Buổi sáng, khi mặt trời chưa thức dậy, hắn đã ở ngoài vườn, tỉa cành tưới nước, vuốt ve những cụm hoa đang khoe sắc. Mấy chậu hoa sứ nở ngào ngạt hương. Hương hoa sứ thơm dịu dàng như một thiếu nữ trang đài đứng trên lầu mộng. Hắn lượm mấy nụ hoa mới rụng dưới cội đưa lên mũi hít thở nhẹ nhàng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHỮNG NHÁNH RONG XANH TRÊN DÒNG SÔNG TUỔI NHỎ NHỮNG NHÁNH RONG XANH TRÊN DÒNG SÔNG TUỔI NHỎBuổi sáng, khi mặt trời chưa thức dậy, hắn đã ở ngoài vườn, tỉa cành tưới nước, vuốt venhững cụm hoa đang khoe sắc. Mấy chậu hoa sứ nở ngào ngạt hương. Hương hoa sứthơm dịu dàng như một thiếu nữ trang đài đứng trên lầu mộng. Hắn lượm mấy nụ hoamới rụng dưới cội đưa lên mũi hít thở nhẹ nhàng. Mùi thơm dịu ngọt cho hắn một cảmgiác thật dễ chịu và lấy làm tiếc là nó không giữ được lâu như những loại hoa khác. Hắnbỗng mỉm cười nghĩ tới câu “hồng nhan bạc mệnh”! Hương hoa sứ thanh khiết nhưngmong manh như một người con gái trang đài xinh đẹp.Hôm nay đã là ngày thứ Sáu trong tuần! Hắn có cảm tưởng như hắn chỉ vừa chào ai đótrong ngày thứ Sáu… một hai hôm trước! Thứ Sáu đâu mà rộn rịp thế nhỉ? Thứ Sáu đạidiện cho một tuần lễ sắp hết mà càng lúc thấy nó tới nhanh hơn mình tưởng! Tâm lý conngười cũng vẫn quanh quẩn như vòng trầm luân của đời sống, như bánh xe nước ở mấychặng sông Trà, sông Vệ năm xưa: con nít vô tư, hồn nhiên mong chóng lớn, người lớnsợ thời gian, người già thích trở lại cái thuở hồn nhiên vô tư lự! Nghĩ tới cái thời “vô tưlự” lòng hắn bồi hồi chạnh nhớ những kỷ niệm xưa dù có nhiều vết tích cũng đã lờ mờsương khói.Nhà hắn bên bờ xe nước sông Vệ, nơi hắn thường bơi lội với lũ bạn sau những buổi tantrường. Học mới lớp một, lớp hai mà hắn đã “bơi lội như rái” – theo lời kể của Mẹ hắnmỗi lần cùng Mẹ ôn lại chuyện xưa. Dưới chân bờ xe nước thường có nhiều tôm càng,cua xanh và cá bống mú. Cá bống sông Trà, sông Vệ mà kho rim tiêu, ăn với cơm nóngthì tuyệt cú mèo. Dòng sông này đã cho hắn khá nhiều kỷ niệm thuở thiếu thời. Một lầnvô ý bị cua kẹp dưới đáy nước, hắn hét tướng lên làm nước tràn vô miệng, uống cànhhông, từ dưới đáy ngoi được lên mặt nước tưởng như thời gian ngưng lại, may mà khôngbị chết đuối! Cũng dòng sông này đã cướp mất của hắn một người cô yêu quý! Đó là dịpkỵ giỗ hàng năm của đại gia đình bên Nội. Cô hắn cũng còn rất trẻ, thích bơi lội, biết anhem hắn bơi giỏi nên mỗi lần về là rủ đi tắm sông. Sự tin tưởng của cô đã bị phản bội khidòng nước nhận chìm cô vì chân cô bị vọp bẻ, và anh em hắn cũng suýt chết đuối theo bàcô giã từ cuộc đời đầy bi lụy! Cũng dòng sông này anh em hắn đã từng nhặt những trứngvịt rơi rải rác nằm sâu dưới dòng nước, trên mặt cát mỗi buổi sáng khi những đàn vịtnuôi, hàng ngàn con được lùa qua; hay những đêm trăng thanh gió mát mang chiếu ra trảitrên bải cát trắng phau, nghe người lớn hò đối đáp rồi cùng ngủ qua đêm với các anh chịhàng xóm. Hắn cũng nhớ Mùa Vu Lan năm nào đó rất xa trong ký ức, giọng ca cao vútcủa một chị huynh trưởng, trong đoàn Phật tử, hát trong đêm văn nghệ trên khán đài lộthiên nằm trên mặt cát trắng bên dòng sông Vệ. Hắn nhớ hoài giọng hát và gương mặt đóvới bài hát Mục Kiền Liên… Đìu hiu gió bóng chiều rơi theo lá thu, có đàn chim bay vấnvơ, chuông chùa xa đưa huyền mơ! Mục Kiền Liên đứng nhìn cảnh đêm dần lan, nhớ Mẹxót xa tâm hồn, bóng Mẹ biết bây giờ đâu… Không biết là vì vóc dáng của chị đoàntrưởng, hay là vì ánh sáng huyền hoặc của đêm trăng rằm hôm đó mà từng lời ca, từngdáng điệu in hằn lên tâm khảm hắn như một tỳ vết dễ yêu mỗi khi nghĩ đến, nhớ về!Dòng sông này cũng còn một kỷ niệm nguyên xi những lần hướng dẫn gia đình chạy nấpmáy bay oanh kích của giặc Pháp, hoặc các trận đụng độ giữa Việt Minh và Pháp trướcngày đất nước chia đôi, trong các hầm cát bên bờ sông gần nhà hắn mà phía trên của hầmcát là những cụm xương rồng và cây lưỡng long tua tủa gai nhọn. Những hầm cát này đãđược lũ trẻ con hàng xóm, bạn bè của anh em hắn cùng đào móc chơi đùa với nhau saunhững giờ tan học, hoặc để tránh những cơn nắng hạ khắc nghiệt một thời. Dòng sôngnày cũng là nguồn thực phẩm nuôi sống cho anh em hắn và biết bao nhiêu gia đình ở haibên ven sông…Khi Ba Mẹ hắn quyết định đưa đàn con đi tìm vùng đất hứa ở miền Nam trong chiến dịchkhẩn hoang lập ấp của cố Tổng thống Ngô Đình Diệm, anh em hắn đã bỏ ra mấy ngày,ngồi hàng giờ nơi chốn ấy để thì thầm những lời ly biệt, để gửi lại những tiếc nuối khônnguôi! Cái quyết định rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, xa lìa gốc gác, mồ mả tổ tiên đã baođời gầy dựng để xuôi Nam “vì tương lai con cháu” của Ba hắn là một biến cố trọng đạicho gia đình và giòng họ. Cái quyết định đã gây sững sờ không những cho giòng họ màcòn cho cả xóm làng. Ba hắn đã thuyết phục một số bà con và những bạn bè thân cậncùng “đi lập nghiệp” ở một nơi chốn chỉ biết qua giấy tờ và lời thuyết phục từ các cấpchính quyền. Người ta xầm xì, bàn qua tán lại cho là “đi về chốn rừng thiêng nước độc”khiến một số gia đình thay đổi ý định, kẻ ở người đi! Cho tới lúc này, ngồi đây viếtnhững dòng này, hắn cũng cảm nhận cái quyết định của Ba hắn thời đó là một quyết định“dữ dội”, là một sự can đảm phi thường, là một sự liều lĩnh có tính toán! Hắn chợt nhớnghĩ đến người cha thân yêu, hắn càng cảm phục sự nhìn xa thấy rộng của Người, cáiquyết tâm dũng cảm của Người, và càng biết ơn Người!Nói đến thời kỳ khẩn hoang lập ấp, hắn nhớ ngay đến hai dãy nhà tiền chế nằm hai bêncon lộ đất đỏ mù trời duy nhất được ủi vội để chào đón những gia đình mới tới! Lúc đoànxe vận tải nối đuôi đổ người xuống, sau mấy ngày di chuyển vô cùng vất vả trên đoạnđường dài từ miền Trung mịt mù xa lơ xa lắc, hắn không biết là khoảng thời khắc nào,chỉ nhớ mặt trời đã nằm sâu dưới những tàng cây đầy kỳ bí mà chung quanh là núi rừngdày đặc hoang vu! Có tiếng khóc bất an của một vài người đàn bà và em nhỏ hòa cùngtiếng côn trùng và chim muôn kêu rả rích tạo nên những khúc nhạc thê lương ảm đạm!Những gốc cây trơ trụi còn sót lại chỏi lên khắp nơi, những đống cây khô khổng lồ đượcxe ủi gom vào từng hàng dài càng làm cho cảnh vật thêm phần u tịch! Hắn nhớ như in vẻmặt chịu đựng của Mẹ hắn, dấu vội đi những giọt nước mắt lăn dài khi vừa đẩy cửa bướcvào một trong hai căn nhà dành cho gia đình hắn. Căn nhà khá rộng nhưng mái lợp bằngtr ...
NHỮNG NHÁNH RONG XANH TRÊN DÒNG SÔNG TUỔI NHỎ
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 129.70 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn hay truyện ngắn đặc sắc thư giãn giải trí truyện ngắn Việt NamTài liệu có liên quan:
-
6 trang 268 0 0
-
7 trang 192 0 0
-
2 trang 152 0 0
-
10 trang 128 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 115 0 0 -
4 trang 100 0 0
-
4 trang 99 0 0
-
4 trang 76 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 66 0 0 -
8 trang 57 0 0