đây là lần đầu, nhưng chưa hành sự con chỉ làmbại hoại thanh danh vì đã ăn nói bậy bạ. ...
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 16 (B)
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 127.14 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đoán án kỳ quan truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 289 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0