Danh mục tài liệu

Em Là Tình Yêu

Số trang: 121      Loại file: pdf      Dung lượng: 504.99 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tham khảo sách em là tình yêu, giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em Là Tình YêuEm Là Tình Yêu Hoàng Thu Dung Em Là Tình Yêu Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Trang 1/121 http://motsach.infoEm Là Tình Yêu Hoàng Thu Dung 1. -Nhu Phong đứng quan sát một công ty to đồ sộ với lối kiến trúc thật uy nghiêm lạnh lùng. Cômỉm cười lấy tự tin rồi bước thẳng vô phòng bảo vệ. Chuẩn bị nụ cười thật tươi để tặng người đốidiện mà cũng là người có nhiệm vụ bảo vệ công ty, không cho người lạ xâm nhập. Nhưng khinhìn thấy gương mặt lạnh nghiêm khó đăm đăm của người bảo vệ lớn tuổi, Nhu Phong vội tắtnụ cười:- Cô có việc gì vào công ty?- à. Cháu muốn gặp giám đốc của công ty này.- Có giấy hẹn chứ?- Dạ không!Vẫn gương mặt khó đăm đăm không để lộ chút cảm xúc, bác bảo vệ nói:- Nếu thế thì hãy chờ, bao giờ có giấy hẹn rồi hãy tới. Không có lệnh của giám đốc, tôi khôngthể cho người lạ vào.Ngước đôi mắt tròn xoe đen mun, một đôi mắt xinh đẹp thơ mộng dễ làm người đối diện rungđộng. Nhu Phong nói khẽ khi nhìn thẳng vào bác bảo vệ:- Bác thông cảm, cháu có việc gấp cần gặp giám đốc giải quyết hộ cháu.- Nếu tôi thông cảm cho cô, thì ai thông cảm cho tôi đây?Nhu Phong mím môi, dịu dàng nhưng cương quyết nói:- Thôi. Nếu bác không cho thì cháu về, nhưng cháu sẽ gọi điện cho ông giám đốc. Lúc ấy, nếucháu có đề nghị cho bác thôi việc thì bác đừng giận cháu.Nói xong, cô quay lưng chuẩn bị bước đi. Vậy mà ông ta có lẽ hoảng sợ thật sự:- Này cô, cô nói gì vậy?- Bác đã nghe rồi đấy.Chẳng để cho ông ta kịp ngần ngừ, cô áp đảo:- Bác làm cháu mất thì giờ quá. Chào bác cháu về.Cánh cổng được mở ra cái rẹt, ông già phân trần.- Cô vào đi. Tại ông giám đốc ra lệnh, chứ không phải tôi muốn khó dễ với cô đâu. Cô đừng...Thế cô là bà con với ông ấy à?Không dám dối lần thứ hai, Nhu Phong đi nhanh vào bên trong, cô mím miệng cười một mình.Nếu cô có nói dối thì tại ông ấy đấy chứ. Sao người ta thích bị áp lực hơn là nghe năn nỉ nhỉ?Trang 2/121 http://motsach.infoEm Là Tình Yêu Hoàng Thu DungNhưng lương tâm bé bỏng của cô chẳng bị cắn rứt lâu, khi tâm trí cô còn bận tâm đối phó vớinhân vật khó tính sẽ gặp, chắc sẽ là một ông cụ nghiêm khắc có cái nhìn lạnh lùng, hoặc tệ hơnlà một khuôn mặt khắc khổ, cau có, sẵn sàng hét vào mặt cô rằng:- Cô làm cái khỉ gì mà dám vào đây?.Trí tưởng tượng sẽ còn đưa cô đi xa hơn nữa, nếu như Nhu Phong chưa dừng chân trước mộtdãy phòng liên tiếp. Ngước nhìn lên cao từng dãy phòng, Nhu Phong lẩm bẩm đọc rồi cô reokhẽ: Đây! Phòng cô cần gặp người quyết định cho tương lai sắp tới của cô đây rồi. Mặc, cô cầngì phải lo sợ. Được thì làm, không được thì tiếp tục đi gõ cửa các công ty khác. Tội gì phải hồihộp lo sợ, làm tổn thương trái tim bé nhỏ của cô cơ chứ? Tự trấn an mình xong, Nhu Phongmạnh dạn đẩy cửa bước vào thì cô gặp một người đàn ông mặc bộ vest màu đen, cũng thật lạnhlùng, uy nghiêm như căn phòng ông ta làm việc.Nhu Phong cất tiếng:- Chào ông:Người đàn ông ngừng viết ngẩn lên nhìn cô, mắt mở lớn đầy ngạc nhiên nhưng gương mặt vẫnkín bưng, lạnh lùng. Bằng giọng trầm trầm không để lộ cảm xúc, người đàn ông nói:- Hãy lại ghế kia ngồi chờ tôi ít phút.Nhu Phong theo hướng tay người đàn ông chỉ, cô bước đến bộ ghế salon màu xám tro ngồi đợi.Dù sao cách đối xử này tốt đẹp hơn sự suy tưởng của cô rồi còn gì.Trong khi chỉ chỗ cho cô gái ngồi yên vị xong, Giám đốc Trần đưa tay mở máy bộ đàm, anh gọixuống phòng thư ký nhưng đầu dây bên kia không có người đáp trả. Bực dọc, anh gọi quaphòng quản lý nhân sự.- Thắng đó phải không? Cả tuần nay Mỹ Quên có việc gì mà hễ tôi gọi xuống phòng thư ký thìchẳng thấy cô ta đâu cả vậy? Bận việc nộp đơn nghỉ luôn đi! Thế chiều nay ai sẽ cùng tôi đi kíhợp đồng với công ty Lâm Hưng đây? Các người thật vô trách nhiệm mà. Này, tôi không biếtbằng cách nào anh hãy tìm cho tôi gấp một thư ký nội trong tuần này đấy nhé.Cáu kỉnh, giám đốc Trần đưa tay tắt máy.Nhu Phong đứng dậy tiến lại bàn làm việc của giám đốc Trần, cô lập lại lời chào một lần nữa.- Chào ông.- Cô không có giấy hẹn của phòng nhân sự thì tại sao cô vào đây được? Bác bảo vệ đâu mà đểcô đi lại ngang nhiên như thế này?Nhu Phong lúng túng khi nghe xong xẵng lè của tay giám đốc có gương mặt lạnh lùng khó đămđăm kia. Nhưng chỉ một thoáng, cô lấy lại tự chủ:Sao ông cứ nghĩ muốn vào đây là phải có giấy giới thiệu mới đi qua cổng công ty được? Tôi cócách đi riêng của tôi đấy chứ.Gã giám đốc nhìn cô khá lâu, rồi buông lời châm biếm:Trang 3/121 ...