Danh mục tài liệu

Nữ Hoàng Scandal - Emmy Trầm

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 214.07 KB      Lượt xem: 2      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nếu đã tin, xin hãy tin hết lòng! ****** Út Tiêu nằm viện...mới đó mà đã gần hai tuần rồi! Sau đợt hoá trị đầu tiên, tình trạng sức khoẻ của con bé yếu đi thấy rõ, nó không ăn được, lại thường xuyên buồn nôn và chóng mặt,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nữ Hoàng Scandal - Emmy Trầm Nữ Hoàng Scandal - Emmy TrầmTên tác phẩm: Nữ Hòang ScandalTác giả: Emmy Trầm.Thể lọai : Truyện ngắn.-------------Nữ Hoàng Scandal - Emmy Trầm. Trong cuộc sống, đôi khi có những chuyện chúng ta nhìn tận mắt - nghe tận tai, nhưng chưa hẳn đó đã là sự thật !------------------------------ Hãy cảm nhận mọi thứ xung quanh bạn bằng con tim. ---- ----------------- Nếu đã tin, xin hãy tin hết lòng! ******Út Tiêu nằm viện...mới đó mà đã gần hai tuần rồi!Sau đợt hoá trị đầu tiên, tình trạng sức khoẻ của con bé yếu đi thấy rõ, nó không ănđược, lại thường xuyên buồn nôn và chóng mặt, suốt ngày chỉ nằm im thiêm thiếptrên chiếc giường trải ga trắng toát trong phòng bệnh, hết ngủ rồi lại khóc, khócmệt rồi lại ngủ, nó khiến ba nó, mẹ nó và thằng làm anh trai nó như tôi cảm thấysốt ruột, lo lắng tột cùng.Vốn dĩ trước đây, Út Tiêu vui vẻ và năng động lắm, nó lúc nào cũng gần gũi, hoàđồng với mọi người xung quanh, nhưng từ khi biết mình mắc bệnh, lại không phảimột căn bệnh thông thường, nó bắt đầu khép mình lại, co rút trong cái thế giới củariêng nó, không ai biết nó nghĩ gì, chỉ biết trong người nó đang khó chịu, đang đauvà đang mệt mỏi vì những tác dụng phụ của thuốc, những loại thuốc được dùng đểthu nhỏ kích thước u trước khi các bác sĩ thực hiện ca phẫu thuật cắt bỏ.Sarcoma xương...ung thư xương...Đến bây giờ mà tâm trí tôi vẫn còn bị ám ảnh bởi những từ đó. Dựa vào kết quả chụp X quang và một số xét nghiệm chuyên biệt cho thấy...conbé bị Sarcoma xương, một loại ung thư xương thường gặp. Hiện giờ vì u quá lớn,nếu tiến hành phẫu thuật cắt bỏ sẽ rất nguy hiểm nên chúng tôi sẽ cho con bé làmhoá trị trước, đợi kích thước u nhỏ lại, mới phẫu thuật lấy u ra ngoài...Cả gia đình tôi sửng sốt trước những lời giải thích, kết luận của bác sĩ. Ba tôi chếtlặng, mẹ tôi bật khóc, còn tôi thì cố giữ cho bàn tay mình dừng run rẩy. Một nỗi sợhãi to lớn dấy lên trong lòng của mỗi người chúng tôi, chúng tôi không biết phảinói sao với Út Tiêu khi nó hỏi đến căn bệnh kỳ lạ của nó, chúng tôi không biết phảilàm gì cho Út Tiêu để Út Tiêu chấp nhận căn bệnh kỳ lạ này và rồi cuối cùng,chúng tôi quyết định im lặng, nhưng sự im lặng ấy chỉ kéo dài vỏn vẹn được bốnngày, đến ngày thứ năm thì mọi chuyện bắt đầu bùng phát.- Mẹ, con sắp chết phải không mẹ? - Cặp mắt đỏ hoe và sưng húp của Út Tiêu nhìnthẳng vào gương mặt gầy guộc vì thiếu ngủ của mẹ tôi.- Ơ, ăn nói gì lạ thế? Ai bảo con sắp chết nào? - Mẹ tôi tỏ vẻ bình thản, cố gắnggọt hết phần vỏ còn lại trên trái lê - Chết gì mà chết, mau nằm xuống nghỉ ngơi đi,đừng ngồi đó mà nghĩ ngợi lung tung.- Vậy tại sao bệnh viện giữ con lại, bắt con chích thuốc, uống thuốc, người con đaulắm, khó chịu lắm, con hay bị mắc ói, chóng mặt, tóc con càng lúc càng rụngnhiều, sáng nay con nghe mấy cô ý tá nói chuyện với nhau, mấy cổ nói con bị ungthư xương, sắp tới còn phải mổ, còn phải xạ trị gì gì đó nữa - Giọng Út Tiêu nhoèđi, đứt quãng - Con không muốn mổ đâu, con không mổ đâu, con sợ lắm mẹ ơi,mình về đi mẹ, con hết đau rồi...tự nhiên con thấy chân con hết đau rồi...con nóithiệt mà mẹ..con không mổ đâu!Nó oà khóc, lúc này mẹ tôi cũng oà khóc theo nó. Hai mẹ con ôm nhau khóc mộttrận như mưa bão, rồi sau đó, nó thôi không cầu xin nữa, bởi nó biết cho dù nó cótiếp tục cầu xin thì nó vẫn phải ở lại cái bệnh viện đáng sợ này, vẫn phải uốngthuốc, chích thuốc, vẫn phải mổ...thế nên nó bắt đầu chuyển qua một giai đoạnkhác, giai đoạn trầm cảm.Nó đang từ từ tách mình với cuộc sống bên ngoài.- Út ! Thức rồi à - Tôi cố gắng nở một nụ cười thật tươi, thật duyên - Hôm naynắng đẹp, có muốn ra sân chơi với anh hai hông?Út Tiêu khẽ lắc đầu rồi xoay người vào trong, nó không hề cảm thấy hứng thútrước lời mời mọc của tôi. Nó quăng vào mặt tôi nguyên cục lơ to đùng.- Này Út, quay ra đây, anh hai kể Út nghe cái này, tếu lắm.Tôi thề là khi tôi nói ra câu này, trong đầu tôi vẫn chưa biết sẽ kể cho Út nghechuyện gì, đơn thuần chỉ là tôi muốn thu hút sự chú ý từ Út.- Chuyện gì? - Vẫn nằm im như thế, giọng nó yếu ớt vang lên.- Chuyện cười! Chuyện này Út mà nghe, thế nào Út cũng cười đau bụng - Tôi tựtin trả lời.- Thôi, Út không nghe đâu, Út muốn ngủ.- Út mới ngủ dậy mà?- Giờ Út ngủ nữa.Út ngủ - Út ngủ - Út lúc nào cũng muốn ngủ.Tôi phải làm sao đây?Tôi phải làm sao để giúp em gái tôi lấy lại được niềm tin trong cuộc sống?Tôi phải làm sao để Út Tiêu của tôi tìm về với bản thân mình?Điều trị ung thư là cả một quá trình dài, nếu tinh thần của Út cứ tiếp tục thế này, tôisợ nó không thể chịu đựng, khống chế và vượt qua được căn bệnh quái ác kia. Độtnhiên, tôi nghĩ đến một người...có thể người này sẽ thuyết phục được Út, khiến Útnghe lời hơn.- Út này, tối qua ghé nhà thằng Minh, Út biết anh hai gặp ai hông? - Lần này khôngđợi nó trả lời, tôi vào đề thẳng - Anh gặp Tiểu Thiên!Hai chữ Tiểu Thiên quả là có công hiệu, vừa nghe nhắc đến tên thần tượng củamình, Út Tiêu chậm rãi xoay người ra, cặp mắt to tròn của nó nhìn tôi, tò mò.- Thì ra Tiểu Thiên là bạn thời trung học với thằng Minh, hai người đó cũng kháthân nhau đấy - Tôi nói dối một cách trắng trợn.- Thật sao? - Út Tiêu khẽ ngồi dậy, nó mím môi - Sao trước giờ không nghe anhhai nói?- Anh hai có biết đâu mà nói, anh hai với thằng Minh là bạn, chứ có phải người yêuđâu mà chuyện gì cũng nói nhau nghe, thằng Minh này cũng thật là....biết Út Tiêunhà mình hâm mộ Tiểu Thiên, cũng không thèm xin dùm Út Tiêu chữ ký của TiểuThiên nữa..bạn với bè..- Tôi trút lên đầu thằng Minh một đống tội, mà trong mộtđống tội ấy, không có tội nào là do nó gây ra cả.- Chị ấy ngoài đời thế nào? Có xinh như trên ti vi hông anh hai?- Xinh, xinh lắm, xinh hơn cả trên ti vi.- Anh nói anh Minh, lần sau có gặp chị Tiểu Thiên, nhớ xin chữ ký của chị TiểuThiên dùm em, nhé ?- Ờ.Sự hớn hở vừa xuất hiện trên g ...