
JOHANNES VERMEER PHÙ THỦY CỦA ÁNH SÁNG
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 126.76 KB
Lượt xem: 22
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Vermeer xứng đáng đi vào lịch sử nghệ thuật nhân loại bằng tài năng siêu việt của một thiên tài. Cuộc đời tuy không dài (43 tuổi) cũng như số lượng tác phẩm quá khiêm tốn (hơn 30 bức tranh), nhưng Vermeer đã làm đau đầu biết bao nhà lý luận, các sử gia nghệ thuật bởi phong cách đa dạng, độc đáo trong các thể loại sáng tác của mình. JOHANNES VERMMER-Cô gái với chiếc khuyên tai ngọc trai-sơn dầu Nhiều ý kiến cho rằng Vermeer là “bậc thầy của ánh sáng”, “chuyên gia về quang học” trong hội...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
JOHANNES VERMEER PHÙ THỦY CỦA ÁNH SÁNG JOHANNES VERMEER PHÙ THỦY CỦA ÁNH SÁNG Vermeer xứng đáng đi vào lịch sử nghệ thuật nhân loại bằng tài năng siêu việt của một thiên tài. Cuộc đời tuy không dài (43 tuổi) cũng như số lượng tác phẩm quá khiêm tốn (hơn 30 bức tranh), nhưng Vermeer đã làm đau đầu biết bao nhà lý luận, các sử gia nghệ thuật bởi phong cách đa dạng, độc đáo trong các thể loại sáng tác của mình. JOHANNES Nhiều ý kiến cho rằng Vermeer là “bậc thầy của VERMMER-Cô ánh sáng”, “chuyên gia về quang học” trong hội gái với chiếc hoạ, theo tôi, hơn thế nữa, phải gọi ông là phù khuyên tai ngọc thủy của ánh sáng mới đúng. Vermeer cùng với trai-sơn dầu Rembrandt và Frans Hast đã làm nên thời hoàng kim của hội họa Hà Lan thế kỷ XVII, thừa sức sánh ngang hàng với bất kỳ nền hội họa nào trên thế giới về sự giàu có, sang trọng trong các đề tài lẫn chất lượng nghệ thuật. Tuy nhiên, về đời tư của bậc thầy lừng danh này, người ta cũng không biết gì hơn ngoài việc ông sinh năm 1632, mất năm 1675. Là chủ soái của giới họa thành Delf, có 11 người con; cha là chủ quán ăn, đồng thời là người buôn tranh, rất sành về hội họa Italia. Còn ông nội, hình như là một người chuyên làm tiền giả... Sau khi qua đời, cái tên Vermeer nhanh chóng rơi vào quên lãng. Mãi cho đến năm 1866, nhà phê bình nghệ thuật người Pháp Thore Burger cho xuất bản tập chuyên luận về các bức tranh của Vermeer mới làm sống lại tên tuổi nghệ thuật của ông. Và gần đây nhất (năm 1996), một cuộc triển lãm toàn bộ tranh của Vermeer đã diễn ra tại Bảo tàng Mauritshuis, thành phố Ha Gue, Hà Lan. Đây là một sự kiện văn hóa lớn trong sinh hoạt văn hóa thế giới như công tác tổ chức triển lãm, công tác bảo tồn bảo tàng, vấn đề khoa học và nghệ thuật thương mại... nhưng gây tiếng vang và tranh luận sôi nổi nhất lại là bàn về thuần túy nghệ thuật Vermeer. Bước vào thế giới nghệ thuật Vermeer ta thấy tỏa ra một thứ ánh sáng dịu nhẹ, rất dễ chịu như thể chỉ có trong mơ. Ông chơi ánh sáng ở mọi góc độ: có lúc từ một góc, có lúc nhiều chỗ, có khi thì chan hòa. Và ở bất kỳ góc độ nào, ông cũng đều thành công. Trong khi đó, những họa sĩ thời Phục hưng thường lấy một nguồn sáng làm điểm nhấn như ánh sáng xuất hiện từ Chúa, hoặc từ tia chớp xuyên qua khung cửa sổ, và cũng có thể từ một ngọn nến... rồi từ đó mà thể hiện, và chỉ thể hiện được ánh sáng thông qua đồ vật nào đấy. ở Vermeer, do bắt đầu từ nhiều nguồn sáng, thậm chí là ánh sáng controley (ngược sáng) nên ông đã vẽ được khoảng không giao thoa ánh sáng, không có vật mà vẫn vẽ được ánh sáng, điều mà không phải ai cũng làm được kể cả những họa sĩ bậc thầy. Bởi mỗi một vật chịu ảnh hưởng của nhiều nguồn sáng khác nhau nên cực khó. Để làm được điều này, đòi hỏi người họa sĩ phải có một kiến thức uyên bác về vật lý quang học, toán học, hóa học... và sự dày công trong quan sát, tìm tòi học hỏi ở nhiều lĩnh vực của khoa học tự nhiên, chứ không phải chỉ có “tu họa” mà được. Qua đó cũng phần nào hé lộ cho chúng ta biết vì sao số lượng tác phẩm Vermeer để lại không nhiều. Cách diễn đạt không gian, ánh sáng, màu sắc trong tranh ông đạt đến độ chính xác tuyệt vời, kiểu tự nhiên chủ nghĩa. Sắc độ đậm nhạt hợp lý và đầy chất thơ. Phương pháp khái thác ánh sáng siêu việt của Vermeer đã khiến cho phần phối nhạc, phối màu của bức tranh thêm ngân nga, biểu cảm. Ông là bậc thầy về cách xử lý và sử dụng điêu luyện ánh sáng, bóng tối như một chất thơ tạo hình và như một phương tiện kỹ thuật để thể hiện tư tưởng, tình cảm, niềm vui, nỗi buồn của nhân vật. Do đó nhân vật của Vermeer không chỉ đẹp về hình họa mà còn luôn trong một trạng thái tâm lý nhất định. Tính chất riêng tư là điển hình trong tranh Vermeer. Phân tích hiệu quả ánh sáng thay đổi khác nhau tùy theo chất liệu mà nó chiếu rọi vào, Vermeer đã tạo nên những ấn tượng đa dạng và vi tế huyền ảo trong tranh. Vì lẽ đó mà Salvador Dali (1904 - 1989) - họa sĩ siêu thực trứ danh người Tây Ban Nha - đã coi Vermeer là họa sĩ toàn diện nhất, giỏi nhất kể cả về kỹ thuật. Bảng màu tranh Vermeer đa dạng, phong cách hiện thực nhưng rất tinh tế, sâu sắc, tài hoa bay bổng. Ông có biệt tài vẽ những cảnh sinh họa mà chủ yếu là trong nhà, như các bức: Cô gái viết thư, Cô gái chơi guitar, Cô gái bên cửa sổ, Bài học âm nhạc... gợi một không khí nhớ nhung, luyến tiếc và bí ẩn. Bút pháp của ông tiết kiệm trong miêu tả nhưng lại thể hiện được những tình cảm tinh tế nhất. Ví như trên một gương mặt có đôi mắt nhắm mà lại đầy biểu cảm. Nghệ thuật Vermeer là vang hưởng giữa những mảng màu và ánh sáng nên nhiều họa sĩ thuộc trường phái ấn tượng sau này rất hâm mộ tài năng của ông. Đặc biệt bức Quang cảnh thành phố Delf, nhờ xử lý ánh sáng siêu thường, Vermeer đã thu cả phố vào mắt người xem; bố cục thoải mái, tuyệt vời và như thật. Bức tranh gây một hiệu quả thị giác sâu thẳm. Bằng sự quan sát tinh tế, kỹ và trong lúc làm việt lại hết sức tỉ mỉ, chậm rãi, Vermeer luôn đặt nhân vật vào tình huống điển hình, chọn động tác đẹp nhất, và khó nhất để đặc tả. Vì thế mà hình họa Vermeer rất sinh động, đầy sức sống. Ông không những vẽ vẻ đài các thành công mà vẽ sự nghèo kém cũng thành công. Tuy nhiên người nghèo trong tranh Vermeer không khắc khổ như ta vẫn thường thấy ở các tác phẩm của những họa sĩ khác mà dường như họ biết bằng lòng và thi vị hóa cái nghèo của mình. Thậm chí người xem còn cảm thấy có một sự an vui ở trong đó. Vermeer không bắt người xem phải thương hại hay mặc cảm về họ, trái lại, như muốn được sống cùng họ. Đó cũng chính là nhân sinh quan của Vermeer. Ông thấy được chất thơ trong sự nghèo khổ; người nghèo trong tranh Vermeer biết “tri túc” nên vẫn có được hạnh phúc. Các nhân vật của ông luôn gần với đời thường: Người đàn bà vắt ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
JOHANNES VERMEER PHÙ THỦY CỦA ÁNH SÁNG JOHANNES VERMEER PHÙ THỦY CỦA ÁNH SÁNG Vermeer xứng đáng đi vào lịch sử nghệ thuật nhân loại bằng tài năng siêu việt của một thiên tài. Cuộc đời tuy không dài (43 tuổi) cũng như số lượng tác phẩm quá khiêm tốn (hơn 30 bức tranh), nhưng Vermeer đã làm đau đầu biết bao nhà lý luận, các sử gia nghệ thuật bởi phong cách đa dạng, độc đáo trong các thể loại sáng tác của mình. JOHANNES Nhiều ý kiến cho rằng Vermeer là “bậc thầy của VERMMER-Cô ánh sáng”, “chuyên gia về quang học” trong hội gái với chiếc hoạ, theo tôi, hơn thế nữa, phải gọi ông là phù khuyên tai ngọc thủy của ánh sáng mới đúng. Vermeer cùng với trai-sơn dầu Rembrandt và Frans Hast đã làm nên thời hoàng kim của hội họa Hà Lan thế kỷ XVII, thừa sức sánh ngang hàng với bất kỳ nền hội họa nào trên thế giới về sự giàu có, sang trọng trong các đề tài lẫn chất lượng nghệ thuật. Tuy nhiên, về đời tư của bậc thầy lừng danh này, người ta cũng không biết gì hơn ngoài việc ông sinh năm 1632, mất năm 1675. Là chủ soái của giới họa thành Delf, có 11 người con; cha là chủ quán ăn, đồng thời là người buôn tranh, rất sành về hội họa Italia. Còn ông nội, hình như là một người chuyên làm tiền giả... Sau khi qua đời, cái tên Vermeer nhanh chóng rơi vào quên lãng. Mãi cho đến năm 1866, nhà phê bình nghệ thuật người Pháp Thore Burger cho xuất bản tập chuyên luận về các bức tranh của Vermeer mới làm sống lại tên tuổi nghệ thuật của ông. Và gần đây nhất (năm 1996), một cuộc triển lãm toàn bộ tranh của Vermeer đã diễn ra tại Bảo tàng Mauritshuis, thành phố Ha Gue, Hà Lan. Đây là một sự kiện văn hóa lớn trong sinh hoạt văn hóa thế giới như công tác tổ chức triển lãm, công tác bảo tồn bảo tàng, vấn đề khoa học và nghệ thuật thương mại... nhưng gây tiếng vang và tranh luận sôi nổi nhất lại là bàn về thuần túy nghệ thuật Vermeer. Bước vào thế giới nghệ thuật Vermeer ta thấy tỏa ra một thứ ánh sáng dịu nhẹ, rất dễ chịu như thể chỉ có trong mơ. Ông chơi ánh sáng ở mọi góc độ: có lúc từ một góc, có lúc nhiều chỗ, có khi thì chan hòa. Và ở bất kỳ góc độ nào, ông cũng đều thành công. Trong khi đó, những họa sĩ thời Phục hưng thường lấy một nguồn sáng làm điểm nhấn như ánh sáng xuất hiện từ Chúa, hoặc từ tia chớp xuyên qua khung cửa sổ, và cũng có thể từ một ngọn nến... rồi từ đó mà thể hiện, và chỉ thể hiện được ánh sáng thông qua đồ vật nào đấy. ở Vermeer, do bắt đầu từ nhiều nguồn sáng, thậm chí là ánh sáng controley (ngược sáng) nên ông đã vẽ được khoảng không giao thoa ánh sáng, không có vật mà vẫn vẽ được ánh sáng, điều mà không phải ai cũng làm được kể cả những họa sĩ bậc thầy. Bởi mỗi một vật chịu ảnh hưởng của nhiều nguồn sáng khác nhau nên cực khó. Để làm được điều này, đòi hỏi người họa sĩ phải có một kiến thức uyên bác về vật lý quang học, toán học, hóa học... và sự dày công trong quan sát, tìm tòi học hỏi ở nhiều lĩnh vực của khoa học tự nhiên, chứ không phải chỉ có “tu họa” mà được. Qua đó cũng phần nào hé lộ cho chúng ta biết vì sao số lượng tác phẩm Vermeer để lại không nhiều. Cách diễn đạt không gian, ánh sáng, màu sắc trong tranh ông đạt đến độ chính xác tuyệt vời, kiểu tự nhiên chủ nghĩa. Sắc độ đậm nhạt hợp lý và đầy chất thơ. Phương pháp khái thác ánh sáng siêu việt của Vermeer đã khiến cho phần phối nhạc, phối màu của bức tranh thêm ngân nga, biểu cảm. Ông là bậc thầy về cách xử lý và sử dụng điêu luyện ánh sáng, bóng tối như một chất thơ tạo hình và như một phương tiện kỹ thuật để thể hiện tư tưởng, tình cảm, niềm vui, nỗi buồn của nhân vật. Do đó nhân vật của Vermeer không chỉ đẹp về hình họa mà còn luôn trong một trạng thái tâm lý nhất định. Tính chất riêng tư là điển hình trong tranh Vermeer. Phân tích hiệu quả ánh sáng thay đổi khác nhau tùy theo chất liệu mà nó chiếu rọi vào, Vermeer đã tạo nên những ấn tượng đa dạng và vi tế huyền ảo trong tranh. Vì lẽ đó mà Salvador Dali (1904 - 1989) - họa sĩ siêu thực trứ danh người Tây Ban Nha - đã coi Vermeer là họa sĩ toàn diện nhất, giỏi nhất kể cả về kỹ thuật. Bảng màu tranh Vermeer đa dạng, phong cách hiện thực nhưng rất tinh tế, sâu sắc, tài hoa bay bổng. Ông có biệt tài vẽ những cảnh sinh họa mà chủ yếu là trong nhà, như các bức: Cô gái viết thư, Cô gái chơi guitar, Cô gái bên cửa sổ, Bài học âm nhạc... gợi một không khí nhớ nhung, luyến tiếc và bí ẩn. Bút pháp của ông tiết kiệm trong miêu tả nhưng lại thể hiện được những tình cảm tinh tế nhất. Ví như trên một gương mặt có đôi mắt nhắm mà lại đầy biểu cảm. Nghệ thuật Vermeer là vang hưởng giữa những mảng màu và ánh sáng nên nhiều họa sĩ thuộc trường phái ấn tượng sau này rất hâm mộ tài năng của ông. Đặc biệt bức Quang cảnh thành phố Delf, nhờ xử lý ánh sáng siêu thường, Vermeer đã thu cả phố vào mắt người xem; bố cục thoải mái, tuyệt vời và như thật. Bức tranh gây một hiệu quả thị giác sâu thẳm. Bằng sự quan sát tinh tế, kỹ và trong lúc làm việt lại hết sức tỉ mỉ, chậm rãi, Vermeer luôn đặt nhân vật vào tình huống điển hình, chọn động tác đẹp nhất, và khó nhất để đặc tả. Vì thế mà hình họa Vermeer rất sinh động, đầy sức sống. Ông không những vẽ vẻ đài các thành công mà vẽ sự nghèo kém cũng thành công. Tuy nhiên người nghèo trong tranh Vermeer không khắc khổ như ta vẫn thường thấy ở các tác phẩm của những họa sĩ khác mà dường như họ biết bằng lòng và thi vị hóa cái nghèo của mình. Thậm chí người xem còn cảm thấy có một sự an vui ở trong đó. Vermeer không bắt người xem phải thương hại hay mặc cảm về họ, trái lại, như muốn được sống cùng họ. Đó cũng chính là nhân sinh quan của Vermeer. Ông thấy được chất thơ trong sự nghèo khổ; người nghèo trong tranh Vermeer biết “tri túc” nên vẫn có được hạnh phúc. Các nhân vật của ông luôn gần với đời thường: Người đàn bà vắt ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
JOHANNES VERMEER kỹ thuật ánh sáng kiến thức mỹ thuật mỹ thuật nước ngoài tác phẩm nghệ thuật danh họa họa sĩ nổi tiếng tác phẩm nghệ thuật trường phái nghệ thuậtTài liệu có liên quan:
-
Tranh biếm họa trào phúng của họa sỹ Pawel Kuczynski
10 trang 349 0 0 -
6 trang 264 0 0
-
7 trang 88 0 0
-
10 trang 64 0 0
-
Sơ lược về Mỹ thuật thời Trần (1226-1400)
10 trang 63 0 0 -
CHÂN DUNG HỌA SỸ NGUYỄN GIA TRÍ
3 trang 53 1 0 -
TRANH GƯƠNG CUNG ĐÌNH MỸ THUẬT HUẾ
7 trang 49 0 0 -
QUANG LONG TỰ CÔNG TRÌNH KIẾN TRÚC ĐỘC ĐÁO
5 trang 48 0 0 -
Chạm khắc gỗ - Nghệ thuật thổi hồn vào cội rễ
21 trang 48 0 0 -
Tìm hiểu về điêu khắc Gỗ dân gian
12 trang 47 0 0 -
20 trang 45 0 0
-
4 trang 44 0 0
-
5 trang 44 0 0
-
Đẹp ngỡ ngàng vườn tượng Phật trên đất nước Lào
8 trang 44 0 0 -
CON CHUỘT TRÊN GỐM CỔ MỸ THUẬT
6 trang 43 0 0 -
CON ĐƯỜNG GỐM SỨ MỸ THUẬT-TỪ Ý TƯỞNG ĐẾN HIỆN THỰC
7 trang 43 0 0 -
NỖI NIỀM TRONG TRANH NGUYỄN HỒNG PHI
5 trang 42 0 0 -
CHÙA THẦY ĐỘC ĐÁO NÉT KIẾN TRÚC XỨ ĐOÀI XƯA
6 trang 41 0 0 -
CỐ HOẠ SĨ NGUYỄN THUỶ TUÂN - CUỘC ĐỜI VÀ NGHỆ THUẬT
5 trang 40 1 0 -
MỸ THUẬT CUỐI ĐỜI MANG TÊN 'CARNET DE ĐÀO ĐỨC'
5 trang 40 0 0