Một người học trò đi vào thi ở Kim Lăng, đường qua huyện Túc Thiên, gặp ba ông đồ cùng nói chuyện rất khoáng đạt hơn chúng , bụng lấy làm thích lắm, mua rượu thết uống rồi cùng vui vẻ bày tỏ họ tên với nhau. Một người là Giới Thu Hành, một người là Thường Phong Lâm, một người là Ma Tông Từ. Rượu uống rất vui, trời tối lúc nào không biết. Giới nói: “Lê địa chủ chưa có gì, mà đã được hậu đãi như thế thực không yên. Vậy chỗ nhà tranh không xa đây,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Liêu trai chí dị - Phần 82 Phần 82 Ba Ông TiênMột người học trò đi vào thi ở Kim Lăng, đường qua huyện Túc Thiên, gặp ba ông đồcùng nói chuyện rất khoáng đạt hơn chúng , bụng lấy làm thích lắm, mua rượu thếtuống rồi cùng vui vẻ bày tỏ họ tên với nhau.Một người là Giới Thu Hành, một người là Thường Phong Lâm, một người là MaTông Từ. Rượu uống rất vui, trời tối lúc nào không biết. Giới nói: “Lê địa chủ chưa cógì, mà đã được hậu đãi như thế thực không yên. Vậy chỗ nhà tranh không xa đây, xintiện mời được quá bộ tạm nghỉ”.Thường và Ma đứng dậy lôi áo gọi đầy tớ cùng nhau mời cùng đi. Đến chỗ núi phíabắc làng, chợt thấy có nhà cửa, có dòng nước chảy quanh, phong cảnh thực đáng yêu.Vào rồi thấy trong nhà sạch sẽ, gọi đầy tớ đốt đèn lại sai cho đứa đi hầu được yênnghỉ. Ma nói: “Từ trước ta vẫn chơi với nhau bằng văn chương, nay ngày thi đã đếnnơi, không nên bỏ uổng phí đêm tối, xin gnhĩ bốn đầu bài, cho ai nấy tự bói chọn lấymột, văn làm xong hãy cùng uống rượu:” Chúng đều theo, mỗi người viết một đầubài, viết để ra trên kỷ, ai nhặt được bài nào, đến chỗ làm riêng nghĩ ngồi làm. Chưahết canh hai, mọi người đều xong cả bản ráp, rồi cùng đưa lẫn cho nhau xem. Ông đồđọc ba bài làm rất là khen hay, chép bản thảo mà cất đi. Chủ nhân đem rượu ra kínhkhách, chén lớn uống ngụm to, đều say cả. Khách đứng dậy xin thôi, chủ nhân bèn đưakhách đến một chỗ mà ngủ.Trong lúc say không cởi giày nữa, mặc cả áo ngủ liền, tỉnh dậy thấy mặc trời đã lêncao, nhìn bốn xung quanh không có nhà cửa gì chỉ hai thầy trò nằm với nhau chổ hangnúi. Sợ quá gọi đầy tớ dậy nốt, thấy ở cạnh có một cái động, như nước rót chảy ra, tựngờ hay là mê chăng. Nhìn vào trong bọc, thời ba bài băn làm cũng còn cả. Xuống núihỏi những người ở gần đó, mới biết chỗ ấy gọi là động ba vị tiên, vì trong động có bacon cua, rắn và ễnh ương rất thiêng, thời thường vẫn ngồi chơi người ta trông thấycả. Sau rồi ông đồ vào trường thi, được ba bài đều trúng cả với ba bài tiên làm cho,thành thử được đỗ đầu. Đại BợmGia nhân nhà quan ngự sử nọ đang thơ thẩn đứng ở chợ. Một người áo mũ tốt đẹp radáng tới gần bắt chuyện, dần dà hỏi đến họ tên, quan chức chủ nhân. Anh gia nhân cứthực thà mà nói hết.Người ấy nói mình là họ Vương, là chân trong cho một quý chủ nọ. Chuyện trò đã dầndần cởi mở, anh ta nói bâng quơ:- Thời buổi này con đường làm quan thực là quanh quẩn nhiều bề. Muốn thăng quantiến chức thì phải nương tựa vào cửa một vị quý nào đấy. Ông chủ tôn quý nhà ta nhờở ai?Anh gia nhân cười, nói không rõ. Vương bảo:- Như thế đúng như người ta thường nói: Tiếc phí nhỏ mà quên họa lớn đây!- Nhưng biết nương tựa cửa nào cho được?- Anh gia nhân hỏi lại.- Công chú lấy lễ đãi người lại có thể nhón tay che chở. Qua thị lang tôi cũng tiến thânqua bậc thềm tôi tớ ấy. Nếu ông chủ anh không tiếc nghìn vàng trong việc ra mắtcông chúa thì việc tiến thân cũng không khó lắm đâu.Anh gia nhân cả mừng, hỏi địa chỉ người ấy. Người ấy chỉ nhà cửa, còn có ý trách:- Cùng ngõ, qua lại hàng ngày mà chưa biết hay sao?Gia nhân hí hửng về nhà báo ngay với quan ngự sư. Quan Ngự mừng không xiết kể,lập tức sai bày tiệc, cử người đi mời Vương, Vương hớn hở đến ngay. Trong khi ănuống hắn kể tỉ mỉ tính tình công chúa ra sao, lại bàn soạn kỹ lưỡng đường đi nướcbước mọi sự lặt vặt như thế nào, lại còn nói rằng: Nếu chẳng phải tình ngõ xóm thâncận thì cứ phải biện cho hắn một trăm đồng tiền thưởng chứ hắn không chịu làm thântrâu ngựa không công. Quan Ngự Sử càng tỏ ý hàm ơn, chịu nghĩa hắn. Trước khi vềhắn hẹn:- Xin ngài cứ chuẩn bị lễ vật. Gặp dịp tôi sẽ bẩm ngay với công chúa, sớm chiều là tôibáo tin cho tôn ông.Vài ngày sau anh ta đến, cưỡi một con ngựa cực đẹp, bảo quan Ngự:- Xin ngài mau chóng chỉnh tề khăn áo vào hầu. Công chúa bận nhiều việc lắm, ngườiđến ra mắt nối nhau tự sáng bảnh đến chiều hôm. Nay may được một khoảng trống,phải đi ngay kẻo lỡ thì không còn dịp nào nữa.Quan Ngự lật đật đem vàng ròng lụa là tốt đi theo ngay. Quanh co hơn mười dặm mớitới phủ đệ công chúa, xuống ngựa đứng chờ. Vương đem lễ vật vào trước, lúc lâu radõng dạc nói lớn:- Công chúa triệu ngay quan Ngự mỗ vào.Mấy người nối nhau xướng lời tuyên triệu.Quan ngự sử lật đật vào phủ.Ngồi cao cao giữa nội điện là một nữ nhân, dung mạo như tiên, trang phục rực rỡ.Bọn thị nữ mặc áo gấm dàn hàng la liệt.Quan Ngự Sử phủ phục làm lễ bái kiến rất mực cung kính.Công chúa truyền lệnh cho ngồi dưới thềm, ban trà bằng chén vàng và phủ dụ nhữnglời ngon ngọt.Qua ngự kính cẩn xin lui. Trong nội điện lại truyền ban cho mũ lông điêu, bít tất bằngđoạn.Về đến nhà quan Ngự cứ ca ngợi công đức Vương mãi. Lại sai người cầm danh thiếpđến tạ ơn. Nhưng nhà cửa Vương đã vắng tanh vắng ngắt. Quan Ngự đồ rằng anh tađi hầu Chúa chưa về. Ba ngày liền vẫn không gặp.Quan Ngự lại sai người đến hỏi ở cửa bà Chúa. Thì ở đây cũng kín cổng cao tường.Hỏi người xung quanh, họ đều nói đây không có bà chúa nào cả. Trước đây ít lâu chỉcó mấy người đến thuê tạm nhà ở, nay đã đi đâu từ ba ngày nay rồi.Sai nhân về nói lại.Cả chủ lẫn tớ chỉ còn tức uất lên thôi.IIViên phó tướng mỗ, mang tiền vào kinh đô để cầu đường thăng quan tiến chức, nhưngkhỗ nỗi chưa tìm được chỗ đỡ đầu. Một hôm có một người mặc áo cừu, cưỡi ngựabéo đến chơi, tự nói anh ruột mình là người hầu cận với thiên tử.Trà nước xong, tướng quân ngõ lời nhờ và. Anh ta nói:- Trước mắt ở xứ ấy còn khuyết một tướng quân. Nếu ngài không ngại tốn thì tôi sẽdặn anh tôi gợi khéo trước mặt thánh chúa. Việc ấy mà xong thì kẻ có thế lực mấy màtranh được.Viên phó tướng còn ngần ngại:- Tôi e đường đột, không ăn thua gì.Người ấy lại nói:- Đã định làm thì chớ nên trù trừ. Tôi chẳng qua chỉ muốn bòn chút ít ở ông anh, cònđối với tướng quân thì tơ hào tôi không đòi hỏi. Bây giờ ta chỉ cần định số tiền bạc làbao nhiêu, viết giấy làm tin, đợi khi nào n ...
Liêu trai chí dị - Phần 82
Số trang: 7
Loại file: doc
Dung lượng: 56.50 KB
Lượt xem: 16
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tài liệu có liên quan:
-
7 trang 340 0 0
-
267 trang 272 0 0
-
Truyện Harry Potter và chiếc cốc lửa
1938 trang 211 0 0 -
3 trang 121 0 0
-
3 Nốt Ruồi Trên Xác Người Yêu_ Người Khăn Trắng
216 trang 84 0 0 -
5 trang 77 0 0
-
33 trang 76 0 0
-
Truyện ma Mối Khinh Khủng Tại Đồn Lính Pháp
10 trang 71 0 0 -
145 trang 70 0 0
-
145 trang 70 0 0