Mùa đông, cùng với những cơn gió se lạnh là nền trời xám ngắt và âm u. Mọi thứ như chìm vào cõi chết. Kể cả nhịp sống vốn dĩ đã chậm rồi cũng trở nên chậm chạp hơn. Hà Nội là vậy! Dòng người không hối hả và mọi thứ đều yên tĩnh
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lại từ đầuLại từ đầuMùa đông, cùng với những cơn gió se lạnh là nền trời xám ngắt và âm u. Mọi thứnhư chìm vào cõi chết. Kể cả nhịp sống vốn dĩ đã chậm rồi cũng trở nên chậm chạphơn. Hà Nội là vậy! Dòng người không hối hả và mọi thứ đều yên tĩnh. Yên tĩnh đểnghiệm ra thật nhiều điều trong cuộc sống này. Những bon chen, xô bồ của cuộcsống vẫn hiện diện đâu đó ở thành phố này thế nhưng, dường như nó chưa đủ lớnđể lấn át đi cái yên tĩnh vốn có. Hoặc có chăng, nó cũng đang diễn ra một cách âmthầm. Âm thầm lặng lẽ nhưng cũng mạnh mẽ như chính lòng người...Chuyến xe cuối cùng của buổi chiều hôm nay vào bến. Mọi người trong bến xe lạihối hả. Đa phần họ đều tới đây để đón người thân. Tuy không tấp nập nhộn nhịpbằng sân ga hoặc sân bay, nhưng niềm vui gặp lại, có lẽ ở đâu cũng như nhau cả.Hương Anh chậm rãi bước xuống xe. Sự mệt mỏi thể hiện rõ trong từng bước đicủa cô. Hít lấy bầu không khí trong lành, cô rảo bước về phía cổng của bến xe._ Hương Anh!Một giọng nam trầm gọi tên Hương Anh vang lên khiến cô không thể không quaylại. Quất mắt nhìn xung quanh một lượt, cô thấy Nguyên Phong, người bạn họcchung phổ thông với cô. Nở một nụ cười thật tươi, cô bước nhanh về phía cậu bạncủa mình._ Cậu đến làm gì thế?_ Hỏi lạ! Tớ đến để đón cậu chứ làm gì?!_ Hả- Hương Anh tròn mắt ngạc nhiên.- Đến đón mình?_ Uhm!- Nguyên Phong gật đầu.- Là mẹ của cậu mới cho tớ biết hồi chiều. Cô nhờtớ đi đón cậu._ Ra là thế!_ Thôi lên xe đi! Tớ chở cậu về.Hương Anh cười thật tươi rồi đưa túi xách của mình cho Nguyên Phong và ra phíasau xe......Xe chạy bon bon trên con đường dài và rộng. Hương Anh đưa mắt quan sát xungquanh. Thành phố này đã thay đổi ít nhiều kể từ ngày cô rời đi. Cô còn nhớ cái thờiấy cô là sinh viên mới tốt nghiệp ra trường. Ước mơ được đi đến những vùng đất lạvà lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ đã đưa cô lên vùng đất Tây Nguyên, một vùng đấtvới những cánh đồng cà- phê, cacao bạt ngàn, một vùng đất với những con ngườivất vả, cần lao. Cô quyết tâm ra đi trong sự ngăn cản của mẹ để rồi cô gặp phải baonhiêu khó khăn thử thách ở chốn xa lạ ấy. Niềm thương nỗi nhớ dâng trào biết bao,nhưng nghị lực đã thúc đẩy cô ở lại với vùng đất ấy, ở lại với những em bé ngườidân tộc thật dễ thương và đáng yêu...Thời gian trôi qua, mẹ của cô cũng đã hiểu vàtin tưởng cô hơn. Niềm tin yêu của mẹ đã giúp cô vượt qua biết bao nhiêu thửthách nơi xứ người. Cho đến giờ khi nhớ lại, cô vẫn không hề cảm thấy hối hận vềquyết định năm nào của mình..._ Kể cho tớ về Tây Nguyên đi!Ngồi phía trước, Nguyên Phong vọng tiếng lên._ Cậu lên đó mấy lần rồi. Sao còn hỏi tớ?!- Hương Anh bật cười khe khẽ._ Ừ thì có lên nhưng những lần đó, tớ toàn đi lên công tác kết hợp đi thăm cậu nênđâu biết gì nhiều._ Vậy thì tối nay ở lại nhà tớ dùng cơm rồi tớ kể cho cậu nghe._ Tớ ăn nhiều lắm đấy._ Đừng có bày đặt!- Hương Anh cười vang.- Mẹ tớ quý cậu thế nên mẹ sẽ khôngnỡ lòng nào để cậu đói đâu.Vừa nói hết câu, lòng Hương Anh chợt buồn. Nguyên Phong và cô là bạn với nhautừ năm cấp III. Cả hai người chơi rất thân đến độ các bậc phụ huynh còn hay trêuđùa cả hai người sau này sẽ là một đôi với nhau. Tình bạn giữa cô và NguyênPhong cứ thế mà bền chặt theo năm tháng học trò rồi cả quãng đời sinh viên saunày nữa......Cho đến ngày Hương Anh nhận bằng tốt nghiệp, Nguyên Phong đã tỏ tình vớicô. Cô cứ nghĩ là anh đùa nhưng nhìn vào đôi mắt chứa đầy cảm xúc yêu thươngcủa anh, cô biết rằng anh không hề đùa. Cô đã rất bối rối, bởi thật sự trong thâmtâm, cô chỉ xem Nguyên Phong là một người bạn mà thôi. Ngày cô lên xe đi TâyNguyên, Nguyên Phong đã nói chắc như đinh đóng cột rằng anh sẽ đợi cô quay về.Và rồi cứ thế, đều đặn ba tháng một lần, anh lại lên Tây Nguyên thăm cô. Lần nàoanh cũng nói với cô là lên đây công tác kết hợp với ghé thăm cô. Nhưng côbiết...đó chỉ là lý do cho hành trình xa cả trăm cây số của Nguyên Phong......Đến ngày Nguyên Phong hay Hương Anh đã có người yêu, anh vẫn một mực chờcô quay về. Tình yêu đã biến thành khối tình từ khi nào thế nhỉ? Cả cô và cả chínhbản thân Nguyên Phong cũng không thể nào lý giải được. Ở Tây Nguyên cô biếtrằng, trong khi cô đang hạnh phúc, say trong men say tình yêu với An Thịnh thì ởnơi thành phố này, Nguyên Phong vẫn đang chờ cô quay về...Có đôi lần Hương Anh đã nói rõ lòng mình, nói rõ rằng cô và An Thịnh yêu nhau,cả hai còn có dự định tiến tới hôn nhân cho Nguyên Phong rõ. Nhưng anh chỉ cười,một nụ cười buồn song đẹp. Từ đó, số lần Nguyên Phong lên thăm cô có giảm dần.Nhưng dường như...cô cảm nhận được tình cảm anh dành cho cô vẫn nguyên vẹn.Và cô biết rằng anh ít lên thăm cô bởi anh không muốn cô phải khó xử...Nguyên Phong cho xe chạy chậm lại rồi dừng hẳn trước một ngôi nhà có phần cổkính với những tán cây cao rộng._ Tới nhà rồi!Hương Anh chậm rãi xuống xe rồi quay về phía Nguyên Phong._ Vào nhà đi!Dứt câu Hương Anh nhấn chuông cửa. Vài giây sau đó, một người phụ nữ trungniên ra mở cửa. Vừa nhìn thấy bà, Hương Anh đã cười thật tươi._ Mẹ!- Hương Anh reo lên._ Hương Anh!Niềm vui vỡ òa, hai mẹ con ôm lấy nhau. Nước mắt quyện hòa với nụ cười tạo nênnhững cung bậc cảm xúc thật đặc biệt sau bao nhiêu tháng ngày xa cách... ***Gió đêm se lạnh khẽ thổi vào qua ô cửa sổ. Không gian rộng lớn xung quanhHương Anh trở nên buốt giá quá. Những ánh đèn vàng ấm áp rọi vào phòng cũngkhông thể nào xua tan cảm giác giá lạnh và đau nhói trong cô. Từng mảnh ghép kýức cứ lần lượt, lần lượt hiện về trong cô khiến cho trái tim nhỏ bé của cô đau nhóivô cùng, cứ như là hàng ngàn hàng vạn mảnh thủy tinh cắm vào tim cô vậy.Từng mảnh ký ức của một mối tình đã vỡ hiện về trong tâm trí của Hương Anhthật rõ nét biết bao. Những kỷ niệm êm đềm như một dòng suối nhỏ róc rách trongcánh rừng già. Nhưng rồi, bất chợt dòng suối ấy chảy cuồn cuộn và cuốn phă ...
Lại từ đầu
Số trang: 21
Loại file: pdf
Dung lượng: 165.58 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
giai điệu tình yêu nhật kí tình yêu ngôn ngữ tình yêu nghệ thuật tình yêu tình yêu đôi lứaTài liệu có liên quan:
-
15 trang 40 0 0
-
27 trang 36 0 0
-
Bốn điều cần lưu ý khi tiếp đãi bạn trai.
3 trang 33 0 0 -
4 trang 31 0 0
-
7 trang 31 0 0
-
'Hành trang' cho nam giới đi tán gái
5 trang 30 0 0 -
24 trang 30 0 0
-
3 trang 29 0 0
-
9 trang 29 0 0
-
20 trang 28 0 0