Đang lúc giữa mùa hè, Người Cừu được yêu cầu phải viết vài khúc nhạc Giáng Sinh. Cả Người Cừu và thanh tra cừu, đến để yêu cầu Người Cừu phải đảm trách việc sáng tác nhạc, lúc đó mồ hôi mồ kê đầm đìa trong bộ trang phục cừu mùa hè. Mùa hè càng kéo dài chừng nào thì Người Cừu càng khổ chừng nấy vì anh ta chỉ là một chú cừu nghèo và không thể sắm nổi một chiếc máy điều hòa nhiệt độ. Khi cái quạt quay tròn phành phạch xung quanh, tai của hai gã...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giáng Sinh Của Người Cừuvietmessenger.com Haruki Murakami Giáng Sinh Của Người Cừu Dịch giả: Hoàng Long Phần 1Đang lúc giữa mùa hè, Người Cừu được yêu cầu phải viết vài khúc nhạc Giáng Sinh. CảNgười Cừu và thanh tra cừu, đến để yêu cầu Người Cừu phải đảm trách việc sáng tác nhạc,lúc đó mồ hôi mồ kê đầm đìa trong bộ trang phục cừu mùa hè. Mùa hè càng kéo dài chừngnào thì Người Cừu càng khổ chừng nấy vì anh ta chỉ là một chú cừu nghèo và không thểsắm nổi một chiếc máy điều hòa nhiệt độ. Khi cái quạt quay tròn phành phạch xung quanh,tai của hai gã cừu ve vẩy nhẹ nhàng trong cơn gió nhẹ.- Chúng tôi, Hội đồng Người Cừu - Vị thanh tra cừu vừa bắt đầu nói vừa thả lỏng cổ áo chocái quạt thổi gió vào - Mỗi năm chúng tôi chọn một chú cừu đã được trời ban phước cho mộttài năng âm nhạc phi thường, để sáng tác một bản nhạc vinh danh vị bảo trợ thần thánhnhất, vị Thánh Cừu. Bản nhạc này sẽ được trình diễn trong ngày giáng sinh. May mắn thaylà năm nay anh đã được chọn.- Ồ tôi hiểu. Người Cừu nói.- Đặc biệt, năm nay là lễ kỷ niệm 2.500 năm ngày vị thánh qua đời, do đấy mà chúng tôi thậtsự mong muốn có một bản nhạc thật hoành tráng, thích hợp với sự kiện linh thiêng này - Vịthanh tra kết luận.- Tôi hiểu, tôi hiểu. Người Cừu nói và gãi gãi đôi tai.- Vẫn còn bốn tháng rưỡi nữa mới đến Giáng Sinh kia mà - Người Cừu nghĩ thầm - Với thờigian dài như thế, chắc chắn mình sẽ sáng tác được vài bản nhạc cừu tuyệt diệu.- Tôi rất vui được đảm trách công việc này. Xin ông cứ tin tưởng tôi - Người Cừu đáp lời,ngực anh ta dâng lên niềm hãnh diện - Chắc chắn tôi sẽ gắng hết sức mình để viết một bảnnhạc cừu xuất sắc.Tháng chín đã trôi qua, rồi tháng mười, tháng mười một cũng thế mà sao Người Cừu vẫnchưa thể bắt đầu viết nhạc theo yêu cầu của Hội đồng Người Cừu. Bởi vì Người Cừu làmviệc trong một cửa hàng bánh rán gần đó nên anh ta cũng có ít thời gian dành cho công việcsáng tác. Hơn thế, mỗi khi Người Cừu bắt đầu dạo nhạc bằng chiếc piano cũ kỹ xập xệ củamình, vợ của người chủ nhà kiêm chủ tiệm cơm trọ lúc nào cũng mò đến và gõ cửa.- Thôi ngay cái trò ồn ào đó đi. Tôi không thể nào mà xem tivi được cả.- Tôi thật sự xin lỗi. Nhưng bởi vì tôi phải viết xong bản nhạc này trước Giáng Sinh nên bàcó thể chịu đựng thêm một chút nữa được không ạ?. Người Cừu ngoan ngoãn nói.- Anh nói điều ngu ngốc gì vậy? - Bà vợ chủ nhà tức điên người - Nếu không thích thì anh cóthể rời khỏi đây ngay lập tức. Chúng tôi để cho những người lập dị như anh sống ở đâykhông có nghĩa là anh có thể cười nhạo báng chúng tôi đâu nhé. Nếu chuyện này là vấn đềđối với anh thì thật là tệ quá.Người Cừu nhìn chăm chú vào tấm lịch với cảm giác hãi hùng. Cho dù chỉ còn một thángngắn ngủi nữa là đến Giáng Sinh, nhưng do không thể chơi piano nên Người Cừu vẫn chưaviết được một nhịp nhạc nào cho bài ca đã hứa.Một ngày, Người Cừu ngồi nơi công viên, ăn bánh rán với vẻ mặt lúng ta lúng túng, thì anhta gặp một giáo sư Cừu đi ngang qua.- Có chuyện gì vậy, hỡi chú Cừu thân mến của tôi? - Vị giáo sư hỏi thăm.- Tôi mệt mỏi quá. Dù cho Giáng Sinh đang đến gần mà tôi vẫn có điều muộn phiền khó chịu.Có thể nói rằng Giáng Sinh là một phần của vấn đề đấy. Người Cừu bắt đầu nói và trút hếtbầu tâm sự cho vị giáo sư cừu.- Hừm - giáo sư cừu nói, và đưa tay vuốt râu - Nếu là trường hợp đó thì tôi nghĩ mình có thểgiúp chú được.- Thật vậy ư? - Người Cừu hoài nghi hỏi lại. Bởi vì giáo sư cừu đã dành cả đời mình chỉ đểnghiên cứu những vấn đề liên quan đến cừu nên dân quanh vùng nghi ngờ rằng vị giáo sưnày có đầu óc hơi không được bình thường.- À, thật sự đấy - Giáo sư cừu đáp lời - Hãy đến nhà tôi vào lúc sáu giờ tối nay. Tôi sẽ chỉcho chú những phương pháp và kỹ thuật sáng tác xuất sắc. À nhưng mà này, tôi có thể ănmột cái bánh rán vàng rộm này chứ?- Vâng, dĩ nhiên rồi. - Người Cừu nói và hơi bực mình trong thâm tâm - Dạ đây ạ. Và họ ngồibên nhau trên chiếc ghế đá công viên, cùng nhai bánh rán.Buổi tối đó, Người Cừu ghé thăm nhà của vị giáo sư cừu, mang theo một gói sáu cái bánhrán vàng ươm làm quà tặng. Đó là một căn nhà gạch cũ kỹ và những đám cây bụi xungquanh được cắt tỉa thành hình những chú cừu. Cả cái chuông cửa, hai cái cột cổng, nhữngphiến đá lót đường đều có hình cừu. Người Cừu nghĩ thầm: Chà, tay này tôn sùng cừu nhưbò thần 1.Vị giáo sư Cừu ngấu nghiến ăn ngay bốn cái bánh rán trong vòng chưa đầy một làn hơi thở.Còn hai cái bánh kia, ông ta đặt trong tủ chén như thể chúng quan trọng lắm. Cuối cùng ôngta đưa lưỡi liếm láp các ngón tay, rồi nhặt nhạnh các mảnh bánh vụn rải rác trên bàn, dùnglưỡi liếm láp mấy ngón tay cho sạch.- Chắc thằng cha này thích bánh rán lắm đây - Người Cừu khá có ấn tượng và nghĩ thầmnhư thế.Sau khi những ngón tay đã sạch tinh, vị giáo sư cừu lấy trên giá sách xuống một quyển sáchlớn ...
Giáng Sinh Của Người Cừu
Số trang: 16
Loại file: pdf
Dung lượng: 213.04 KB
Lượt xem: 25
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn văn học hiện đại truyện đời thường Giáng Sinh Của Người Cừu Haruki Murakami truyện ngắn Nhật BảnTài liệu có liên quan:
-
4 trang 100 0 0
-
2 trang 59 0 0
-
171 trang 55 0 0
-
3 trang 50 0 0
-
7 trang 47 0 0
-
Kí túc xá trường Sân khấu Điện ảnh
6 trang 47 0 0 -
156 trang 47 0 0
-
Tự truyện Thành Trung - Không lạc loài: Phần 1
98 trang 46 0 0 -
3 trang 42 0 0
-
tiếng thời gian du dương: phần 2
233 trang 42 0 0