Đứng trên đỉnh thác Đambri nhìn xuống vực sâu, mặc dù hai tay nắm chặt lấy lan can bằng sắt, tôi vẫn cảm thấy "lạnh" đôi chân.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đừng Mơ Là Thác ĐổĐừng Mơ Là Thác Đổ Sưu Tầm Đừng Mơ Là Thác Đổ Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012-oOo-Đứng trên đỉnh thác Đambri nhìn xuống vực sâu, mặc dù hai tay nắm chặt lấy lan can bằng sắt,tôi vẫn cảm thấy lạnh đôi chân. Trong khi ấy cô bé thản nhiên chạy đi, chạy lại tìm bứt mộtđóa hoa rừng rồi em quăng nó xuống mặt thác. Đóa hoa màu tím hồng trôi vật vờ trên mặt nướcđục rồi bị cuốn vào dòng thác trắng xóa đổ ào xuống vực sâu. Mất hút.Cô bé quay qua hỏi tôi:- Nhóc thấy thác này đẹp hơn những thác ở Đà Lạt không?Tôi dậm dậm bàn chân cho đỡ lạnh cẳng rồi trả lời:- Nó đẹp hơn nhiều vì nhờ có em đứng bên cạnh.- Em không đứng mãi bên nó đâu. Em sắp là nó...Tự nhiên cô bé loạng choạng ôm đầu. Tôi vội chạy đến ôm vai em, dìu đến ngồi ở một kè đá,dưới một tàn cây rậm lá.- Đừng nhìn xuống vực sâu, em sẽ bị chóng mặt.Cô bé lắc đầu, thở hổn hển:- Em có cảm tưởng như ai đang gọi em.- Ai?- Cái thác.- Bá láp. Nó nhắc chúng ta đã đến giờ ăn trưa.Tôi mở túi xách lấy ra một ổ bánh mì kẹp chả lụa đưa cho em. Cô bé lắc đầu:- Em không đói.Tôi khui một lon nước ngọt, bỏ ống hút vào rồi đưa cho em. Cô bé cầm lấy lon nước, hút mộthơi dài. Khuôn mặt em đã bớt nhợt nhạt. Tôi vừa nhai bánh mì kẹp chả vừa hỏi em chuyện họchành để em quên đi chuyện cái thác gọi.Trang 1/4 http://motsach.infoĐừng Mơ Là Thác Đổ Sưu Tầm- Kỳ thi tú tài vừa qua em làm bài khá không?Cô bé hút thêm một hơi nước ngọt rồi nói:- Bài toán của em chắc chắn được điểm 10.- Đừng quá tự kiêu. Có thể em chỉ được 9.5 điểm.- Tại sao vậy? Em giải đúng một trăm phần trăm mà.- Em hãy xòe bàn tay viết bài ra.Cô bé đưa lon nước ngọt qua tay phải rồi xòe bàn tay trái ra. Tôi chỉ vết mực tím ở ngón giữa.- Em thấy đó, ngón tay em khi viết còn để dính mực huống chi bài viết của em. Như vậy bài thicủa em có thể bị trừ nửa điểm vì dơ bẩn.Cô bé đưa ngón giữa lên, liếm vào vết mực tím rồi chùi ngón tay vào áo thun trắng. Vết mựcvẫn còn nguyên vì vai áo em đâu phải là cụt tẩy. Cô bé gật đầu:- Thôi được, em chịu mất nửa điểm bài toán. Còn môn Lý chắc trên trung bình. Em chỉ sợ mônVăn được điểm 2.- Đừng quá tự ti. Những lá thư em viết cho tôi đều rất văn học. Vậy chắc chắn bài văn của emđược điểm 6.- Em không tin khả năng thẩm định văn học của nhóc.- Đừng đùa. Tôi từng đi dạy kèm học sinh luyện thi môn văn vào lớp 6.- Nhưng đây là chương trình lớp 12 mà.- Thì hơn nhau có 6 lớp chứ nhiêu mà tôi không thẩm định nổi. Đó là chưa kể tôi đã có mộtbài thơ được chọn đăng trên báo Nhi Đồng.- Nhưng Nhóc viết văn đâu có hay. Vì nếu hay thì những lá đơn xin việc của Nhóc đã không bịngười ta trả lại.Cô bé thực tế quá khiến tôi cứng họng. Tôi cầm lon nước ngọt, hút một hơi cạn lon để miệnglưỡi được trơn tru. Nhưng tôi cũng chẳng nói được lời nào. Chẳng bao giờ một người đang thấtnghiệp lại ăn nói hơn người được.- Em xin lỗi đã nói chạm tự ái Nhóc.Tôi ngồi im không thèm cắn miếng chả to bự ở ổ bánh mì. Tôi vờ như người bị trúng gió á khẩu.- Sự thật em rất lo...Thấy cô bé nhíu mày lo nghĩ tội nghiệp, tôi buột miệng nói như một cái máy:- Đừng lo cho tôi. Rồi tôi sẽ tìm được việc làm mà.- Không. Em lo cho em. Em không muốn thi trượt lần này.Trang 2/4 http://motsach.infoĐừng Mơ Là Thác Đổ Sưu Tầm- Em đừng quá lo lắng. Còn điểm môn thi sinh ngữ nữa. Tôi biết em rất giỏi Anh Văn.- Bây giờ em đang học tử ngữ.- Em học tiếng La tinh làm gì?- Không. Em đang học ngôn ngữ ở nơi đó là im lặng.- Em đừng quá bi quan. Thua keo này ta bày keo khác. Em hãy học chuẩn bị thi lại kỳ hai. Chắcchắn em sẽ thi đậu.Cô bé đưa hai tay lên xoa xoa hai bên thái dương:- Em sợ không còn nhiều thời gian trước khi đến đó.- Đã đến đó cần quái gì bằng cấp mà em phải quan tâm. Nhiều người chưa học xong lớp mộtcũng đến đó được.- Nhưng em không muốn là học sinh thi rớt khi đến đó.Tôi ném mạnh nửa ổ bánh mì kẹp chả còn lại xuống dòng thác. Lần đầu tiên trong đời tôiphung phí như vậy vì tức giận. Thi rớt cuộc đời mà em không sợ, lại sợ thi rớt bằng tú tài! Nhưngtôi không thể giải thích cho em rõ cái nào quan trọng hơn cái nào. Một khi em cảm thấy đaulòng vì một chiếc lá rơi hơn một cây cổ thụ bị ngã đổ...Cả hai cùng im lặng nhìn xuống dòng thác và như em nói: im lặng là tử ngữ. Tôi cảm thấykhông khí ngột ngạt khó thở dù đang ở độ cao trên ngàn mét so với mặt nước biển. Để phá tankhông khí im lặng chế ...
Đừng Mơ Là Thác Đổ
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 81.08 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Đừng Mơ Là Thác Đổ giải trí thư giãn truyện tiếu lâm truyện khôi hài tuyển tập truyện cười truyện trào phúngTài liệu có liên quan:
-
5 trang 206 0 0
-
Tổng hợp các mẫu truyện cười hay
0 trang 137 0 0 -
10 trang 128 0 0
-
3 trang 114 1 0
-
5 trang 81 0 0
-
5 trang 69 0 0
-
5 trang 68 0 0
-
5 trang 62 0 0
-
4 trang 59 0 0
-
5 trang 56 0 0