Khuông Siêu Nhân ở xa trông thấy nhà mình trong lòng hớn hở. Khuông bước nhanh đến nhà, chạy lại gõ cửa. Bà mẹ nghe tiếng, vui mừng ra đón. Bà thấy con liền nói: - Hai ơi, đã về đấy ư? Khuông Siêu Nhân nói: - Thưa mẹ! Con đã về. Y đặt hành lý xuống sửa lại áo quần, cúi đầu chào lạy mẹ. Bà mẹ vuốt ve khắp người con, thấy y mặc áo bông rất dày mới an tâm nói:- Từ ngày con đi theo người lái buôn, đã hơn một năm nay, mẹ không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 16 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 16 Làng Đại Liễu, con hiếu thờ cha, Huyện Lạc Thanh, quan hiền yêu sĩ Khuông Siêu Nhân ở xa trông thấy nhà mình trong lòng hớn hở.Khuông bước nhanh đến nhà, chạy lại gõ cửa. Bà mẹ nghe tiếng, vui mừngra đón. Bà thấy con liền nói: - Hai ơi, đã về đấy ư? Khuông Siêu Nhân nói: - Thưa mẹ! Con đã về. Y đặt hành lý xuống sửa lại áo quần, cúi đầu chào lạy mẹ. Bà mẹ vuốtve khắp người con, thấy y mặc áo bông rất dày mới an tâm nói: - Từ ngày con đi theo người lái buôn, đã hơn một năm nay, mẹ khôngbao giờ yên tâm. Có đêm, mẹ nằm mơ thấy con rơi xuống nước, mẹ khóc òavà tỉnh dậy. Có đêm mẹ nằm mơ thấy con ngã gãy chân. Có đêm mẹ mơthấy trên mặt con mọc một cái bướu lớn. Con chỉ cho mẹ xem, mẹ lấy taynặn mãi không được. Có đêm, mẹ lại mơ thấy con về nhà, trông thấy mẹ thìkhóc làm cho mẹ cũng khóc theo rồi tỉnh dậy. Có đêm, lại mơ thấy con đầuđội mũ sa, nói là đã làm quan. Mẹ cười, nói: “Ta là nhà cày cấy làm gì cóngười làm quan”. Có người đứng bên cạnh mẹ nói: “Nếu ông ta làm quan thìông ta không phải con bà. Nếu con bà làm được quan thì kiếp này bà cũngchả gặp mặt được đâu!” Mẹ lại khóc mà nói: “Nếu con tôi làm quan mà tôikhông thấy mặt thì thà rằng đừng làm còn hơn!” Câu ấy làm mẹ khóc mãi,gào thét rồi tỉnh dậy, làm cho thầy con cũng tỉnh dậy. Thầy con hỏi mẹ, mẹđem đầu đuôi câu chuyện trong mộng kể lại. Thầy con nói, mẹ nhớ quá hóamê đấy thôi. Không ngờ đêm hôm ấy thầy con mắc bệnh bán thân bất toại,nay đang nằm trong buồng. Nghe ngoài nói léo xéo, cụ Khuông ở trong buồng biết con mình đãvề, bệnh tình liền giảm bớt, tinh thần khoan khoái. Khuông Siêu Nhân chạy vào đứng trước giường nói: - Thưa thầy, conđã về! Và sụp xuống lạy. Cụ Khuông bảo y ngồi lên giường, kể tỉ mỉ chonghe sao mình lại mắc bệnh và nói: - Sau khi con đi rồi, thằng con chú Ba cứ muốn lấy cái nhà này. Changhĩ bụng, thôi bán quách nhà cho nó, để tìm cái khác. Còn số tiền thừa, đợikhi con về để làm vốn buôn bán kiếm ăn. Láng giềng bảo thầy rằng: Nhà tagần bên nhà nó, nếu nó muốn mua, thì tất phải bỏ thêm vài lạng nữa. Nhưngngờ đâu, mặc dầu lắm tiền, nó vẫn chỉ muốn mua rẻ. Chẳng những nó khôngbỏ ra một số tiền kha khá theo đúng giá mà còn muốn bớt mấy lạng nữa cơ!Rõ ràng nó biết mình không có gạo đổ vào nồi, nên nó muốn lập mẹo giếtmình. Thầy tức quá không bán cho nó. Nó bèn nghĩ ra một kế độc ác, thôngđồng với chủ cầm nhà, đem tiền nguyên giá đến chuộc. Chủ cầm nhà là ai,chắc con đã biết: đều là hàng chú ta cả đấy. Nó cậy thế đàn anh mở miệng ralà nói: “Sản nghiệp nhà này không ai được bán” Thầy nói: “Đã đành khôngbán, nhưng số tiền bỏ ra sửa chữa mấy năm nay, phải trả cho chúng tôi chứ!”Nó nhất định không chịu tính một đồng, nào, cứ nằng nặc đòi chuộc theonguyên giá. Hôm đó, hai bên cãi nhau ở trong nhà thờ rồi nó đánh thầy.Những người trong họ, ăn tiền thằng Ba đều bênh nó, đổ lỗi cho thầy làkhông tôn kính tổ tiên. Thằng anh con lại không ra trò trống gì, nói thì bađiều không được một. Thầy tức quá, về nhà lâm bệnh. Từ khi mắc bệnh đếnnay, ngày càng thêm gieo neo. Thằng anh con lại nghe người ta chịu theo giácũ viết giấy hoàn lại cho nó. Bạc thì lấy vặt về, rồi tiêu hết sạch. Thấy rắc rốiđến thân, anh con liền bàn với chị dâu con để thầy ra ở riêng. Thầy tự nghĩđã không có của riêng gì để cho chúng thời thôi, mình phải tự làm lấy mà ăn,khỏi phiền lụy đến chúng nó. Nay chúng nó ngày nào cũng gánh hàng đi cácchợ bán, tiền kiếm không đủ nuôi hai miệng ăn. Thầy thì nằm trong phòngnày, bệnh càng ngày càng nặng. Nhà bên cạnh lại muốn lợp lại nhà, cho nênhọ muốn đuổi thầy ra không kể sống chết. Cứ dăm ba ngày họ lại cho ngườiđến giục, lời qua tiếng lại không biết để đâu cho hết. Phần con thì không biếtcon đi đâu. Mẹ con hễ nghĩ đến là lại khóc ra, khóc vào. Khuông Siêu Nhân nói: - Thưa thầy, việc đã như thế rồi, thầy cũng không nên nóng nảy, xinthầy hẵng lo tĩnh dưỡng cho lành. Con ở Hàng Châu có gặp một ông. Ông ấycho con mười lạng bạc. Ngày mai con sẽ xoay nghề buôn bán lặt vặt để kiếmcơm cháo nuôi gia đình. Nếu chú Ba có đến thôi thúc, thì thầy đừng lo. Consẽ nói với chú! Bà mẹ đến gọi Khuông đi ăn cơm. Khuông theo mẹ xuống nhà bếpchào chị dâu. Chị dâu rót trà mời uống. Uống trà xong ăn cơm. Ăn xong,Khuông vội vàng kiểm lại món tiền ăn đường, còn thừa đi mua ngay một giòlợn đem về quay, để đến tối mời cha ăn cơm. Mua giò lợn về thì cũng vừagặp anh gánh hàng về. Khuông sụp xuống lạy chào anh. Người anh đỡ dậyvà cùng ngồi ở trong nhà kể lại chuyện khổ sở trước đây. Người anh caumày nói: - Thầy bây giờ đâm ra lẩn thẩn nói ba điều không được một. Bây giờngười ta đến đòi nhà thì lại cứ ỳ ra không chịu đi, làm cho anh thật khổ!Trong nhà này thầy ...
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 16
Số trang: 21
Loại file: pdf
Dung lượng: 170.07 KB
Lượt xem: 16
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
nho lâm ngoại sử truyện trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện nhân vật lịch sử trung hoa tác phẩm văn học trung hoaTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 292 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 110 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
Cô Gái Áo Vàng - Gia Cát Thanh Vân
504 trang 48 0 0 -
Tam Sinh Tam Thế - Thập Lý Đào Hoa
294 trang 46 0 0 -
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 46 0 0