Ông và bà Anstruther ngồi ăn sáng trong phòng khách ở Westfield, thuộc hạt Essex. Họ bàn chương trình cho ngày hôm đó. "George" bà Anstruther nói "em nghĩ có lẽ anh nên lái xe hơi đến Maldon xem thử có mua được mấy thứ đồ dùng em nói đó để dùng cho quầy của em ở hội chợ từ thiện được không?" "Ồ được, nếu em muốn. Mary, anh sẽ làm việc đó, nhưng anh đã phần nào thoả thuận với Geoffrey Williamson chơi một ván...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giếng thở than - phần 10 Vườn hồng Ông và bà Anstruther ngồi ăn sáng trong phòng khách ở Westfield, thuộc hạt Essex.Họ bàn chương trình cho ngày hôm đó. George bà Anstruther nói em nghĩ có lẽ anh nên lái xe hơi đến Maldon xem thử cómua được mấy thứ đồ dùng em nói đó để dùng cho quầy của em ở hội chợ từ thiệnđược không? Ồ được, nếu em muốn. Mary, anh sẽ làm việc đó, nhưng anh đã phần nào thoảthuận với Geoffrey Williamson chơi một ván gôn sáng nay rồi. Hội chợ từ thiện vàotối thứ Năm tuần tới kia mà? Cũng thế thôi. Hẳn anh biết nếu không kiếm được mấy thứ đó ở Maldon, em sẽphải mua ở các cửa hàng trên thị trấn. Họ sẽ gửi đến những thứ kém chất lượng vàđắt nữa, như lần trước ấy. Nhưng nếu anh đã hứa với ông Williamson thì phải giữ lờithôi, lẽ ra anh phải cho em biết Ồ không đâu, chưa hứa. Anh hiểu em muốn nói gì. Anh sẽ đi. Còn em làm gì? Khi nào việc nội trợ thu xếp xong, em sẽ xem việc sắp đặt vườn hồng mới của emra sao. Nhân tiện, trước khi đến Maldon, anh đưa Collins đến xem chỗ đó, anh đã biếtở đâu rồi đấy Anh chưa biết chắc chỗ ấy đâu Mary ạ, có phải ở mạn cuối, về phía làng không? Lạy trời không. George thân yêu, em tưởng đã nói rõ rồi còn gì. Nó là khu đất trốngngay cạnh con đường có nhiều bụi cây dẫn đến nhà thờ ấy Ồ phải, nơi chúng ta bảo trước đây hẳn đã từng là một căn nhà mùa hè chứ gì? Cómột ghế ngồi cũ rích với một cây cột chứ gì? Nhưng em có cho là chỗ ấy đủ ánh sángkhông? Ồ George, lý trí một chút đi nào anh, đừng hỏi gì, phải tin vào mấy cái ý nghĩ củaanh về căn nhà màu hè ấy. Ánh nắng mặt trời sẽ thừa đủ khi ta phạt bớt một số bụicây đi. Em biết anh sắp nói gì rồi, em cũng không muốn anh cho phạt sạch các bụi cây.Em chỉ muốn Collins dẹp hết các ghế ngồi cũ rích với các cây cột trước khi em ra đấytrong vòng một giờ nữa. Em cũng mong anh đi sơm sớm lên. Cơm trưa xong em tới nhàthờ vẽ một phác thảo, do đó anh có thể tới sân gôn, hoặc… Hay đấy, hay lắm! Em thì hoàn thành bức phác thảo, anh thì chơi một ván gôn Anh có thể vào chỗ đức Giám mục, nhưng thôi, đừng để tâm đến các đề xuất củaem làm gì, chuẩn bị đi đi, ngày sắp trôi qua rồi còn gì! Mặt ông Anstruther đang có xu hướng dài ra, liền thu ngắn lại ngay, ông vội vã rờikhỏi phòng và bảo ban người làm ngoài hành lang. Bà Anstruther một con người oainghiêm khoảng năm mươi, mùa hè sau khi xem qua thư từ buổi sáng, liền bắt tay vàotiến hành công việc gia đình… Ít phút sau ông Anstruther tìm thấy Collins trong nhà kho, họ đi đến nơi định trồngvườn hồng. Tôi không hiểu nhiều về điều kiện ươm hồng, nhưng có xu hướng tinrằng bà Anstruther, tuy tự cho mình là một người làm vườn hồng chọn nơi trồnghồng không thích hợp lắm. Khu vườn thực nhỏ, ẩm thấp, một phía giáp với conđường, những phía kia đầy bụi cây rậm rạp, những cây dương xỉ và nhiều loại câykhác nữa. Đất không có cỏ mọc, trông có vẻ tăm tối. Vẫn còn lại các ghế ngồi kiểuthôn quê, một cây cột gỗ sồi nham nhở đứng gần giáp khu vực đã khiến ông Astrutherliên tưởng xưa kia ở đây có một nhà nghỉ mùa hè. Rõ ràng Collins không tán thành ý bà Anstruther về mảnh đất này. Nghe qua lời ôngAnstruther, ông tỏ vẻ không nhiệt tình. Dĩ nhiên dẹp cái ghế kia thì nhanh thôi ông ta nói để chúng trông chẳng đẹp đẽgì, mà chúng cũng đã cũ rồi. Ông xem này – ông ta đập ra một mảng lớn – mục nát rồicòn gì. Phải dẹp chúng, tôi làm được ngay ấy mà. Còn cây cột ông Anstruther nói ông cũng cho dẹp luôn cả thể Collins tiến đến, dùng cả hai tay lắc lắc cái cột rồi xoa cằm. Chắc lắm ông ạ ông ta bảo Chôn từ nhiều năm rồi. Không nhanh như nhổ đámghế ngồi kia đâu Nhưng bà chủ muốn nhổ xong trong một giờ đồng hồ đấy ông Anstruther nói. Collins cười mỉm, lắc đầu: Ông tha lỗi cho chứ, ông cứ tự tay thử xem này, làm sao làm được một việc khôngthể làm, hả ông? Phải đến giờ dùng trà mới xong, còn phải đào lên khá nhiều để làmcho đất chung quanh lỏng ra đã, tôi và một thằng bé nữa sẽ mất một số thời gian.Riêng mấy cái ghế Collins thấy phần kế hoạch này phù hợp với năng lực của mìnhmột giờ là xong. Có điều… Có điều sao, Collins? Không phải là tôi không muốn tuân lệnh hay là tôi vì lười nhác, nhưng xin lỗi ôngchứ, tôi thì tôi chẳng cọn nơi đây làm vườn hồng . Các bụi cây khóm liễu che hết ánhsáng… Nhưng dĩ nhiên ta phát quang một số đi chứ… Vâng, dĩ nhiên là phạt bớt, nhưng xin lỗi ông Anstruther… Thôi xin lỗi, tôi phải đi đây, Collins. Tôi nghe tiếng ô tô đỗ trước cửa rồi kìa. Bàchủ sẽ bảo ông chính xác bà ấy muốn gì. Tôi sẽ nói với bà ấy ông dẹp ngay các ghếngồi, việc để buổi chiều. Chào ông Collins bị bỏ lại đứng xoa cằm. Bà Anstruther nghe nói lại, không được hài lòng lắmnhưng vẫn cứ để kế hoạch như vậy. Bốn giờ chiều bà để chồng đi đánh gôn sau khi ông đã hoàn thành việc sai bảoCollins và những nhiệm vụ khác, bà cho đưa ghế đẩu và dù ra đúng địa điểm để từ cácbụi cây bà có thể vẽ phác thảo nhà thờ theo góc độ ấy, vừa lúc đó đầy tớ chạy đến nóicó cô Wilkins đến thăm. Cô Wilkins là một trong vài người của gia đình sở hữu ngôi nhà Westfield mà ôngbà Anstruther vừa mua lại vài năm trước đây. Cô còn ở nán lại gần khu vực đó, nayđến chia tay để đi hẳn. Có lẽ mời cô ấy đến đây cũng được bà Anstruther bảo, và ít phút sau cô Wilkins,một cô gái ở tủôi trung niên, tiến lại gần. Thưa mai tôi sẽ rời Ashes. Tôi sẽ kể anh tôi nghe là bà đang tân trang khu này nhưthế nào. Khu vườn nay đẹp quá. Thế nào anh tôi cũng có chút luyến tiếc, ngôi nhàcũng vậy Cô nói thế tôi vui quá. Nhưng mọi việc cải thiện đã hoàn tất đâu. Để tôi chỉ cho côxem khu vực tôi định biến thành vườn hồng. Ngay cạnh đây thôi Chi tiết đề án được nói phần nào cho cô Wilkins nghe nhng cô này tâm trí để tậnđâu đâu. Vâng, thật tuyệt cô ta có vẻ lơ đãng Nhưng bà Anstruther ạ, bà có biết không, tôiđang nghĩ về những ngày xa xưa, tôi rất mừng còn được nhìn lại nó trước khi bà thayđổi nó. Frank và tôi có một câu chuyện kỳ l ...
Giếng thở than - phần 10
Số trang: 7
Loại file: doc
Dung lượng: 62.00 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tài liệu có liên quan:
-
7 trang 341 0 0
-
267 trang 272 0 0
-
Truyện Harry Potter và chiếc cốc lửa
1938 trang 211 0 0 -
3 trang 121 0 0
-
3 Nốt Ruồi Trên Xác Người Yêu_ Người Khăn Trắng
216 trang 84 0 0 -
5 trang 78 0 0
-
33 trang 76 0 0
-
Truyện ma Mối Khinh Khủng Tại Đồn Lính Pháp
10 trang 72 0 0 -
145 trang 71 0 0
-
145 trang 70 0 0