Tuân Lâm Phủ dùng Khước Ung để bắt kẻ trộm, Dương Thạch Chức biết là tất có kẻ sẽ giết chết Khước Ung, bèn nói với Tuân Lâm Phủ . Tuân Lâm Phủ hỏi cớ làm sao, Dương Thạch Chức nói: - Khước Ung cậy có tài dò xét, nhưng một mình không thể bắt hết được kẻ trộm; thế nào rồi đây kẻ trộm cũng bày mưu lập kế để hại Khước Ung, còn gì mà không chết! Được ba ngày nữa, Khước Ung đang đi chơi, bị một lũ mấy mươi đứa kẻ trộm túm lại đánh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 56 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 56 Tề Khoảnh công bày cuộc mua cười Phùng Sửu Phủ thay hình cứu chủ Tuân Lâm Phủ dùng Khước Ung để bắt kẻ trộm, Dương Thạch Chứcbiết là tất có kẻ sẽ giết chết Khước Ung, bèn nói với Tuân Lâm Phủ . TuânLâm Phủ hỏi cớ làm sao, Dương Thạch Chức nói: - Khước Ung cậy có tài dò xét, nhưng một mình không thể bắt hếtđược kẻ trộm; thế nào rồi đây kẻ trộm cũng bày mưu lập kế để hại KhướcUng, còn gì mà không chết! Được ba ngày nữa, Khước Ung đang đi chơi, bị một lũ mấy mươi đứakẻ trộm túm lại đánh chết; chúng cắt đầu Khước Ung đem đi mất . TuânLâm Phủ lo lắm, cũng ốm nặng mà chết . Tấn Cảnh công nghe thấy DươngThạnch Chức khi trước có nói với Tuân Lâm Phủ về việc Khước Ung, mớitriệu vào mà hỏi rằng: - Nhà ngươi đã đoán trước được việc Khước Ung, vậy thì nhà ngươicó biết dùng mưu kế gì mà dẹp yên được lũ trộm cắp kia không ? Dương Thạch Chức nói: - Dùng mưu trí mà trị kẻ trộm khác nào lấy đá chặn xuống cỏ, cỏ vẫnmọc lách vào khe đá được; dùn vũ lực mà trị quân trộm, khác nào lấy đá màchọi với đá, hai bên tất cùng phải vỡ . Nay muốn dẹp yên quân trộm thì phảilàm thế nào khiến chúng biết liêm sĩ, chứ bắt nhiều cũng không ích gì! Xinchúa công tôn trọng những thiện nhân ở trong triều, khiến cho kẻ bất thiệntrông thấy mà biết sửa đổi, như thế thì lo gì chẳng có ngày dẹp yên đượcquân trộm . Tấn Cảnh công lại hỏi rằng: - Thiện nhân nước Tấn ta ngày nay, ai là hơn cả, nhà ngươi thử nóicho ta biết . Dương Thạch Chức nói: - Không ai bằng Sĩ Hội . Sĩ Hội là người tín nghĩa, ôn hoà mà khôngnhu nhược, uy nghiêm mà không dữ tợn, chúa công nên dùng . Đến lúc Sĩ Hội có công dẹp được mấy nước thuộc về giống Xích Địch,thì Tấn Cảnh công tâu với Chu Định vương . Chu Định vương cho Sĩ Hộiphẩm phục chức thượng khanh, Sĩ Hội được thay quyền Tuân Lâm Phủ, lạikiêm chức thái phó, được phong ở đất Phạm, sau thành ra tổ họ Phạm . SĩHội đem những khoa điều bắt trộm, xóa bỏ tất cả, chỉ chuyên đem giáo hóamà khuyên dân làm điều thiện, từ bấy giờ bai nhiêu quân trộm nước Tấn đềutrốn sang nước Tần, nước Tấn mỗi ngày một cường thịnh . Tấn Cảnh cônglại có ý muốn làm bá chủ . Bá Tôn nói với Tấn Cảnh công rằng: - Đời Văn công ta hội chư hầu ở Tiền Thổ, đến đời Tương công ta hộichư hầu ở Tân Thành, chư hầu đều một lòng theo Tấn cả . Từ khi ta thất tínở Lịnh Hồ, thành ra tuyệt giao với Tấn; đến lúc Tề, Tống có kẻ giết vua màta không sang hỏi tội, bởi vậy các nước ở Sơn Đông mới khinh nước Tấn tamà theo Sở . Sau nước Sở đánh Trịnh và Tống, ta cũng không sang cứu,thành ra Trịnh và Tống lại theo Sở nốt; chỉ còn mấy nước nhỏ như Vệ, Tàolà theo Tấn mà thôi . Nay chúa công muốn làm bá chủ, tất phải kết thân vớinước Lỗ và nước Tề rồi rình xem nước Sở có biến cố gì, ta sẽ thừa cơ sangđánh mới có thể đắc chí được . Tấn Cảnh công khen phải, liền sai thượng quân nguyên sóai là KhướcKhắc đem nhiều lễ vật sang sứ nước Lỗ và nước Tề . Lỗ Tuyên công cảm cái ơn Tề Huệ công định vị cho mình, bởi vậythường sai người sang sính lễ nước Tề; đến đời Tề Khoảnh công (Vô Giá)lên nối ngôi, nước Lỗ vẫn theo lệ cho người sang sính lễ . Khước Khắcphụng mệnh Tống Cảnh công sang sứ nước Lỗ, rồi cáo từ Lỗ Tuyên côngsang sứ nước Tề . Lỗ Tuyên công nhân tiện đến kỳ sang sính lễ nước Tề,mới sang quan thượng khanh là Quý Tôn Hàng Phủ cùng đi với KhướcKhắc . Khi Khước Khắc cùng Quý Tôn Hàng Phủ sang đến nước Tề, thì vừagặp có sứ nước Vệ là Tôn Lương Phu và sứ nước Tào là công tử Thủ, cũngsang sính lễ nước Tề . Sứ thần bốn nước cùng vào triều kiến Tề Khoảnhcông và dâng lễ vật . Tề Khoảnh công trông thấy hình dáng bốn vị sứ thần,nghĩ thầm lấy làm quái lạ, mới nói với bốn vị sứ thần rằng: - Xin mời các ngài về nghỉ ở nhà công quán, rồi ngày mai cùng dựtiệc cho vui! Sứ thần bốn nước cáo từ lui ra . Tề Khoảnh công vào cung, trông thấymẹ là Tiêu Thái phu nhân, vẫn hãy còn nhịn cười không được . Nguyên TiêuThái phu nhân là con gái Tiêu Quân, kết duyên với Tề Huệ công . Khi TềHuệ công chết rồi, Tiêu Thái phu nhân ngày đêm thương khóc . Tề Khoảnhcông là người có hiếu, việc gì cũng cố làm cho mẹ được vui lòng . Phàmnhững chuyện buồn cười ở chốn dân thôn, đều thuật lại cho mẹ nghe, để chomẹ được tươi cười vui vẻ . Hôm ấy, Tề Khoảnh công cứ cười ngặt nghẽo màkhông nói là việc gì . Tiêu Thái phu nhân hỏi rằng: - Có chuyện gì mà con vui cười như vậy ? Tề Khoảnh công nói: - Hôm nay có một chuyện rất quái lạ là: Tấn, Lỗ, Vệ, Tào bốn nướcđều sai sứ thần đến sính lễ nước ta, mà sứ thần nước Tấn là Khước Khắc thìchột, chỉ nhìn được bằng một mắt mà thôi; sứ thần nước Lỗ là Qúy TônHàng Phủ thì hói, trên đầu chẳng có một sợi tóc nào; sứ thần nước Vệ là TônLương Phu thì khiễng chân, một bên cao và một bên thấp; sứ thần nước Tàolà công tử Thủ thì gù lưng, mặt cúi xuống đất . Con thiết tưởng người ta cótật là thường, nhưng bốn người mỗi người một tật, mà lại cùng đến nước tamột lúc, chuyện quái lạ như vậy, tài nào chẳng phải buồn cười! Tiêu Thái phu nhân không tin, nói rằng: - Ta muốn xem có được không ? Tề Khoảnh công nói: - Cứ theo lệ thì sứ thần đến nước mình, sau khi công yến, tất có tưyến . Ngày mai con bày tiệc ở vườn hoa, mời sứ thần bốn nước vào ăn yến,tất họ phải đi qua dưới Sùng Đài; bấy giờ thân mẫu mắc màn ngồi ở trênSùng Đài mà nom trộm phỏng có khó gì! Khi các sứ thần cùng dự công yến xong, Tề Khoảnh công lại mời vàovườn hoa để dự tư yến . Cứ theo như lệ cũ: sứ thần chư hầu đến nước nào thìnước ấy phải cung ứng xe ngựa và người hầu, để cho kẻ tùy tùng của sứ giảđược tạm nghỉ . Tề Khoảnh công chú ý muốn làm cho mẹ buồn cười, mớimặt truyền chọn lấy bốn người: một người chột mắt, một người hói đầu, mộtn ...
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 56
Số trang: 23
Loại file: pdf
Dung lượng: 164.22 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đông châu liệt quốc truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 290 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0