Từ khi săn bắn ở Ðông-giao về, Tuyên-vương lâm bệnh nặng , đêm nào chợp mắt cũng thấy Ðỗ-bá và Tả-nho đến đòi mạng Biết mình không thể sống được lâu, bèn cho đòi Doãn-kiết-phủ và Thiệu-hổ đến để thác cô . Hai người nầy vào quỳ dưới long-sàng hỏi thăm căn bịnh. . Vua khiến nội-thị đỡ dậy và nói : - Trẫm nhờ sức của hai khanh mới ở ngôi đặng bốn mươi sáu năm, chẳng ngờ hôm nay lâm bịnh nặng, không thể sống được nữa, Thái-tử làCung-niếc tuổi tuy đã lớn mà tánh-tình ngu-muội, xin...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 2 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 2 Bao-quýnh chuộc tội, dâng gái đẹp. U-vương đốt lửa diễu chư-hầu Từ khi săn bắn ở Ðông-giao về, Tuyên-vương lâm bệnh nặng , đêmnào chợp mắt cũng thấy Ðỗ-bá và Tả-nho đến đòi mạng Biết mình không thể sống được lâu, bèn cho đòi Doãn-kiết-phủ vàThiệu-hổ đến để thác cô . Hai người nầy vào quỳ dưới long-sàng hỏi thăm căn bịnh. . Vua khiến nội-thị đỡ dậy và nói : - Trẫm nhờ sức của hai khanh mới ở ngôi đặng bốn mươi sáu năm,chẳng ngờ hôm nay lâm bịnh nặng, không thể sống được nữa, Thái-tử làCung-niếc tuổi tuy đã lớn mà tánh-tình ngu-muội, xin chư khanh hãy hếtlòng phò tá kẻo hư cơ-nghiệp. Hai người cúi đầu lãnh mạng, bái tạ lui ra. Vừa đến cửa cung xảy gặp quan Thái-sử Bá-dương-phụ bước vào. Thiệu-hổ hỏi : - Có phải ngài đến để thăm Bệ-hạ không ? Bịnh tình Bệ-hạ rất nguykịch, khó mà sống đặng. Doãn-kiết-phù nói : - Trước kia là tiếng hát rao, nay lại đến hồi quỷ hiện, vận nước thậtkhó an toàn. Bá-dương-phụ nói : - Ðêm qua tôi có xem thiên-văn, thấy yêu-tinh phục nơi sao Tử-vi.Quốc gia còn gặp nhiều tai biến nữa. Thiệu-hổ nói : - Tuy trời định hơn người, song người cũng có thể thắng mạng trời.Các ông cứ nói theo thiên-đạo mà bỏ nhân-lực sao ! Cả triều thần không đủsức chống lại mọi tai biến ư ? Ba người nhìn nhau, mỗi người riêng một ý nghĩ, rồi ai về nhà nấy. Ðêm hôm ấy Tuyên-vương băng-hà. Khương Thái-hậu bèn ra ý chỉ triệu các vị lão-thần Doãn-kiết-phủ vàThiệu-hổ xuất lãnh bá quan, phò Thái-tử Cung-niếc vào làm lễ cử ai, rồi tứcvị trước linh-cữu, xưng hiệu là U-vương , lập con gái Thân-bá lên làmHoàng-hậu, lập con trai là Nghi-cựu lên làm Thái-tử, phong Thân-Bá làmThân-hầu. Sau khi Tuyên-vương chết, bà Khương-hậu buồn rầu vô cùng, chẳngbao lâu cũng tạ thế. Còn U-vương lại là một ông vua bạo ngược, háo sắc. Mặc dù trongtang chế, ngày nào cũng ăn uống rượu chè, đắm say vật-dục đến nỗi bỏ bê cảviệc triều-chánh. Thân-hầu ngày ngày can gián không được, buồn giận lui về nướcThân tá túc. Bấy giờ khí số nhà Châu cũng đã sắp tàn, nên khiến các vị lão thầnnhư Doãn-kiết-phủ, Thiệu-hổ, đều lần lượt quy-thiên. U Vương lại dùng Quách-công, Tế-công, và con của Doãn-kiết-phủ làDoãn-cầu lên làm bực Tam-công. Ba người nầy đều là những kẻ dua nịnh tham quyền, cố-vị còn Trịnh-hữu-bá là người trung-trực vua lại không tin dùng. Một hôm, thiết-triều tại Kỳ-sơn , có quan thủ-thần vào tâu : - Tâu Bệ-hạ, chẳng biết cớ gì sông Kinh, sông Hà, sông Lạc cùngđộng đất một lúc. Không một chút lo lắng, U-vương mỉm cười nói : - Núi lở đất động là việc thường, nhà ngươi tâu với trẫm làm gì ? Nói xong, liền di-giá về cung Quan Thái-sử Bá-dương-phụ cầm tay quan Ðại-phu Triệu-thúc-Ðáithan rằng : - Thuở trước sông Ỷ , sông Lạc cạn , nhà Hạ mất ; sông Hà cạn , nhàThương hư ; nay cùng một lúc ba sông đều động một lượt ấy là trời muốnlấp nguồn, nhà Châu khó tránh khỏi tai biến. Triệu-thúc-đái hỏi : - Theo dự đoán của ngài thì bao giờ mới xảy ra tai biến ấy ? Bá-dương-phụ đánh tay xem lại, rồi đáp : - Nếu vua biết răn mình, chuộng hiền lánh dữ thì trong khoảng mườinăm, bằng ngược lại họa sẽ tới gấp không chừng. Thúc-đái nghe nói thở dài, cầm tay Dương-phụ, nói : - Nay Thánh-thượng chẳng kể việc quốc-chính , xa những tôi trunggần gũi nịnh thần , chẳng lẽ chúng ta khoanh tay ngồi ngó trong lúc nướcnhà bại vong. Vậy chúng ta phải can gián, dù được hay không cũng tròn bổnphận. Bá-dương-phụ cũng thở dài rồi lắc đầu nói : - Dù chúng ta có làm gì cũng vô ích . Trong lúc hai người nói chuyện có kẻ rình mò nghe được , thuật lạivới Quách-công. Quách-công sợ nếu để Thúc-đái can gián ắt lòi chuyện gian-nịnh củamình, bèn thẳng vào hậu cung tìm lời sàm tâu rằng : - Bá-dương-phụ và Triệu-thúc-đái chê bai triều-đình, làm cho dânchúng hoang-mang. U Vương nói : - Chúng là những đứa ngu dốt biết chi mà bàn luận. Thói thường,những kẻ ngu dốt thường học đòi hay xét-nét đến công việc của thiên-hạ ,khanh để ý làm gì cho bận tâm. Quách-công nghe nói thì cúi đầu lui ra, mặt mày hớn hở. Cách vài ngày sau, quan trấn thủ núi Kỳ-sơn lại dâng biểu về tâurằng : - Ba sông đều cạn, núi Kỳ-sơn lại lở, đè chết dân chúng rất nhiều . U Vương không thèm để ý đến, sai bọn nội giám đi tìm gái đẹp sungbổ vào cung. Triệu-thúc-đái nóng lòng, dâng biểu can rằng : - Sơn băng, thủy kiệt là biểu-hiệu của thiên tai. Vả lại Kỳ-sơn là nơidựng nghiệp đế vương nay lại bị lở đi thì không phải việc nhỏ . Lẽ ra phảichọn hiền tài, để chung lo cứu nước thì Bệ-hạ lại chọn mỹ-nữ để vui riêng,hạ thần lấy làm hổ thẹn . Nhà vua chưa kịp nói, thì Quách-công đã quỳ tâu : - Tâu Bệ-hạ, đất Phong, đất Kiều là chỗ đóng đô còn Kỳ-sơn cũngnhư chiếc giày rách lâu đời đã bỏ đi, thì việc núi long đất lở có can hệ gì. Ấylà Thúc-đái có ý khi-quân, mượn cớ để phỉ-báng triều đình, xin Bệ-hạ rộngxét. U-vương nói : - Lời Quách-công nói rất phải, Thúc-đái đã có ý khi-quân, trẫm khôngthể nào dung thứ. Nói rồi vua bèn cách chức Triệu-thúc-đái đuổi về quê. Thúc-đái ngửa mặt lên trời than : - Nguy bang bất nhập, loạn bang bất cứ . Tuy-nhiên, ta không khỏiđau lòng nhìn nhà Tây-châu mất nước . Than rồi bèn dắt cả gia-quyến trở về nước Tấn. Lúc ấy có quan Ðại-phu Bao-hướng vừa ở Bao-trung về, nghe tinThúc-đái bị đuổi, bèn vội vã vào triều can gián rằng : - Tâu Bệ-hạ, nước nhà đang xảy ra nhiều điềm tai biến, Bệ-Hạ lại đuổicả các tôi hiền, thì ...
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 2
Số trang: 30
Loại file: pdf
Dung lượng: 181.11 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đông châu liệt quốc truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 289 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0