Danh mục tài liệu

Giữ lửa

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 96.90 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

“Ông ấy giữ lửa trên Tây nguyên” - mẹ tôi nói trong khi mắt bà mơ màng nhìn về phía có những đỉnh núi xa xa. Hình như bà đang nghĩ tới một điều gì đó. Khi tôi hỏi về cha thì mẹ tôi chỉ nói như thế. Bà không hề biết những câu nói đại loại như vậy của bà khiến tôi mất ngủ và nếu có ngủ thiếp đi thì tôi cũng sẽ lạc vào một giấc mơ nào đó không thể tìm được lối ra cho đến khi tôi bật dậy và thở hồng hộc trong đêm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giữ lửa Giữ lửa“Ông ấy giữ lửa trên Tây nguyên” - mẹ tôi nói trong khi mắt bà mơ màng nhìn vềphía có những đỉnh núi xa xa. Hình như bà đang nghĩ tới một điều gì đó. Khi tôihỏi về cha thì mẹ tôi chỉ nói như thế.Bà không hề biết những câu nói đại loại như vậy của bà khiến tôi mất ngủ và nếucó ngủ thiếp đi thì tôi cũng sẽ lạc vào một giấc mơ nào đó không thể tìm được lốira cho đến khi tôi bật dậy và thở hồng hộc trong đêm tối.Thú thật là tôi đã từng gặp cha tôi trong những giấc mơ của mình. Ông thườngđứng trên những mô đất cao, nơi có mấy cái tượng nhà mồ và cười với tôi, rồi ôngnói rằng ông sẽ không về với tôi bởi ông rất bận với những ngọn lửa. Khi tôi đưatay để sờ lên con mắt mơ màng của cha thì mắt ông biến thành nước và tôi tỉnhdậy.“Cha tao là người giữ lửa”. Tôi thường thét lên như thế ở trường những khi chúngbạn chỉ vào mặt tôi và nói rằng tôi không hề có cha. “Người giữ lửa, người giữlửa”. Bọn chúng reo hò, bọn chúng tri hô như thế và biến tôi trở thành một kẻ nóiláo khốn nạn.“Ba mày bận bịu với những ngọn lửa trong khi áo mày như một cái nùi lau bếp”.Một đứa trong bọn chúng nhìn thẳng vào tôi trong khi tôi đang cố hết sức để miêutả về những ngọn lửa của cha mà tôi đã từng thấy trong những cơn mơ của mình.“Ông để lại cho tao một cây guitar và tao có thể soi bóng mình trên đó”. Tôi hãnhdiện nhìn thẳng vào mặt chúng rồi hét lên như thế và bỏ đi. Lúc ấy trời đã mưanặng hạt.Chiều nay ở lớp, tôi lại bị mắng bởi tôi không thể hoàn thành bài văn miêu tả vềngười cha của tôi. “Chẳng có một người cha quái quỷ như thế này bao giờ cả - côgiáo đập mạnh cây thước xuống bàn và hét lên - Bước đi trên lửa. Cha tôi bước đitrên những ngọn lửa và ông hát vang”. Cô giáo đọc to bài văn miêu tả về cha củatôi cho cả lớp cùng nghe, và tất cả cười rộ lên trong khi tôi cúi mặt xuống và bấuchặt những ngón tay vào chân bàn. Tôi khóc.Đêm đêm tôi lại soi mình vào cây đàn guitar mà cha tôi đã để lại theo như lời mẹnói. “Cha của con đã ra đi trong một chiều mưa nhỏ. Lúc đưa chiếc guitar cho mẹthì cha của con đã khóc. Những người đàn ông đó đã đưa ông đi. Mẹ nhìn theo chacho tới khi họ chìm sâu vào màn mưa. Lúc ấy con mới ba tháng tuổi”. Mẹ tôi đãnói như thế. Tôi có hai bím tóc, chúng cử động khi tôi lắc đầu.Tôi thường soi mặt vào thùng đàn và nói chuyện với khuôn mặt của tôi trên lớp gỗbóng đó như nói với một người bạn thân thiết. Những khi không bận nói chuyện vàlàm việc với những người khác thì mẹ tôi dạy tôi hát bằng cách gõ những ngón taycủa bà lên cây guitar. Mẹ tôi nói bà không biết chơi đàn. “Ông ấy chơi đàn rất hay,người cha trên Tây nguyên của con ấy”. Mẹ tôi nói thế. Tôi hỏi khi nào thì chaquay trở lại, mẹ không nói. Bà cúi mặt xuống và thay cho việc gõ những ngón taylên cây đàn thì bà lại vân vê gấu áo của mình. Mắt bà ướt như những giọt sương.Tôi có rất nhiều người cha. Mẹ nói đó là điều hạnh phúc cho một đứa trẻ. Thỉnhthoảng mẹ nói với tôi hãy quên người cha giữ lửa trên Tây nguyên đi, và đi ngủsớm trước khi người cha bụng béo đó tới nhà tôi. Người cha bụng béo của tôi làmột người hung dữ, tóc xoăn, dáng người thấp đậm. Chưa bao giờ ông ta tớitrường đón tôi như những người cha khác của bạn bè tôi. Ông ta cũng không cúixuống hôn lên trán tôi hay dúi cho tôi một vài chiếc bánh quy sữa mà tôi thích.Khi tôi hỏi người cha bụng béo về những ngọn lửa thì ông rít lên: “Đừng bá láp”.Mẹ tôi nhìn tôi và nhìn sang ông ta. Mẹ nói: “Cha con không thích những ngọnlửa, không phải ai cũng có thể giữ được những ngọn lửa như thế”. Chính vì thế màtôi không thích người cha bụng béo này. Ông ta thô lỗ và trông vô cùng xấu xí.Có những đêm tôi thức giấc nửa chừng. Khi tôi lồm cồm bò dậy thì mẹ tôi lấy chănném về phía tôi, chiếc chăn rộng lớn phủ lấy đầu tôi. “Nhắm mắt lại, ngủ đi” - mẹtôi nói đứt quãng. “Con vừa mơ thấy có hai vì sao trong mắt mình” - tôi nói. “Ngủđi và những vì sao khác sẽ kéo tới, chúng sẽ đậu trên tóc con” - bà nói với tôi bằnggiọng nói đứt quãng. Khi tôi quay lưng vào phên nứa thì tôi nghe thấy tiếng rêncủa người cha bụng béo và hình như có những sự chuyển động nào đó mà mẹ tôivà người cha bụng béo đang cố kìm lại.“Sao không để nó ngủ ở chỗ khác đi?” - người cha bụng béo nói.“Anh thấy đấy, nhà chỉ có một chiếc giường” - mẹ tôi nói.“Hãy để nó ngủ dưới đất” - người cha bụng béo của tôi nói trong khi ông ấy thởmạnh và hình như ông đang lấy những ngón tay thô lậu cào lên chiếu.Rồi ngay lập tức tôi lại rơi vào giấc ngủ. Trong giấc mơ của tôi, trên Tây nguyênrộng lớn, người cha giữ lửa của tôi bước đi trên cỏ và trên đầu ông là những vì sao.Ông hái những vì sao cài lên hai bím tóc của tôi và nói rằng một ngày nào đó ôngsẽ khảy cho tôi nghe những bản đàn tuyệt diệu về núi rừng hoang sơ và huyền bí.Rồi trong mơ tôi thấy mọi thứ chao đảo, cha tôi biến mất sau những ngọn lửa hừnghực của ông, tôi gào thét và chạy thẳng vào những ngọn lửa của ông, tôi bước đitrên những hòn than rực ch ...