Danh mục tài liệu

Hoài giang

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 108.52 KB      Lượt xem: 26      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hùng cúi khom lưng trần che chắn từng ngọn gió, cố nhen nhúm cái bếp dã chiến. Ngọn lửa mong manh cứ nháng lên rồi tắt ngúm. “Gió lớn quá” tôi lẩm bẩm và dịch người tránh luồng khói cay xé mắt cứ chực tạt vào mặt. - Anh thấy chưa, rồi nó cũng phải chịu thua mình thôi. Hùng hả hê nói khi ngọn lửa dần bốc cao và những ngọn gió bây giờ lại trở thành tác nhân giúp lửa cháy to hơn. - Ông nầy kiên nhẫn thật, gặp tôi thì thà ăn sống chú vịt còn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoài giang Nguyên Hoài giang Quân Hùng cúi khom lưng trần che chắn từng ngọn gió, cố nhen nhúm cái bếp dã chiến. Ngọn lửa mong manh cứ nháng lên rồi tắt ngúm. “Gió lớn quá” tôi lẩm bẩm và dịch người tránh luồng khói cay xé mắt cứ chực tạt vào mặt. - Anh thấy chưa, rồi nó cũng phải chịu thua mình thôi. Hùng hả hê nói khi ngọn lửa dần bốc cao và những ngọn gióbây giờ lại trở thành tác nhân giúp lửa cháy to hơn.- Ông nầy kiên nhẫn thật, gặp tôi thì thà ăn sống chú vịt còn hơn phải xì xụplạy lục ông táo như thế.Dụi đôi mắt ngộp khói tôi trả lời rất vô duyên. Hà - tay trạm trưởng y tế xã -một ông bạn tôi mới làm quen được trong chuyến rong chơi đầy ngẫu hứngnày, vỗ nhẹ vai tôi cười:- Chẳng kiên trì thế làm sao nó có được cô vợ đảm đang xinh đẹp như bây giờphải không Hoài Giang?Câu nói của Hà khiến những người đang ngồi quanh bếp lửa phá lên cười tánthưởng. Hùng lúng túng cúi gầm mặt, đôi tay ngượng nghịu chẳng biết giấuvào đâu nên cứ day qua trở về cái soong nước mới bắc lên mấy viên gạch kêtạm làm bếp.Tiếng cười quá lớn đủ để đánh thức bầy vịt ngủ trong chuồng, chúng đồngthanh kêu toáng loạn. Hoài Giang đang giúp chồng nhóm lửa, vội vã đứng dậybước nhanh về phía cái chuồng che chắn hơi sơ sài bằng lá dừa nước. Tôi nhìntheo cái dáng thon gầy với mái tóc xõa dài đột hiện giữa nền trời sáng loángvầng trăng hạ tuần mới nhú. “Đẹp tuyệt”, tôi buột miệng khen. Từ tuyệt đẹpvừa thốt lên tôi chỉ có ý tán tụng khoảnh khắc thơ mộng bất chợt bắt gặp. Cólẽ mới quen nên Hà chưa hiểu hết ý tôi, anh ta vội tán theo:- Chưa đẹp bằng chuyện tình và thân thế của nàng đâu. Hấp dẫn ly kỳ hơn tiểuthuyết phải thế không chú Hùng?Hùng gật đầu và ném thêm vào bếp những nhánh lá khô. Tôi hơi bị bất ngờtrước thái độ mặc nhiên công nhận của Hùng, nó bắt tôi phải nổi tính hiếu kỳtra gạn Hùng về cái gật đầu xác nhận đầy kiêu hãnh ấy...Hà ví von thật đúng, cái khoảng khắc tôi cho là tuyệt đẹp vừa bắt gặp chẳngnghĩa lý gì so với câu chuyện Hà kể về thân thế Hoài Giang, về Hùng và mốitình của đôi vợ chồng chủ nhân cái cồn cát mà chúng tôi ngẫu nhiên ghé lạitrong chuyến thả thuyền rong chơi dọc sông Hoài. Thật sự cái tên Hoài Gianglà tôi mượn tên để gọi người đàn bà trẻ có dáng dấp thon gầy mảnh mai và bờtóc mềm mại xõa dài như dòng sông hiện hữu trước mặt.Chị Hảo nén tiếng nấc trong lồng ngực để đẩy mạnh, chiếc thuyền thúngchòng chành theo từng vòng sóng nước, con bé mấy tháng tuổi no căng sữamẹ được gia thêm vài giọt thuốc ngủ nên vẫn say sưa giấc. Chiếc thuyềnthúng nhỏ xíu dật dờ trôi giữa dòng sông mù mờ ánh trăng hạ tuần. Chị Hảothầm đọc những lời cầu nguyện rồi xốc lại cây súng, quay lưng bước nhanh vềphía cánh đồng tranh lách um tùm trải dài đến tận rừng già. Chị không đủ canđảm để nán lại, nhìn theo đứa con rứt ruột sinh thành mà giờ đây số phận nólại phải gởi gắm vào sự định đoạt của dòng sông. Nhưng chị có một linh giácrằng con nước hiền hoà thân thuộc gắn bó suốt cả một thời thơ ấu của chị sẽcưu mang, bảo vệ đứa con gái của chị trong hành trình xuôi dòng qua cái thịtrấn, qua gầm cầu ken đầy lính gác để đến được bến bờ bình yên, một làngchài ở hạ lưu con sông.Vợ chồng chị đều ở trong đội du kích hoạt động bí mật giữa vùng địch chiếm,một đội viên bị lộ và bị bắt đã không giữ vững tinh thần trước những đòn tratấn nên đã cung khai. Sự phản bội của y làm đa số du kích trong làng bị lùngsục bắt bớ, theo chỉ thị của Huyện đội, vợ chồng chị phải rút lên cứ ở thượngnguồn sông, đúng thời điểm chị đang mang thai. Hai tháng sau đứa bé chàođời. Chiến tranh đang ở thời kỳ bộc phát dữ dội, quân đội Sài Gòn liên tiếpmở nhiều cuộc hành quân cấp sư đoàn, quyết tâm san bằng cứ địa của quân dukích. Đứa bé mới sinh trở thành gánh nặng cho vợ chồng chị, cho đồng độitrong những trận chống càn, những trận oanh kích mang tính huỷ diệt. Cái khólà làm sao đưa được đứa bé an toàn vượt qua vùng chiến tuyến đầy lửa đạn,đầy những đồn bót chốt trạm của nhiều đơn vị lính Sài Gòn tăng cường, ngănchặn các ngả đường tiếp tế của dân lên chiến khu.Cùng tất biến, chị Hảo chợt nghĩ tới dòng sông. Dưới hạ nguồn, cách nơi chịđang chiến đấu chỉ một đêm nước ròng, có biết bao dân làng, biết bao bà connội ngoại thân yêu của anh chị sẵn sàng nuôi nấng, chở che cho con chị. Quamột đường dây chưa bị lộ, chị liên lạc được với hội phụ nữ kháng chiến cònhoạt động trong làng để bố trí ngày giờ đón cháu bé. Vợ chồng chị tranh thủtừng giây từng phút tạm yên sau những đợt đánh phá để chặt tre, đan thuyền.Anh chị em ở huyện đội cũng chia phiên đi thu gom từng lớp nhựa ứa ra trênnhững thân cây chò cổ thụ bị miếng bom mảnh đạn băm vằm. Mỗi ngày, hìnhnhư chị mỗi có cảm giác yên tâm với quyết định của mình. Đứa con gái bébỏng của vợ chồng chị sẽ được bình an xuôi dòng trong ch ...