Trong lúc Châu hoàn-vương mượn binh đánh Trịnh , thì nước Trần sai Bá viên-chư làm tướng, nước Sái sai Sái-quý cầm binh. Hai tướng nầy gặp nhau hỏi thăm qua tình hình hai nước. Sái-quý hỏi Bá viên-chư : - Tình hình nước Trần có chi khác chăng ? Bá viên-chư đáp : - Ngày nay nước tôi, Công-tử Ðà cướp ngôi, lòng dân không phục. Bởi thế quân lính rất hỗn độn, khó mà điều binh lắm !Sái Quý nói : - Thế sao không lo thu phục nhơn tâm, làm cho mọi người kính mến ?...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 10 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 10 Ngôi nhà Châu , Hùng-thông tiếm vị Nơi nước Trịnh, Tề-Túc thay vua Trong lúc Châu hoàn-vương mượn binh đánh Trịnh , thì nước Trần saiBá viên-chư làm tướng, nước Sái sai Sái-quý cầm binh. Hai tướng nầy gặp nhau hỏi thăm qua tình hình hai nước. Sái-quý hỏi Bá viên-chư : - Tình hình nước Trần có chi khác chăng ? Bá viên-chư đáp : - Ngày nay nước tôi, Công-tử Ðà cướp ngôi, lòng dân không phục.Bởi thế quân lính rất hỗn độn, khó mà điều binh lắm ! Sái Quý nói : - Thế sao không lo thu phục nhơn tâm, làm cho mọi người kính mến ? Bá viên-chư, mỉm cười lắc đầu nói : - Cướp ngôi đã là điều bất chánh, làm sao dân phục nổi ! Vả lại Côngtử Ðà lại không lo chính-sự, cứ ham-mê săn bắn. Tôi chắc nước Trần saunầy sẽ có biến. Sái Quý nói : - Ðã vậy thì cứ kể tội Công-tử Ðà mà giết quách đi để tránh tai hại vềsau. Bá viên-chư nói : - Ðiều đó rất muốn , song vì sức đương không nổi. Sau khi rút quân về nước, Sái Quý đem chuyện ấy thuật lại với Sáihầu. Sái hầu nói : - Công-tử Ðà là một đứa phản loạn, sao lại để nó được an-nhiên ngồihưởng quyền thế . Nay Thái-tử Vân bị giết thì cháu ngoại ta là Công-tửDược lên ngôi mới phải. Sái-quý tâu : - Muốn giết Công-tử Ðà cũng chẳng khó chi. Tánh Công-tử Ðà ưa sănbắn, ta chờ va ra đi, phục binh mà giết ắt xong. Sái hầu cho là phải, bèn khiến Sái-quý đem một trărn cổ binh xa, phụcnơi Giới-khẩu , rồi cho người đi thám thính. Chẳng bao lâu quân sĩ về báo : - Công-tử Ðà đi săn đã ba ngày rồi, nay còn đóng quân nơi Giới-khẩunầy . Sái-quý cả mừng, cải trang làm một người thợ săn , dẫn vài mươi tênquân lần tới . Vừa gặp lúc Công-tử Ðà đang bắn hạ một con nai, Sái Quý xông vàocướp giựt, rồi cứ đường tắt chạy thẳng về hướng phục binh của mình . Công-tử Ðà tức giận, giục ngựa đuổi theo. Bỗng nghe hai bên bụi rậm, tiền quân ó vang dậy, rồi quân binh ào ranhư kiến cỏ, bắt Công-tử Ðà trói lại. Công-tử Ðà chưa hiểu nguyên-do, đang trố mắt nhìn thì Sái-Quý đãquay lại hét lớn : - Phản tặc, ta đây là Sái-quý em ruột của Sái-hầu đến đây để trừ quânphản-loạn. Nói xong, vung gươm chém Công-tử Ðà đứt làm hai đoạn. Rồi kéo binh đến khu rừng chiêu dụ quân-sĩ của Công-tử Ðà rằng : - Công-tử Ðà vốn là đứa nghịch thần phản phúc, nay ta muốn lậpCông-tử Dược lên nối ngôi, các ngươi nghĩ sao ? Quân sĩ nước Trần đều quỳ mọp xuống đất, nói lớn : - Nếu được thế thật là hợp lý. Sái-quý bèn tiến quân vào nước Trần, hiểu dụ nhân dân, rồi tôn Công-tử Dược lên ngôi, tức là trần lệ-công . Từ đấy, Trần và Sái trở nên thân mật . Trần lệ-công được lòng dân mến phục, trong nước hưởng cảnh thái-bình. Lúc bấy giờ tại nước Sở , có vua Hùng-thông là một người cường bạo,tánh hiếu chiến, lại có ý muốn xưng Vương hiệu, nhưng vì thấy chư hầu đềutùng phục nhà Châu, nên không dám. Kế đó , nghe tin nhà Châu vừa thuanước Trịnh, nên có ý dễ ngươi, triệu các quan cận-thần đến bàn tính. Quan Lịnh-doãn là Ðấu bá-tỷ nói : - Nước Sỡ bỏ Vương hiệu đã lâu, nếu nay xưng lại e chư-hầu khôngphục. Xin Chúa-công phải tính kế làrn cho các chư-hầu khiếp oai trước đã. Hùng-thông hỏi : - Muốn được vậy phải làm cách nào ? Ðấu bá Tỷ tâu : - Các nước Hớn-đông chỉ có nước Tùy là lớn hơn hết. Chúa-Công nêncất binh sang dọa nước Tùy rồi cho sứ sang cầu hòa. Hễ nước Tùy mà đầuphục thì các chư-hầu khác phải nghe theo. Hùng-thông khen phải, bèn bổn thân đem đại-binh sang đóng nơi đấtHà, rồi cho quan Ðại-phu Viễn-chương vào nước Tùy hòa-giải. Lúc bây giờ nước Tùy có một tôi hiền là Quý-lương và một nịnh thầnlà Thiều-sư. Hai người nầy luôn luôn có những ý-kiến chống đối nhau. Tùy-hầu lại tin dùng kẻ nịnh, nên Thiều-sư rất được nhiều quyền thế. Khi có sứ nước Sở đền giảng-hòa . Tùy hầu cho đòi cả hai người đến vấn kế. Quý-lương tâu : - Nước Sở mạnh, nước Tùy yếu, nay lại đến cầu hòa ắt có điều ámmuội. Vậy bề ngoài, ta nên hòa dịu, mà bên trong phải hết sức đề phòng. Thiều-sư tâu : - Lời ấy chưa chắc đã đúng, xin Chúa-công cho sang nước Sở để dòxét tình-hình đã. Tùy-hầu nghe theo, khiến Thiều-sư sang đất Hà để hội-đàm với Sở . Ðấu bá-tỷ nghe tin sứ nước Tùy là Thiều-sư đến vội vào thưa vớiHùng-thông : - Ta nghe Thiều-sư là người ít trí, chỉ có tài dua-nịnh mà được Chúanước Tùy yêu. Nay va phụng mạng sang đây ắt cũng để dò la hư thực. Vậyta nên giấu các đạo binh tinh nhuệ đi , chỉ cho va xem những đội binh lãonhược . Hễ va kiêu-ngạo mà trể-biếng thì mới có cơ thắng dễ dàng được. Quan Ðại-phu Hùng xuất-ty nói : - Kế ấy cũng hay, song nước Tùy còn có Quý-lương, ta khó mà chemắt va được. Ðấu bá-tỷ nói : - Kế đó không phải lợi cho ngày nay mà sẽ có lợi cho ngày sau đó . Hùng-thông nghe theo, liền dàn các đội quân lão nhược ra , rồi mớicho đòi Thiều-sư vào ra mắt. Thiều Sư vào đến dinh Sở , liếc mắt thấy hai bên quân sĩ gầy gò ốm-yếu, liền lên mặt kiêu-căng, hỏi Hùng-thông : - Hai nước chúng ta bờ cõi ai nay giữa cần gì quí-quốc phải nói đếnchuyện giải hòa ? Hùng-thông giả vờ nói : - Nước tôi mấy năm liên tiếp bị mất mùa , dân chúng đói khổ. Sợ ecác lân-bang đến hiếp chế nên phái cầu hòa với quý quốc , để nhờ nhautrong lúc hoạn nạn. Thiều-sư nói : - Quí quốc bất tất phải lo ngại. Các nước chư-hầu bên Hớn-đông nầyđều thần phục nước tôi cả . Hùng-thông bèn cùng với Thiều-sư kết ước. Ðoạn hai đàng giã biệt ai về nước nấ ...
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 10
Số trang: 26
Loại file: pdf
Dung lượng: 159.22 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đông châu liệt quốc truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 292 0 0 -
139 trang 292 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 110 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0