Vũ vứt bộ vest đắt tiền sang một bên,mệt mỏi.Cuộc gặp mặt này lấy quá nhiều sức lực của anh.Hội nghị,biểu diễn,anh đã kiệt sức rồi. Cái mác doanh nhân trẻ thành đạt,thiên tài violin cũng khônglàm anh hết mệt.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một MộtVũ vứt bộ vest đắt tiền sang một bên,mệt mỏi.Cuộc gặp mặt này lấy quá nhiều sức lực của anh.Hội nghị,biểu diễn,anh đã kiệt sức rồi. Cái mác doanh nhân trẻ thành đạt,thiên tài violin cũng khônglàm anh hết mệt.Bỗng có tiếng chuông vang lên.Anh nằm ườn ra đợi quản gia mở cửa,rồi sực nhớ ra là nhấn nhà đã chỉ còn mình anh sống từ lâu lắm.Anh định lờ đi,nhưng tiếng chuông cứ vang lên đều ,lì lợm như thể nếu anh không ra thì người bấm sẽ nằm lì ở ngoài đó cả đêm vậy. Vũ ra mở cửa,và sững người lại.Trước mặt anh là một cô gái xinh đẹp như thiên thần, quanh người tỏa ra một thứ hào quang rực rỡ.Gương mặt cô gái bừng sáng khi thấy Vũ,và cô ôm chầm lấy anh,cười rạng rỡ. Nhưng gương mặt đẹp hoàn hảo như tượng khắc của anh lại đang tối dần... Anh hỏi cô bằng giọng lạnh lùng: -Cô tới đây làm gì? Cô ta bỏ rơi anh cũng đã ba năm rồi. Mà chưa một lần liên lạc. Ly ngơ ngác,tay khua lia lịa: (-Em sang Mỹ mà,hôm nào anh chẳng gửi email hỏi thăm em,đừng đùa nghe!)Vũ cau mày.Chính anh đã dạy cô cách ra dấu của người câm,nên cô hay làm thế để đùa anh... Nhưng anh chắc chắn bây giờ không phải lúc đùa giỡn. Vũ gào lên: -Cô nói láo!Cô chẳng đi đâu hết! Nhìn nét mặt của Vũ,Ly biết anh không đùa.Ngay lập tức cô nhận ra.... Cả cô và anh đều không đùa... Vậy thì có người thứ ba đùa cả hai người rồi... Và Ly biết chắc chắn người đó là ai. Cô đi gặp người đó ngay đây. Trước hết phải tạm biệt Vũ đã,dù cô rất nhớ anh.... Nhưng ngay lập tức Ly biết rằng mình khỏi cần tạm biệt Vũ nữa. Vì anh đã tống cô ra ngoài rồi. Còn lại một mình,Vũ khuỵu xuống. Ly,tôi còn bị em coi như đò chơi đến bao giờ nữa đây? Anh bỗng chạm vào chiếc đồng hồ cát màu tím. -Anh nhớ luôn mang nó theo ,nghen? Anh đau đớn nhắm chặt mắt. Tim nhói lên. Ly chạy đến một căn hộ nhỏ trong một khu nhà tồi tàn.Nhà của Ni. Cô bấm chuông ,liên tục. Ni tiến ra,biết chắc ai đang đợi mình ở ngoài. Đã đến lúc rồi,cô tự nhủ. Với gương mặt lạnh lùng đến tàn nhẫn,cô tiến ra.Ly định hỏi Ni,nhiều lắm,nhưng đến khi nhìn thấy Ni,cô lại giật mình,những thước phim tuổi thơ lướt qua đầu cô,và cô nhận ra. Đơn giản quá còn gì? Cô không ngốc đến mức đi hỏi người khácvề một việc cô đã quárõ. Cô vụt chạy đi. Ni cười nhạt. HaiĐó là một nơi thanh bình giữa thành phố xô bồ này.Đơn giản vì ở đây toàn những đứa trẻ lặng lẽ. Trại mồ côi. Ni có gương mặt thanh tú,như là một nàng tiên dịu dàng lạc vào nơi đây vậy.Nhưng cô bé lại là người lặng lẽ nhất,cả ngày ngồi bên cửa sổ,ôm chặt bờ vai runrun,nhìn như khóc nhưng gương mặt lại lạnh tanh.Vì vậy những gia đình đến đây nhận con nuôi không đón cô bé về,dù cô rất xinh đẹp. Họ bảo mặt Ni sẽ mang lại điềm xui cho họ. Nhưng có một đôi vợ chồng lại nhận nuôi cô bé. Họ là quản gia của một gia đình rất giàu có. Ni đúng là cô lọ lem giữa nhà mới. Cô bé lại càng thu mình lại. Vũ chạy đến chỗ Ni,lúc này đang ngồi trên bãi cỏ sau nhà,hào hứng rủ cô bé đi chơi.Ni giật mình,ngơ ngác nhìn cậu nhóc đẹp như tranh vẽ trước mặt,nhưng sau đó lại cúi đấu,tiếp tục mân mê ngọn cỏ lau,chẳng buồn đáp lời. Vũ cũng chẳng buồn phật ý,cầm tay cô kéo đi luôn. Cô bé đỏ mặt giật tay lại nhưng không được,bèn để mặc Vũ kéo đi. Cậu đưa cô tới một ngôi nhà rất xinh hình tổ chim...ở trên cành cây cổ thụ. Vũ đưa cô bim bim,cô ăn luôn chẳng buồn ngại nữa. Và cô bé cười toe toét. Cậu còn đánh violin cho cô bé nghe nữa,nghe giống như ở trên tivi vậy. Cô mỉm cười ,dụi đầu vào tay,say sưa lắng nghe.Từ hôm đó,hôm nào cô bé cũng chơi với Vũ,đôi mắt dần tinh nhanh và vui vẻ hơn trước nhiều. Và cũng từ đó cô hay lên nhà cây,hay ăn bim bim , chơi đùa với cậu,nghe cậu đánh violin và còn được Vũ dạy cách chơi nữa. Và trái tim cô bé ấm áp hơn trước rất nhiều Vũ là mặt trời chiếu sáng cuộc đời Ni,mang đến cho cô bé niềm hạnh phúc ,tuy ngắn ngủi. Và đã có lúc đó là mặt trời của mình cô thôi. Đến khi Ly xuất hiện. Hôm đó , Ni chạy đến nhà cây,định rủ Vũ đi chơi như mọi ngày. Cô bé cười tươi,trèo lên nhưng bỗng khựng lại.Vũ đang trò chuyện vui vẻ với một cô bé xinh đẹp rạng ngời tỏa hào quang.Nhìnánh mắt của cậu bé,Ni giật mình.Đó là ánh mắt dịu dàng cô vẫn hay dùng để nhìn cậu... Ni cười cay đắng.Lâu nay cô bé hơi quá viển vông rồi thì phải.Vũ là Hoàng tử,cô là lọ lem,thiên kim tiểu thư như Ly đương nhiên là công chúa, Cô ta là Kim cương,còn cô là hạt cát nhỏ bé,không hơn không kém. Lâu nay cô đã mơ mộng chuyện gì vậy. Cô bé bỗng cảm thấy mình may mắn quá.Hôm nay nếu khôg gặp cảnh này thì không biết cô sẽ còn có nhận thức về bản thân mình sai lệch đến đâu. Đã đến lúc phải về vị trí của mình rồi. ...
Một
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 115.08 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn. truyện thiếu niện truyện tình cảm Một truyện việt nam truyện tiểu thuyếtTài liệu có liên quan:
-
Một, Hai, Ba Những Cái Chết Bí Ẩn
143 trang 49 0 0 -
3 trang 42 0 0
-
Truyện tuổi teen Thần Cupid có nhầm không: Phần 1
101 trang 35 0 0 -
Truyện tuổi teen Thần Cupid có nhầm không: Phần 2
99 trang 33 0 0 -
153 trang 29 0 0
-
Nhà Thờ đức Bà Paris - Victor Hugo
95 trang 29 0 0 -
2 trang 25 0 0
-
Chú Nhóc Gavroche - Victor Hugo
166 trang 25 0 0 -
NGƯỜI MẸ VÀ GÁNH HÀNG VỀ KHUYA
4 trang 25 0 0 -
Nhân vật yêu ma trong truyện Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX
11 trang 25 0 0