Suốt từ ngày quen biết, sự bực bội luôn là cảm giác đeo bám cô gái, khiến cô gái tự hỏi người đàn ông này là cái gì mà khiến cô vừa muốt tát vào mặt anh ta, lại vừa muốn được anh ta ve vuốt bằng thứ ngôn từ bặm trợn mà anh ta cố tình tạo ra. Nhưng lúc này đây, cái thời khắc đêm lạnh tê tái, anh ta đã thật dịu dàng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gió bấc mưa phùn Gió bấc mưa phùnSuốt từ ngày quen biết, sự bực bội luôn là cảm giác đeo bám cô gái,khiến cô gái tự hỏi người đàn ông này là cái gì mà khiến cô vừa muốt tátvào mặt anh ta, lại vừa muốn được anh ta ve vuốt bằng thứ ngôn từbặm trợn mà anh ta cố tình tạo ra. Nhưng lúc này đây, cái thời khắcđêm lạnh tê tái, anh ta đã thật dịu dàng. ***- Làm người yêu tôi nhé!Người đàn ông bất ngờ nắm chặt tay cô gái, đôi mắt si mê vừa khẩn khoảnvừa như mệnh lệnh. Đây mới là chén rượu thứ hai. Mưa phùn bảng lảng rơithành từng mảng trắng mỏng xung quanh quầng sáng phát ra từ ngọn đènđường. Ngoài hồ, gió của những ngày đại hàn thổi vào, làm tung nhữngchiếc khăn quàng cổ, ớn lạnh.Mưa ngòn ngọt buốt. Người đàn ông và cô gái, đang ngồi bên quán cóc nhìnra hồ. Họ vừa uống rượu, vừa run lẩy bẩy. Tóc cô gái ngàn ngạt ướt, ngườico lại trong chiếc áo choàng đen dài tới đầu gối, cố chối bỏ thứ nhiệt độ làmcho người ta phát điên vì thèm một bếp lửa này.- Làm người yêu tôi nhé!Cô gái, lúc này mới cảm nhận được sự rành rọt trong câu nói, giật bắn mình.Cố rút tay về mà không được, hoặc là chưa cố gắng lắm trong việc rút tayvề. Cô gái im lặng mấy giây. Rồi trong phút chốc, mặc xác ý nghĩ đang cầnđược sưởi ấm, mặc xác ý nghĩ đang cần một bờ vai và vòng tay thật chặt đểthoát khỏi một cơn đau vừa đến trong những ngày hôm qua, cô gái rút đượctay về, bằng sức mạnh của sự hồ nghi rất từng trải của con gái.Tóc cô gái xõa xuống mặt. Cô nói bằng thứ giọng cứng cỏi đã học được từnhững lần từ chối bao lời tỏ tình rong chơi:- Tôi đã có người yêu!Thực ra, cô gái vừa phải gọi một người - cái người tưởng có thể chết vì cô,là người yêu cũ. Cô gái thấy đau, vì cô bỏ người yêu đi mà không nghengười yêu gọi lại. Đúng hơn, phải bỏ nhau chỉ vì những điều ngớ ngẩnchẳng liên quan gì đến tình yêu.Thực tế, có quá nhiều rào cản để 2 người yêu nhau có thể ở chung với nhautrong một căn nhà, một cách hợp pháp. Và chẳng biết làm gì hơn ngoài sựchấp nhận điên rồ. Khi người ta vẫn còn âm ỉ đau vì một sự kết thúc, cónghĩa sự tự do chưa tìm đến với họ. Cô gái vẫn còn yêu, dẫu biết rằng mìnhvừa đánh mất. Và cô thấy yêu người khác trong khi mình đang đau về mốitình cũ, là một điều không thể, ngoài khả năng cho dù đó là cách tốt nhất đểquên.Người đàn ông ngồi xích lại, kéo đôi tay đang run lên vì lạnh ra khỏi bọc côgái, ôm nó vào lòng mình, rồi giọng nói thơm mùi rượu:- Tôi không cần biết cô đã có người yêu, không cần biết! Làm người yêu tôinhé!- Tôi không thể! - Cô gái thốt lên. Nhưng bàn tay vẫn nằm gọn trong đôigăng tay len của người đàn ông có đôi mắt giấu nhiều sự thật.Trời lạnh quá. Cả hai đang co ro và cùng lặng im, buông trôi hay là chờ đợikhông biết nữa. Không biết tim người đàn ông có đập mạnh, không biết mắtcô gái có long lanh, chỉ biết rằng, họ đang ngồi sát vào nhau, mặt người đànông rụi vào tóc cô gái, còn cô gái thì quay mặt đi, bình thản nhưng lại đầyxôn xao và nghi vấn. Chỉ cần cô gái quay mặt lại, là họ hôn nhau, không thểnào khác được.- Có hai loại người tôi chẳng bao giờ tin khi họ nói lời yêu - lại giọng cứngcỏi và tỉnh táo.- Là như thế nào? - Người đàn ông bóp nhẹ tay cô gái.- Kẻ đa tình, và bọn văn, thi sỹ.- Tôi chẳng là ai trong số đó! Không bỗng dưng mà tôi bỏ việc để đi chơivới cô, không bỗng dưng mà tôi ngoan ngoãn để cho cô sai bảo...Cô gái nhìn thật nhanh vào đôi mắt giấu sau cặp kính - chỉ đọc được 2 chữ sitình. Chẳng phải là người đàn ông này đã ở bên cạnh cô những buổi chiều cómưa buốt như kim tiêm châm vào mặt hay sao? Chẳng phải cả 2 đã cónhững cuộc trò chuyện thật quái dị để thỏa mãn sự khác người, thỏa mãn sựphức tạp trong cái túi nội tâm bề bộn? Cả cái cách xưng hô anh - tôi, cô -tôi đầy kịch bản, và những cuộc cãi vã theo những cách kỳ lạ của nhau,cũng là một sự chiều chuộng nhau lý thú đấy thôi?Suốt từ ngày quen biết, sự bực bội luôn là cảm giác đeo bám cô gái, khiến côgái tự hỏi người đàn ông này là cái gì mà khiến cô vừa muốt tát vào mặt anhta, lại vừa muốn được anh ta ve vuốt bằng thứ ngôn từ bặm trợn mà anh tacố tình tạo ra. Nhưng lúc này đây, cái thời khắc đêm lạnh tê tái, anh ta đãthật dịu dàng.- Làm người yêu tôi nhé!Rượu khiến lòng cô gái u mê ngả nghiêng, nhưng lại sợ mình ngốc nghếch.Rồi lại sợ mình quá hoài nghi.Từng cơn gió ngoài hồ phả vào mặt, giống như hơi nước đá từ tủ lạnh ào rakhi cửa mở. Đến mức, dù muốn hay không, cũng thật khó để từ chối 1 bàntay ấm.- Tôi đưa em về nhé?Đường về nhà thật xa. Mà gió và mưa thì buốt nghiệt buốt ngã. Tay cô gáinằm gọn trong túi áo người đàn ông, như là không thể nào khác được. Ngườiđàn ông nào cũng giống nhau ở cái cách rút trộm tay con gái từ túi áo cô ta.Và các cô gái thì lại luôn khác nhau, khi mà tay cô ta chạm vào lưng haybụng của người đàn ông trước mặt, thì cô gái này đón nhận như một hạnhphúc, cô gái kia thấy khiếp sợ, cô gái khác lại thấy dửng dưng.Lúc này, là một cô gái vừa chia tay người yêu và thấy mình rất lạnh. Cái suynghĩ không ôm, không hôn ai ngoài người yêu mình, luôn thường trực trongđầu các cô gái, nhưng sự thật, các cô luôn bị xếp đặt vào những tình thế phávỡ lời tự hứa ấy. Mà đàn ông có bao giờ thật lòng với những thứ quá dễdàng, cho dù là có hàng trăm cách để biện hộ vì sao thế này vì sao thế kia.Trong giây phút nhận ra túi áo của người đàn ông quá nông so với túi áo củangười mà cô đang phải gọi là người yêu cũ, còn cặp mắt anh ta nhìn trộmqua gương, thì lại thấy giấu quá nhiều bí mật, một cách không thể không hồnghi, làm cô gái nghĩ có lẽ mình đang điên rồ.- Dừng xe lại! - cái giọng tỏ ra uy quyền.Người đàn ông tấp xe vào lề đường. Cả hai đứng lên vỉa hè kín gió, nhưnghai hàm răng cô gái lập cập va vào nhau.- Tôi không muốn mình là nhân vật của một cuộc phiêu lưu tồi. Mọi thứ thậtbuồn cười anh ạ!- Không có cuộc phiêu lưu nào hết. Tôi yêu em!Người đàn ông ôm chầm lấy cô gái. Đường hun hút gió, một vài chiếc xe vụtqua, tiếng động cơ ...
Gió bấc mưa phùn
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 309.83 KB
Lượt xem: 20
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Gió bấc mưa phùn nhật ký tình yêu hồi ức về tình yêu truyện tình yêu truyện ngắn Việt Nam truyện ngắn tình yêu tâm sự tình yêuTài liệu có liên quan:
-
6 trang 268 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 115 0 0 -
4 trang 99 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 66 0 0 -
8 trang 57 0 0
-
12 trang 50 0 0
-
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (In lần thứ 20): Phần 1
89 trang 49 0 0 -
8 trang 48 0 0
-
SỨ GIẢ CỦA THẦN CHẾT - Sidney Sheldon
169 trang 46 0 0 -
6 trang 44 0 0