Danh mục tài liệu

Hai nén hương thề P1

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 239.08 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi nhìn thấy người phụ nữ ấy bước từ dưới ghe lên, tự dưng ÚtHương phát rùng mình. Cô cũng chẳng biết tại sao, chỉ biết rằng qua bộ mặt của con người ấy có cái gì đó làm cho cô bất an. Người duy nhất mà Út có thể chia sẻ được nổi lòng lúc ấy chỉ có chị mình, Ba Xuân. - Chị Ba có thấy mụ ta đeo trên cổ vật gì không? Xuân ít tinh tế hơn em gái, nên khi Hương nhắc, cô mới nhìn lại người đàn bà đi cạnh ba mình, rồi nhún...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hai nén hương thề P1Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ HAI NÉN HƯƠNG THỀ Phần 1 K hi nhìn thấy người phụ nữ ấy bước từ dưới ghe lên, tự dưng ÚtHương phát rùng mình. Cô cũng chẳng biết tại sao, chỉ biết rằng qua bộ mặt củacon người ấy có cái gì đó làm cho cô bất an. Người duy nhất mà Út có thể chia sẻ được nổi lòng lúc ấy chỉ có chịmình, Ba Xuân. - Chị Ba có thấy mụ ta đeo trên cổ vật gì không? Xuân ít tinh tế hơn em gái, nên khi Hương nhắc, cô mới nhìn lại ngườiđàn bà đi cạnh ba mình, rồi nhún vai bảo: - Có gì đâu. Út Hương lườm chị một cái: - Bà này cái gì cũng ba phải... Hai chị em họ đang nói tới đó thì ba họ lên tới. Ông cười rất tươi để lấylòng hai con: - Người này là... Không ngờ Út Hương đã chặn lời: - Là bà la sát! Người đàn bà không ngờ bị giội ngay nước lạnh, mắt bà ta lông lên, quaysang nhìn ông Thái như mắng vốn. Tuy nhiên, người đàn ông này chỉ trợn mắtvới con gái, nhưng khi nói thì lại yếu xìu: - Con nhỏ Hương này... ăn nói vậy hả? Đây là dì Tâm của các con. DìTâm sẽ... Trong lúc Xuân im lặng thì Út Hương lại lồng lên: - Không có dì nào trong nhà này hết! Nếu muốn thì ba dẫn bà ta đi đi! Nói xong, Hương quay quả bỏ đi. Nhưng bước được mấy bước vẫnkhông thấy chị đi theo, cô quay lại la lên: - Bộ chị muốn quỳ xuống ra mắt bà la sát đó hay sao mà còn ở đó! Lúc này Xuân mới nhẹ bước đi theo em. Ở phía sau họ, nghe giọng ngườiđàn bà gọi là dì Tâm đó chì chiết ba mình: - Ông dạy con như vậy hả? Thảo nào...www.vuilen.com 1Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ Không nghe ba nói gì, có lẽ ông đang cố gắng chịu đựng... thì trong lòngÚt Hương lại bừng bừng nổi giận. Cô gay gắt với chị: - Coi có chịu nổi không chớ! Ba đang sợ bà ta kìa, chị thấy không? Xuân vốn hiền lành, an phận như xưa nay: - Có gì đâu, em cứ... Hương quá bực mình với chị: - Coi bộ chị sẵn sàng đón chờ cho bà ấy leo lên đầu lên cổ rồi đó! Emchán chị quá đi... Cô dùng dằng bỏ đi một mình về phòng ngủ. Trong khi Xuân lại một lầnnữa chỉ biết thở dài... Chuyện ba họ sẽ đón người đàn bà này chị em Xuân đã biết cách đó mộttuần. Khi ấy, trước khi đưa ghe đi, ông Thái đã nói với các con: - Nói gì thì nói, ba cũng phải đi bước nữa. Dì Tâm là người đàn bà giỏigiang, sẽ giúp ba lo việc buôn bán và còn lo cho các con khôn lớn nữa. Ba sẽ đirước bà ấy về ngay. Kể từ khi mẹ qua đời cách nay hai năm. Có lẽ đây là lần đầu tiên chị emXuân và Hương đối diện với chuyện gọi là mẹ ghẻ con chổng. Tuy nhiên lúc ấyhọ chỉ mới nghe và hình dung thôi, chớ đâu phải như lúc này... - Xuân! Tiếng ông Thái gọi, Xuân dừng lại chờ. Ông Thái bước tới bên con, nhỏnhẹ: - Con là chị, vậy phải giải thích cho Út Hương nghe. Nó không được làmnhư vậy... Xuân chán nản: - Ba nói với nó chớ con nói sao được. Cô cũng bỏ về phòng riêng. Bên ngoài, giờ đến lượt hai ông bà. Ông Tháinhẹ giọng: - Bà đừng để ý, con Út nhà này tính tình như vậy đó, nhưng mà hiền lành,dễ thương. Bà Tâm chanh chua: - Hiền lành mà giống như quỷ cái, kiểu đó chắc là giống... gái mẹ nó. Lời bà ta vừa dứt, tức thời từ trong phòng của Út Hương một vật bay ra,suýt nữa đã trúng vào vai mụ, nó rơi xuống nền gạch vở toang ra. Đó là chiếc lọhoa.www.vuilen.com 2Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ Mụ Tâm hét toáng lên: - Trời ơi, nó giết người! Ông Thái biết không ổn nên thật nhanh chân kéo bà ta chạy ngay vềphòng mình. Trong khi mụ Tâm vẫn trù tréo: - Con ông là quỷ chớ đâu phải người! Thôi, ông để tôi đi, tôi về nhà tôisống, chớ ở đây sao được mà ở! Tuy miệng nói vậy, nhưng mụ ta vẫn theo vào phòng. Và chỉ một lúc sauđã nghe mụ ta cười nói huyên thuyên như chẳng có gì xảy ra. Rối đến một lúcmụ ta hạ thấp giọng như chỉ muốn cho riêng ông Thái nghe: - Ông phải hứa chắc đó nghe, chỉ cho chúng nó ở tối đa một năm mà thôi.Sau đó phải tìm người mà gả nó đi cho rảnh nợ. Phải như vậy thì tui mới tiếptục ở lại đây... Không ngờ ông Thái lại hứa: - Ờ, thì để rồi tính... chúng là con gái không sớm thì muộn cũng phải lấychồng thôi. Bà ta gắt lên: - Ngay tức thời, chớ không phải muộn! Nếu ông không hứa thì tôi xuốngghe về nhà ngay bây giờ. Lại một lần nữa ông Thái xuống giọng: - Để từ từ đã. Bà để tôi sắp xếp rồi mọi việc sẽ đâu vào đó... Mụ Tâm dường như vẫn chưa hài lòng, nên giọng chì chiết của mụ vẫnvọng ra từ trong phòng. Mọi diễn biến đó hầu như không lọt ra khỏi tai ÚtHương. Cô gái lúc về phòng đã không yên tâm, nên đã lẻn ra đứng bên ngoàiphòng ba để nghe ngóng... và nhờ thế mà cô đã nghe hết hầu hết những trao đổigiữa ba và mụ ấy. Quá thất vọng, Út Hương trở về phòng mình nằm ôm mặt khóc nức nở.Một bàn tay đặt lên vai cô, Hương mở mắt ra thấy Xuân cũng đang khóc. GiọngXuân nghẹn lại: - Chị thấy hết rồi. Thôi, để rồi tính... N ói mãi mà Xuân cũng không chịu đi, viện lý do không khỏe, cuốicùng Út Hương đành phải đi một mình. Cũng may nắng chiều đã dịu, nên khôngwww.vuilen.com 3Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀcòn sợ nắng, mà đường qua các bụi tre, khóm gai thì Hương đã quá quen thuộc,cô đâu ngại gì việc đi vào giờ nhá nhem như vầy. Khu nghĩa địa Gò Sao đối với mọi người thì đầy những chuyện ghê rợn,hoang đường, đến nỗi dù cho con trai đàn ông gan gốc mà tới đ ...