NGƯỜI ĂN XIN TỰ NGUYỆN - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 135.03 KB
Lượt xem: 17
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Khi Zarathustra đã rời Kẻ xấu xí nhất loài người, hắn lạnh run và cảm thấy mình đơn chiếc, bởi vì có nhiều tư tưởng giá buốt cô đơn thổi qua tinh thần hắn, đến độ cả tứ chi hắn cũng run lên vì lạnh. Nhưng trong khi tiếp tục leo lên càng lúc càng xa, trèo non vượt suối cùng khắp, khi thì đi dài theo những cánh đồng cỏ êm mượt xanh rờn, khi thì vượt qua những khe hố hoang dại đầy đá sỏi mà xưa kia một dòng thác hùng hổ đã chảy ào qua,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGƯỜI ĂN XIN TỰ NGUYỆN - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế NGƯỜI ĂN XIN TỰ NGUYỆN Khi Zarathustra đã rời Kẻ xấu xí nhất loài người, hắn lạnh run và cảmthấy mình đơn chiếc, bởi vì có nhiều tư tưởng giá buốt cô đơn thổi qua tinhthần hắn, đến độ cả tứ chi hắn cũng run lên vì lạnh. Nhưng trong khi tiếp tụcleo lên càng lúc càng xa, trèo non vượt suối cùng khắp, khi thì đi dài theonhững cánh đồng cỏ êm mượt xanh rờn, khi thì vượt qua những khe hốhoang dại đầy đá sỏi mà xưa kia một dòng thác hùng hổ đã chảy ào qua,Zarathustra đột nhiên thấy được sưởi ấm lại và tinh thần hắn bắt đầu phấnchấn. “Chuyện gì đã xảy đến cho ta như thế? - Zarathustra tự hỏi, có một cáigì ấm nóng sống động làm ta tươi tỉnh lại, chắc nó phải đang ở gần ta. Ta đã bớt đơn chiếc hơn: ta tiên cảm thấy những người bạn đồnghành, những người anh em xa lạ đang lảng vảng rình dò chung quanh ta, hơithở nồng ấm của họ làm tâm hồn ta xúc động”. Nhưng khi Zarathustra đưa mắt nhìn quanh tìm những an ủi cho nỗicô đơn của mình, hắn nhìn thấy một đàn bò cái tụ tập trên một khu đồi cao:chính sự gần gũi cùng mùi vị của đàn bò đó đã sưởi ấm lòng hắn. Thếnhưng, những con bò ấy dường như đang chăm chú lắng nghe một kẻ nàongỏ lời với chúng và chẳng hề đề phòng người khách lạ mới tới. Song khi đãđến gần đàn bò cái, hắn nghe rõ có một giọng nói của con người cất lên giữađàn bò; và rành rành trước mắt, tất cả mọi con bò đều quay đầu về kẻ đangchuyện trò cùng chúng. Lúc bấy giờ, Zarathustra vội vã leo lên núi để giải tán đám súc vật, vìhắn sợ rằng trên đó đang xảy ra một tai ương gì đó mà lòng xót thương củađám bò khó cứu chuộc lại được chăng. Song Zarathustra đã lầm. Bởi vì hắnthấy một người đàn ông ngồi bệt trên mặt đất dường như đang muốn thuyếtphục những con bò đừng nên sợ hãi y; một con người thanh bình, một nhàthuyết giáo dịu hiền của rừng núi, mà ngay cả đôi mắt cũng thuyết giảnglòng tốt. “Ngươi tìm gì ở đây thế?” Zarathustra hỏi to, giọng kinh ngạc. Người kia trả lời: “Điều mà ta tìm kiếm ở đây à? Hỡi kẻ phá đám! Cũng là một điều nhưnhà ngươi, nghĩa là ta tìm kiếm hạnh phúc trên trần gian. Chính vì thế ta muốn học sự khôn ngoan trí huệ từ đám bò cái này.Bởi vì ngươi nên biết, đã nửa buổi sáng nay ta nói với chúng và chúng sắpgiảng dạy lại cho ta. Tại sao ngươi lại phá đám bọn chúng? Nếu không quay trở lại và không trở thành những con bò cái, thờichúng ta chẳng thể vào được nước thiên đàng. Bởi vì có một đức tính chúngta phải học hỏi từ loài bò: sự nhai đi nhai lại. Và nói thật, dẫu con người có chiếm hữu được toàn thể địa cầu chăngnữa, nhưng nếu hắn không học được điều duy nhất này là “nhai đi nhai lại”,thì tất cả mọi cái khác sẽ phụng sự cho hắn về chuyện gì? Vì hắn sẽ chẳng tựgiải thoát khỏi nỗi ảo não vĩ đại của mình: - giải thoát khỏi nỗi ảo não vĩ đại hôm nay của loài người mang tên làsự kinh tởm. Và hôm nay, ai là kẻ không có sự kinh tởm đầy lòng, đầymiệng và đầy hai con mắt? Cả ngươi nữa! Cả ngươi nữa! Nhưng ngươi thửnhìn đám bò cái này xem!” Con người thuyết giáo miền rừng núi đã nói như thế, rồi y quay mặtlại về phía Zarathustra, - bởi vì từ đầu đến giờ đôi mắt y vẫn trìu mến thươngyêu nhìn mãi về đám bò cái. Đột nhiên y biến sắc. Y thốt kêu lên kinh hãi vàđột ngột đứng bật dậy khỏi mặt đất: “Kẻ mà ta đang trò chuyện là ai thế? Kẻ đó chính là con người khôngchán chường kinh tởm, chính là Zarathustra bằng xương bằng thịt, kẻ đãvượt thắng được sự kinh tởm vĩ đại, chính là con mắt, chính là cái miệng,chính là quả tim của Zarathustra đây mà!” Khi thốt lên như thế rồi, y cúi hôn đôi bàn tay của người mà y đangngỏ lời, đôi mắt tràn đầy lệ trong, y xử sự như thể có một quà tặng vô giáhay một món trân châu bất ngờ từ trên trời rơi xuống cho y. Trong khi ấy,đám bò cái nhìn ngắm quang cảnh ấy với lòng kinh ngạc. Zarathustra vừa trả lời vừa né tránh những ve vuốt của người kia: “Hỡi con người xa lạ khả ái, ngươi đừng nói về ta mà trước hết hãynói cho ta nghe về ngươi; ngươi há chẳng phải là Kẻ ăn xin tự nguyện, kẻmà ngày xưa đã vứt tung khỏi bản thân mình một tài sản vĩ đại, - kẻ đã hổ thẹn về tài sản của mình và hổ thẹn về những người giàusang, nên đã đến trú ẩn nơi những người bần cùng nhất để ban cho họ sựphong phú cùng tấm lòng của mình? Nhưng họ chẳng hề đón nhận y”. Người ăn xin tự nguyện lên tiếng: “Họ chẳng hề đón nhận tôi, ngài biết rõ điều đó. Chính vì vậy, saucùng, tôi đã đến với những con thú và đến với đàn bò cái này”. Zarathustra ngắt lời: “Đấy chính là điều ngươi đã học được. Ban cho một cách khéo léoquả thật khó khăn vô ngần, so với chuyện nhận lấy một cách khéo léo; vàban cho một cách khéo léo là cả một nghệ thuật, đấy chính là kết quả tốithượng của thiện tính tài giỏi”. Người ăn ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGƯỜI ĂN XIN TỰ NGUYỆN - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế NGƯỜI ĂN XIN TỰ NGUYỆN Khi Zarathustra đã rời Kẻ xấu xí nhất loài người, hắn lạnh run và cảmthấy mình đơn chiếc, bởi vì có nhiều tư tưởng giá buốt cô đơn thổi qua tinhthần hắn, đến độ cả tứ chi hắn cũng run lên vì lạnh. Nhưng trong khi tiếp tụcleo lên càng lúc càng xa, trèo non vượt suối cùng khắp, khi thì đi dài theonhững cánh đồng cỏ êm mượt xanh rờn, khi thì vượt qua những khe hốhoang dại đầy đá sỏi mà xưa kia một dòng thác hùng hổ đã chảy ào qua,Zarathustra đột nhiên thấy được sưởi ấm lại và tinh thần hắn bắt đầu phấnchấn. “Chuyện gì đã xảy đến cho ta như thế? - Zarathustra tự hỏi, có một cáigì ấm nóng sống động làm ta tươi tỉnh lại, chắc nó phải đang ở gần ta. Ta đã bớt đơn chiếc hơn: ta tiên cảm thấy những người bạn đồnghành, những người anh em xa lạ đang lảng vảng rình dò chung quanh ta, hơithở nồng ấm của họ làm tâm hồn ta xúc động”. Nhưng khi Zarathustra đưa mắt nhìn quanh tìm những an ủi cho nỗicô đơn của mình, hắn nhìn thấy một đàn bò cái tụ tập trên một khu đồi cao:chính sự gần gũi cùng mùi vị của đàn bò đó đã sưởi ấm lòng hắn. Thếnhưng, những con bò ấy dường như đang chăm chú lắng nghe một kẻ nàongỏ lời với chúng và chẳng hề đề phòng người khách lạ mới tới. Song khi đãđến gần đàn bò cái, hắn nghe rõ có một giọng nói của con người cất lên giữađàn bò; và rành rành trước mắt, tất cả mọi con bò đều quay đầu về kẻ đangchuyện trò cùng chúng. Lúc bấy giờ, Zarathustra vội vã leo lên núi để giải tán đám súc vật, vìhắn sợ rằng trên đó đang xảy ra một tai ương gì đó mà lòng xót thương củađám bò khó cứu chuộc lại được chăng. Song Zarathustra đã lầm. Bởi vì hắnthấy một người đàn ông ngồi bệt trên mặt đất dường như đang muốn thuyếtphục những con bò đừng nên sợ hãi y; một con người thanh bình, một nhàthuyết giáo dịu hiền của rừng núi, mà ngay cả đôi mắt cũng thuyết giảnglòng tốt. “Ngươi tìm gì ở đây thế?” Zarathustra hỏi to, giọng kinh ngạc. Người kia trả lời: “Điều mà ta tìm kiếm ở đây à? Hỡi kẻ phá đám! Cũng là một điều nhưnhà ngươi, nghĩa là ta tìm kiếm hạnh phúc trên trần gian. Chính vì thế ta muốn học sự khôn ngoan trí huệ từ đám bò cái này.Bởi vì ngươi nên biết, đã nửa buổi sáng nay ta nói với chúng và chúng sắpgiảng dạy lại cho ta. Tại sao ngươi lại phá đám bọn chúng? Nếu không quay trở lại và không trở thành những con bò cái, thờichúng ta chẳng thể vào được nước thiên đàng. Bởi vì có một đức tính chúngta phải học hỏi từ loài bò: sự nhai đi nhai lại. Và nói thật, dẫu con người có chiếm hữu được toàn thể địa cầu chăngnữa, nhưng nếu hắn không học được điều duy nhất này là “nhai đi nhai lại”,thì tất cả mọi cái khác sẽ phụng sự cho hắn về chuyện gì? Vì hắn sẽ chẳng tựgiải thoát khỏi nỗi ảo não vĩ đại của mình: - giải thoát khỏi nỗi ảo não vĩ đại hôm nay của loài người mang tên làsự kinh tởm. Và hôm nay, ai là kẻ không có sự kinh tởm đầy lòng, đầymiệng và đầy hai con mắt? Cả ngươi nữa! Cả ngươi nữa! Nhưng ngươi thửnhìn đám bò cái này xem!” Con người thuyết giáo miền rừng núi đã nói như thế, rồi y quay mặtlại về phía Zarathustra, - bởi vì từ đầu đến giờ đôi mắt y vẫn trìu mến thươngyêu nhìn mãi về đám bò cái. Đột nhiên y biến sắc. Y thốt kêu lên kinh hãi vàđột ngột đứng bật dậy khỏi mặt đất: “Kẻ mà ta đang trò chuyện là ai thế? Kẻ đó chính là con người khôngchán chường kinh tởm, chính là Zarathustra bằng xương bằng thịt, kẻ đãvượt thắng được sự kinh tởm vĩ đại, chính là con mắt, chính là cái miệng,chính là quả tim của Zarathustra đây mà!” Khi thốt lên như thế rồi, y cúi hôn đôi bàn tay của người mà y đangngỏ lời, đôi mắt tràn đầy lệ trong, y xử sự như thể có một quà tặng vô giáhay một món trân châu bất ngờ từ trên trời rơi xuống cho y. Trong khi ấy,đám bò cái nhìn ngắm quang cảnh ấy với lòng kinh ngạc. Zarathustra vừa trả lời vừa né tránh những ve vuốt của người kia: “Hỡi con người xa lạ khả ái, ngươi đừng nói về ta mà trước hết hãynói cho ta nghe về ngươi; ngươi há chẳng phải là Kẻ ăn xin tự nguyện, kẻmà ngày xưa đã vứt tung khỏi bản thân mình một tài sản vĩ đại, - kẻ đã hổ thẹn về tài sản của mình và hổ thẹn về những người giàusang, nên đã đến trú ẩn nơi những người bần cùng nhất để ban cho họ sựphong phú cùng tấm lòng của mình? Nhưng họ chẳng hề đón nhận y”. Người ăn xin tự nguyện lên tiếng: “Họ chẳng hề đón nhận tôi, ngài biết rõ điều đó. Chính vì vậy, saucùng, tôi đã đến với những con thú và đến với đàn bò cái này”. Zarathustra ngắt lời: “Đấy chính là điều ngươi đã học được. Ban cho một cách khéo léoquả thật khó khăn vô ngần, so với chuyện nhận lấy một cách khéo léo; vàban cho một cách khéo léo là cả một nghệ thuật, đấy chính là kết quả tốithượng của thiện tính tài giỏi”. Người ăn ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcTài liệu có liên quan:
-
27 trang 359 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 326 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 304 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 293 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 175 0 0 -
13 trang 158 0 0
-
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 142 0 0 -
Chủ đề Một vài suy nghĩ về tư tưởng triết học Việt Nam trong nền văn hoá dân tộc'
18 trang 139 0 0 -
12 trang 137 0 0
-
24 trang 136 0 0