Thành phố Hạ Long. Những dãy nhà lầu cao ngất. Những nhà hàng, khách sạn và vi-la biệt thự mọc trên rừng thông, ven sườn núi, phía dưới chân sườn núi là con đường quốc lộ rộng thênh thang, uốn dọc lượn lờ theo bờ biển. Hoàng hôn đang xuống. Những ráng nắng vàng phủ lên những hòn đảo nhỏ, nhấp nhô, chập chùng trên mặt biển xanh. Nắng chuyển dần thành màu tím lung linh, huyền ảo. Nắng như đùa qua ô cửa kính chuyến xe khách Bắc - Nam chạy suốt Sài Gòn - Quảng Ninh, lộ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Hồng Nhỏ BéHoa Hồng Nhỏ Bé Vân Khanh Hoa Hồng Nhỏ Bé Tác giả: Vân Khanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/150 http://motsach.infoHoa Hồng Nhỏ Bé Vân Khanh Chương 1 -Thành phố Hạ Long. Những dãy nhà lầu cao ngất. Những nhà hàng, khách sạn và vi-la biệt thựmọc trên rừng thông, ven sườn núi, phía dưới chân sườn núi là con đường quốc lộ rộng thênhthang, uốn dọc lượn lờ theo bờ biển.Hoàng hôn đang xuống. Những ráng nắng vàng phủ lên những hòn đảo nhỏ, nhấp nhô, chậpchùng trên mặt biển xanh. Nắng chuyển dần thành màu tím lung linh, huyền ảo. Nắng như đùaqua ô cửa kính chuyến xe khách Bắc - Nam chạy suốt Sài Gòn - Quảng Ninh, lộ trình hơn haingàn cây số. Xe đang qua phà Bãi Cháy, để về đến Hạ Long.Ngọc Giao reo vui:– Đẹp quá hả chị Hai!Song Ngọc lừ đừ:– Chị lúc này chi mong xe dừng bánh, chả cảm nhận được gì hết. Nhộn nhạo ruột gan và đauđầu quá. Gần đến chưa mẹ?Bà Giang nhẹ giọng:– Tội nghiệp! Biết thế, mấy mẹ con minh đi tàu cho khỏe. Suốt chặng đường dài, con gái khôngthể ngắm thiên nhiên, sắp tới rồi. Mẹ đã điện thoại để dì con ra đón. Ráng nghen con!Song Ngọc mệt mỏi:– Dạ. Về nhà, nằm nghi vài giờ, con sẽ khỏe lại, mẹ không cần lo lắng quá.Ngọc Giao cong môi:– Mẹ vừa trải qua cuộc phẩu thuật lớn, vậy mà mẹ tỉnh như không, còn chị Hai, gióng y nhưcọng bún thiêu. Chán ghê!Bà Giang dịu dàng:– Thể trọng mỗi người mỗi khác. Chị con từ nhỏ đã bị bệnh viêm xoang, ngửi mùi xăng dầu đãkhó chịu. Ngồi xe bị dằn xóc, nhồi nhét, chị con chịu không nổi cũng đúng. Con coi hành lýnha, xe vào bến rồi đây.Ngọc Giao “dạ” nhỏ. Cô không rời mắt khỏi bờ biển.Ngọc Giao mê biển vô cùng. Để được mẹ cho về thăm ngoại lần này, Giao đã Phải phấn đấu đạtthành tích học tập loại khá cả năm. Dù mẹ chưa mấy hài lòng, nhưng mẹ đã dẫn hai chị em côvề quê trong dịp hè này.Bà Giang đập vào vai Ngọc Giao:– Xuống thôi con! Muốn coi biển, ngày mai ngồi ở nhà của ngoại, con cũng có thể nhìn đượcTrang 2/150 http://motsach.infoHoa Hồng Nhỏ Bé Vân Khanhbiển.Song Ngọc ngồi trên chiếc ba lô. Đồ đạc của ba mẹ con không nhiều, thêm hai giỏ xoài và ítbánh kẹo về làm quà. Ngọc Giao đi lấy xe máy. Con nhỏ một hai đòi mẹ đem theo chiếc Miocủa hãng Yamaha theo.– Khỏi phụ thuộc vào các cậu và dì, muốn đi chơi khi nào thì đi. - Ngọc Giao nói vậy. Tất nhiênmẹ phải đồng ý.Bà Giang dặn Song Ngọc:– Con ngồi coi chừng đồ, mẹ ra ngoài xem dì con đến chưa nghen.Song Ngọc dạ nhỏ. Dù không còn bị dằn xóc trên xe, nhưng đầu Ngọc vẫn đau nhức, tay chânrời rã, thật khó chịu:Ngọc gục đầu lên chiếc va li hành lý.Bất chợt, chiếc ba lô nhỏ, Ngọc để đồ cá nhân, tiền, bị ai đó kéo mạnh khỏi tay. Cô giật mình,ngơ ngác. Nhìn theo bóng đứa nhỏ chạy vụt qua mặt, Ngọc tỉnh người.Cô kêu – Cướp Cướp Bớ người... Giao ơi...Ngọc Giao quay phắt lại. Thật nhanh, Giao xác định hướng chạy của thằng nhóc.Giao lao người chạy bọc đầu. Cô chậm hơn nó một bước là chiếc ba lô của chị Hai được chuyểnvào tay một gã đàn ông ốm nhom.Ngọc Giao tiến đến bàn trước gã đàn ông vừa ngồi xuống. Chiếc bàn đặt ở một góc khuất, nơicổng sau của bến xe.Cô cao giọng:– Chú làm ơn cho xin lại chiếc ba lô.Gã đàn ông nhíu mày, nhìn trừng trừng vào cô gái nhỏ, gằn gằn:– Ba lô nào? Mày là ai? Tự nhiên...Ngọc Giao điềm tĩnh cắt lời gã:– Chiếc ba lô chú đang ôm đó, là của tôi.– Nhóc con, nói bậy bạ. Của mày, sao lại ở tay tao?– Cái này, chú hiểu hơn tôi. Chú cần xét không, chúng ta vô công an xét luôn.Hắn vụt đứng dậy, ném chiếc ba lô vào người gã thanh niên gần đó. Ngọc Giao xoay ngườinhanh như cơn gió, cô vụt tới, đạp chân vào đúng bả vai gã thanh niên. Hấn thét lên:– Ối...Gã đàn ông ốm nhách, lao vào đánh Giao:Trang 3/150 http://motsach.infoHoa Hồng Nhỏ Bé Vân KhanhCô bé bình tĩnh đánh trả. Người ta bu đến đông nghẹt. Giao ra đòn mỗi lúc mỗi nhanh. Lần đẩutiên sau năm năm học Karate, hôm nay cô bé mới được thật sự vào trận.Công an đến, tang vặt vụ cướp đã bị tụi cướp giật tẩu tán. Anh công an mang quân hàm thiếuúy, nhìn Giao khẽ cười:– Cô bé can đam thật!Ngọc Giao xụ mặt:– Lần đầu về quê ngoại, tôi không ngờ lại được bọn cướp tiếp đón thế này.Tôi chỉ muốn lấy chiếc ba lô lại cho chị tôi. Bây giờ, chiếc ba lô mất thát rồi.Thiếu úy Cường chậm rãi:– Cô bé yên tâm! Chúng tôi nhất định tìm ra chiếc ba lô, để trả cho cô. Cám ơn cô đã giúpchúng tôi bắt được tên Hậu rôm. Hắn sẽ phải khại ra đồng bọn.Vừa lúc bà Giang hớt hải chạy tới:– Con có Bao không Giao?Ngọc Giao lắc đầu:– Con không sao mẹ ạ, nhưng mất ba lô rồi. Con thật vô dụng?Bà Giang vỗ vai Giao:– Lỗi không phải tại con. Dù sao con vẫn côn rất nhỏ giữa đông đời đầy rẫy phức tạp này.Chuyện không may cũng xảy ra rồi, coi như của đi thay người.Ngọc Giao nói:– Nhưng giấy tờ tùy thần, thẻ sinh viên của chị Hại đều để trong đó.Cường từ tốn hỏi bà Giang:– Thưa cô, cô mới từ xa đến đây, phải không?Bà Giang gật đầu:– Vâng! Mẹ con tôi từ Sài Gòn ra thăm quê ngoại. Chị của bé Giao say xe, nên mới để bọnngười xấu lấy mất đồ. Các chú công an, liệu có thể tìm lại giùm chúng tôi không?Cường tự tin:– Cô và em yên tâm! Hãy cho cháu địa chỉ, nhất định cháu Bẽ thu hồi lại chiếc ba lô cho có ạ.Bà Giang vui vẻ:– Vậy thì tốt quá Trời tối rồi, chúng tôi còn phải đi thêm một chặn xe nữa.Phiền chú giúp mẹ con tôi. Giấy tờ không có, ...
Hoa Hồng Nhỏ Bé
Số trang: 150
Loại file: pdf
Dung lượng: 533.77 KB
Lượt xem: 20
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Vân Khanh Hoa Hồng Nhỏ Bé tiểu thuyết hay chuyện tình buồn những truyện ngắn hay tiểu thuyết lãng mạnTài liệu có liên quan:
-
156 trang 46 0 0
-
178 trang 44 0 0
-
tiếng thời gian du dương: phần 2
233 trang 41 0 0 -
161 trang 37 0 0
-
327 trang 30 0 0
-
Truyện ngắn Hư Ảo Một Cuộc Tình
179 trang 29 0 0 -
Văn học cổ điển - Jên Erơ: Phần 2
388 trang 29 0 0 -
Mọi Điều Ta Chưa Nói - Marc Levy
218 trang 28 0 0 -
Truyện ngắn Dư vị trà chiều: Phần 1
168 trang 27 0 0 -
33 trang 27 0 0