Liễu Châu cho trái sơ ri vào miệng nhai một cách thật giòn rồi bá cổ Thiên Mỹ nói nhỏ vào tai cô: – Ê, anh chàng kia cứ mãi nhìn mi đó. Thiên Mỹ đỏ mặt thoái thác: – Làm gì có chứ? – Nhưng ta thấy có. Thiên Mỹ lén nhìn anh chàng đó, cao lớn, mày rậm mắt sáng, rất ra vẻ đàn ông: – Đừng chọc quê ta có được không? Người ta lớn tuổi rồi đấy. Liêu Châu vẫn đùa: – Lớn thì đã sao chứ? Thiên Mỹ động đậy đôi môi: – Nhỏ này...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hạnh Phúc Đã Bay XaHạnh Phúc Đã Bay Xa Vân Khanh Hạnh Phúc Đã Bay Xa Tác giả: Vân Khanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 21-October-2012Trang 1/203 http://motsach.infoHạnh Phúc Đã Bay Xa Vân Khanh Chương 1 -Liễu Châu cho trái sơ ri vào miệng nhai một cách thật giòn rồi bá cổ Thiên Mỹ nói nhỏ vào taicô:– Ê, anh chàng kia cứ mãi nhìn mi đó.Thiên Mỹ đỏ mặt thoái thác:– Làm gì có chứ?– Nhưng ta thấy có.Thiên Mỹ lén nhìn anh chàng đó, cao lớn, mày rậm mắt sáng, rất ra vẻ đàn ông:– Đừng chọc quê ta có được không? Người ta lớn tuổi rồi đấy.Liêu Châu vẫn đùa:– Lớn thì đã sao chứ?Thiên Mỹ động đậy đôi môi:– Nhỏ này nhiều chuyện ghê:Liễu Châu bật cười:Nhờ nhiều chuyện nên ta mới phát hiện ra nhiều chuyện bí mật của mi đó.– Hử?Liễu Châu chu môi:– Mi đừng có giả đò đánh trống lảng đó nha!Thiên Mỹ cựa quậy:– Tụi mình về đi.– Sớm vậy?– Giờ này mà sớm nổi gì?Liễu Châu năn nỉ:– Đừng vội vậy mà Thiên Mỹ.– Nhưng mà...Triệu Minh xuất hiện, làm cẳt ngang câu chuyện giữa hai người:– Xin lỗi, cho mình ngồi có được không?Trang 2/203 http://motsach.infoHạnh Phúc Đã Bay Xa Vân KhanhThiên Mỹ quay mặt đi chỗ khác, cô nói một cách lạnh lùng.Bàn của chủ quán, ai ngồi mà chả được.Nhưng Liễu Châu cao giọng:– Bàn này chúng tôi bao cả rồi.Triệu Minh cười hì hì:– Vậy cho mình hùn với nhé!Liễu Châu hất mặt về phía chiếc bàn trống trước mặt rồi bảo:– Còn bàn tróng đó thì cứ ngồi mắc mớ gì chứ?Thiên Mỹ đứng lên nóì mà không nhìn anh ta lần nào:Nếu anh ta thích thì mình chiều vậy. Mình sang bên ấy đi.Liễu Châu cũng đứng lên:– Mi nói cũng phải.Hai người định bước đi thì Triệu Minh đưa tay ngăn lại:– Hai cô giận tôi sao? Tôi xin lỗi chỉ vì tôi không muốn ngồi một mình mà thôi.Thiên Mỹ xì hơi mũi:– Hứ, người gì đâu mà trơ trẻn hết nói luôn.Triệu Minh cười cười:– Sao khó vậy cô em?Thiên Mỹ ghét cay ghét đắng, giọng nói của anh ta:– Ai là cô em của anh chứ! Về thôi Liễu Châu, xem như hôm nay mình gặp xui vậy.Cả hai cùng kéo nhau ra ngoài vẫn còn nghe giọng cười của anh ta vọng theo:– Coi chừng ghét của nào thì trời trao của ấy đó.Liễu Châu bỗng khều nhẹ vai bạn:– Nè, cái anh chàng đẹp trai khi nãy đâu mất Thiên Mỹ đáp ơ hờ:– Ai mà biết.Liễu Châu lý sự.Người gì đâu mà đẹp lạ đẹp lùng vậy ta.Thiên Mỹ lườm bạn:Trang 3/203 http://motsach.infoHạnh Phúc Đã Bay Xa Vân Khanh– Sao hả, mi cảm anh ta rồi à?Cảm thì chưa, mình chỉ thấy thích thích thôi hà.Cả hai cùng cười, Thiên Mỹ lắc đầu bảo bạn:Xem ra tình yêu đã làm cho mi phải suy nghĩ rồi đó.Liễu Châu chối:– Làm gì có, ta chỉ muốn vun đắp cho mi mà thôi.Đang vui Thiên Mỹ chợt buồn:Hoàn cảnh của ta mi hiểu rồi. Đâu có được lý do.– Liễu Châu an ủi bạn:– Mi đừng có nên như vậy nữa. Hãy vui lên đi chuyện gì cũng có ta bên cạnh mà.Thiên Mỹ chợt hỏi:– Giờ đi đâu nữa không?Liễu Châu nói nhanh:– Tất nhiên là đi nữa rồi.– Đi đâu?Tùy mi.Liễu Châu sất sắng:– Vậy hả, vậy thì lên xe đi?Thiên Mỹ lên xe cho bạn chở, trong đầu cô trống rỗng mọi thứ. Cô không đám suy nghĩ tới nữa.Cô rất sợ. Liễu Châu lên tiếng:Mi về giờ này, gặp bà dì thì chán chết.Thiên Mỹ thỏ thẻ:– Cũng cam chịu thôi chứ biết làm sao?– Lâu nay mi không có tin tức gì của mẹ sao?– Không.Liễu Châu cằn nhằn:– Mẹ cũng kỳ đi đâu mà chẳng chịu đưa mi đi cùng.Thiên Mỹ thở dài:Có lẽ mẹ có nỗi khổ riêng gì đó không nói được.Trang 4/203 http://motsach.infoHạnh Phúc Đã Bay Xa Vân KhanhLiễu Châu tỏ ý như hiểu ngay ý của bạn:– Mi nói cũng phải. Ta tin một ngày nào đó mẹ mi sẽ quay trở lại.Thiên Mỹ thở dài:– Ích gì chứ. Lúc ấy ta đã mất tự do rồi.Liễu Châu gật gù:– Mi nói gì mà nghe buồn thê thảm đến như vậy?Thiên Mỹ cố hết sức để không liên lụy bạn:– Này, tụi mình vào đó chơi đi?– Chỗ nào?– Đó, dường như có ca nhạc gì đó.Cũng bất ngờ về sự thay đổi của bạn, Liễu Châu hào hứng:Lời đề nghị của mi thật đúng ý ta.Thiên Mỹ giục:– Vậy thì đi, còn chần chừ gì nữa.Liễu Châu nhìn bạn:– Mi không sao chứ?Đâu có sao, hỏi kỳ vậy.– Ồ không, mình chỉ lo cho bạn mà thôi.Hai người bước vào cứa, Liễu Châu dưa mắt tìm chỗ ngồi:– Xuống dưới ấy đi Thiên Mỹ!Thiên Mỹ đi theo Liễu Châu.– Ngồi đây được rồi!– Có tiếng ...
Hạnh Phúc Đã Bay Xa
Số trang: 203
Loại file: pdf
Dung lượng: 531.22 KB
Lượt xem: 16
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Vân Khanh Hạnh Phúc Đã Bay Xa tiểu thuyết hay chuyện tình buồn những truyện ngắn hay tiểu thuyết lãng mạnTài liệu có liên quan:
-
156 trang 46 0 0
-
178 trang 44 0 0
-
tiếng thời gian du dương: phần 2
233 trang 41 0 0 -
161 trang 37 0 0
-
327 trang 30 0 0
-
Truyện ngắn Hư Ảo Một Cuộc Tình
179 trang 29 0 0 -
Văn học cổ điển - Jên Erơ: Phần 2
388 trang 29 0 0 -
Mọi Điều Ta Chưa Nói - Marc Levy
218 trang 28 0 0 -
Truyện ngắn Dư vị trà chiều: Phần 1
168 trang 27 0 0 -
33 trang 27 0 0