Trần Linh công cùng với Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ đem những đồ vật của Hạ Cơ tặng cho, đùa bởn với nhau ở chốn triều đường.Quan đại phu là tiết gia nghe nói,liền vào triều để định can Linh công.Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ vốn sợ Tiết Giã là người chính trực,nay thấy vua không triệu mà Tiết Giã đến,biết là Tiết Giã có ý muốn đem lời can ngăn,mới cáo từ Linh công mà lui ra.Linh công rảo đến trước mặt,nắm lấy vạt áo Linh công,rồi quỳ xuống mà tâu rằng: -Tôi nghe nói vua...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 53 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 53 SỞ TRANG VƯƠNG TRẢ LẠI ÐẤT TRẦN TẤN CẢNH CÔNG ÐEM QUÂN CỨU TRỊNH Trần Linh công cùng với Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ đem nhữngđồ vật của Hạ Cơ tặng cho, đùa bởn với nhau ở chốn triều đường.Quan đạiphu là tiết gia nghe nói,liền vào triều để định can Linh công.Khổng Ninh vàNghi Hàng Phủ vốn sợ Tiết Giã là người chính trực,nay thấy vua không triệumà Tiết Giã đến,biết là Tiết Giã có ý muốn đem lời can ngăn,mới cáo từLinh công mà lui ra.Linh công rảo đến trước mặt,nắm lấy vạt áo Linhcông,rồi quỳ xuống mà tâu rằng: -Tôi nghe nói vua tôi phải lễ nghĩa,nam nữ phải có phân biệt,nay vuatôi dắt nhau đi dâm loạn,lại đem chuyện ấy khoe khoang ở chốn triềuđường,không còn một mãy may liêm sỉ nào cả. Ðó là cái cơ mất nước,xinchúa công hãy nghĩ lại. Trần Linh công thẹn toát mồ hôi ra,lấy áo che mặt mà nói rằng: -Nhà ngươi bất tất phải nói lắm,ta đã biết hối rồi ! Tiết Giã cáo từ lui ra.Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ đứng ở ngoàicửa,trong thấy Tiết Giã hầm hầm nổi giận mà lui ra,thì lẩn vào trong đámđông người để tránh.Tiết Giã trông thấy,gọi Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủlại mà trách rằng: -Vua có điều thiện ,bề tôi nên bày ra,vua có điều bất thiện,bề tôi nêndấu đi.Nay hai người đã xui vua làm điều bất thiện,mà lại còn nói ra,nhândân ai cũng biết cả,thì còn ra thể thống gì,sao hai ngươi không biết xấu hổ ! Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ không biết nói sao,chỉ vâng dạ vàchịu lỗi.Tiết Giã đi khỏi,Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ vào yết kiến Linhcông,thuật lại những lời nói của Tiết Giã và tâu với Linh công rằng: -Từ nay trở đi,chúa công chớ đi chơi Châu Lâm nữa ! Linh công nói: -Vậy thì hai người có đi hay không? Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ nói: -Tiết Giã chỉ cốt can chúa công,chứ có việc gì đến chúng tôi.Vậy thìchúng tôi đi được,mà chúa công không nên đi. Linh công hăng hái nói rằng: -Thà rằng ta mất lòng Tiết Giã,chứ đời nào lại chịu bỏ nơi vui thúấy ! Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ lại tâu rằng: -Nếu chúa công lại đi nữa thì không khỏi Tiết Giã làm rầy rà lôithôi,biết làm thế nào? Linh công nói: -Hai người có kế gì mà khiến Tiết Giã đừng nói nữa không? Khổng Ninh nói: -Nếu muốn cho Tiết Giã đừng nói thì chỉ có một cách khiến hắnkhông mở miệng ra được. Linh công cười mà nói rằng: -Hắn có miệng thì hắn nói,ta dùnh cách gì mà khiến cho hắn khôngmở miệng ra được. Nghi Hàng Phủ nói: -Tôi hiểu câu nói của Khổng Ninh rồi ! Người ta chết thì không mởmiệng ra được,sao chúa công không hạ lệnh giết chết Tiết Giã đi thì có phảiđược vui thú suốt đời hay không? Linh công nói: -Ta giết hắn thế nào được? Khổng Ninh nói: -Hay là dể tôi sai một người rình mà đâm chết hắn đi ! Linh công nói: -Nhà ngươi cứ làm ! Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ cáo tự lui ra,rồi bàn nhau đem tiềncủa thuê thích kháchđứng rình ở một chỗ hẻo lánh đợi Tiết Giã vào triều điqua,giết chết Tiết Giã.Người nước Trần thấy vậy,cho là Trần Linh công saingười giết,chứ không biết rằng đó là âm mưu của Khổng Ninh và Nghi HàngPhủ.Tiết Giã chết rồi,vua tôi lại càng không kiêng nễ gì nữa,lâu lâu lại rủnhau ra chơi Châu Lâm.Trưóc còn giấu giếm,sau lâu ngày quen thói,côngnhiên ra chơi chẳng nghĩ gì đến tai tiếng nữa.Người nước Trần có làm mộtbài thơ “Châu Lâm” để chê Linh công.Hạ Trưng Thư dần dần khôn lớn,biếtchuyện mẹ như vậy,trong lòng khác nào dao đâm,nhưng ngại vì có TrầnLinh công,không làm thế nào được.Mỗi khi Linh công sắp ra Châu Lâm thìTrưng Thư tạo sự đi vắng, để cho khuất mắt,còn bọn trai gái dâm loạn ấythấy Hạ Trưng Thư đi vắng thì lấy làm mừng. Ngày tháng thoi đưa,Hạ Trưng Thư đã mười tám tuổi,cao lớn đẹpđẽ,có sức khỏe,lại giỏi nghề bắn cung.Linh công muốn lấy lòng Hạ Cơ;mớicho Trưng Thư nối chức của cha làm quan tư mã,coi giữ binh quyền.TrưngThư tạ ơn,rồi vào bái yết Hạ Cơ.Hạ Cơ dặn rằng: -Ðấy là ân điền của chúa công,con nên một lòng vì nước,chớ nghĩ gìđến việc nhà. Trưng Thư từ biệt Hạ Cơ vào triều cung chức.Một hôm,Linh côngcùng với Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ lại ra chơi Châu Lâm.Hạ TrưngThư cảm ơn vua cho được làm tư mã,về nhà bày tiệc để thết đãi.Hạ Cơ vì cócon ở đấy,không dám ra hầu rượu.Trần Linh công cùng với Khổng Ninh vàNghi Hàng Phủ trong khi say rượu,cười nói đùa bỡn,múa tay hoa chân.HạTrưng Thư trông thấy ghét lắm mới lui vào sau bình phong để nghe xem nàothế nào.Trần Linh công bảo Nghi Hàng Phủ rằng: -Hạ Trưng Thư cao lớn đẹp đẻ lắm,trông giống nhà ngươi lắm,hay làcon rơi của nhà ngươi đấy? Nghi Hàng Phủ cười mà nói rằng: -Hạ Trưng Thư hai mắt lau láu,rất giống chúa công. Khổng Ninh ở bên cạnh nói bông rằng: -Chúa công và Nghi Hàng Phủ hãy còn ít tuổi,sinh thế nào đượchắn,tôi chắc hắn có nhiều bố lắm,dẫu mẹ hắn cũng không nhớ được hắn làcon ai nữa ! Nói xong,ba người lại vỗ tay cười ầm lên.Hạ Trưng Thư nghe nói,hổthẹn vô cùng,tức thì hầm hầm nổi giận,vào khóa chặt cửa phòng của Hạ Cơlại,rồi lẻn qua cửa ngang ra ngoài,truyền cho quân sĩ vây kín xung quanhphủ,không được để cho Linh công cùng KHổng Ninh và Nghi Hàng Phủchạy thoát. Quân sĩ vâng lệnh,vây kín quanh phủ.Hạ Trưng Thư mình mặc nhungphục tay cầm bảo kiếm, đem một toán quân tiến vào cửa giữa,quát to lênrằng: -Mau mau bắt lũ dâm tặc ! Linh công đang cười nói khề khà,chẳng biết tí gì cả.Khổng Ninh nghetiếng,vội vàng nói với Linh công rằng: -Nguy cấp lắm rồi! Hạ Trưng Thư đánh lừa ta rồi !Nay hắn đem quân vào,kêu bắt dâmtặc,ta biết chạy đường nào cho thoát? Nghi Hàng Phủ nói: -Cửa trước nó đã vây kín thì ta chạy về cửa ...
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 53
Số trang: 26
Loại file: pdf
Dung lượng: 169.17 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đông châu liệt quốc truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 289 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0