Thuốc là truyện ngắn được Lỗ Tấn viết vào năm 1919. Truyện để lại nhiều ý nghĩa, khiến cho con người Trung Quốc thời bấy giờ phải suy nghĩ thật kỹ. Trước tiên là đặc sắc nhan đề truyện. Thuốc ở đây chính là chiếc bánh bao tẩm máu người mà lão Hoa Thuyên đã cất công đi từ sáng sớm để mua cho con trai mình ăn để chữa bệnh lao. Mời bạn đọc tham khảo 3 bài văn mẫu để có thể hình dung rõ hơn về ý nghĩanhan đề thuốc trong truyện ngắn Thuốc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phân tích ý nghĩa nhan đề thuốc trong truyện ngắn Thuốc của Lỗ TấnVĂN MẪU LỚP 12 PHÂN TÍCH Ý NGHĨA NHAN ĐỀ THUỐC TRONG TRUYỆN NGẮN THUỐC CỦA LỖ TẤN BÀI MẪU SỐ 1: Thuốc ở đây chính là chiếc bánh bao tẩm máu người mà lão Hoa đã mua về cho thằng Thuyên ăn để chữa bệnh lao.Nhan đề này có nhiều nghĩa. Tầng nghĩa thứ nhất của Thuốc là nghĩa tường minh , chỉ phương thuốc chữa bệnh lao bằng chiếc bánh bao tẩm máu người . Đây là một phương thuốc mê tín lạc hậu tương tự như hai vị thuốc mà ông thầy lang đã bốc cho cho bố Lỗ Tấn để chữa bệnh phù thủng là rễ cây mía đã kinh sương ba năm và một đôi dế đủ con đực , con cái dẫn đến cái chết của ông cụ. Tầng nghĩa thứ hai của Thuốc là nghĩa hàm ẩn , đó là phương thuốc để chữa bệnh tinh thần : căn bệnh gia trưởng , căn bệnh u mê lạc hậu về mặt khoa học của người dân Trung Quốc . Bố mẹ thằng Thuyên vì lạc hậu và gia trưởng đã áp đặt cho nó một phương thuốc là chiếc bánh bao tẩm máu người dẫn đến cái chết của nó . Rồi tất cả đám người trong quán trà cũng sai lầm như vậy. Chiếc bánh bao tẩm máu vô hại kia đã trở thành một thứ thuốc độc vì người ta quá tin vào nó mà không lo tìm một thứ thuốc khác .Người dân Trung Quốc phải tỉnh giấc , không được “ngủ mê trong cái nhà hộp bằng sắt không có cửa sổ”. Tầng nghĩa thứ ba của Thuốc , của chiếc bánh bao tẩm máu người là phương thuốc nhằm chữa căn bệnh u mê lạc hậu về mặt chính trị của người dân Trung Quốc và căn bệnh xa rời quần chúng của người cách mạng Trung Quốc thời bấy giờ . Máu để tẩm chiếc bánh bao là dòng máu người chiến sĩ cánh mạng Hạ Du đã đổ xuống để giải phóng cho nhân dân . Thế mà nhân dân lại u mê cho anh là làm giặc , là thằng điên và mua máu anh để tẩm bánh bánh bao. Còn Hạ Du làm cách mạng cứu nước ,cứu dân mà lại quá xa rời quần chúng để nhân dân không hiểu anh đã đành mà mẹ anh cũng không hiểu (đỏ mặt xấu hổ khi thăm mộ con gặp bà Hoa) còn chú anh thì tố cáo cháu để lấy tiền thưởng. Tóm lại: Nhan đề truyện và hình ảnh chiếc bánh bao tẩm máu người đã thể hiện chủ đề tư tưởng tác phẩm: Lỗ Tấn đã đau nỗi đau của dân tộc Trung Hoa thời cận đại : nhân dân thì “ngủ say trong một cái nhà hộp bằng sắt” còn người cách mạng thì “bôn ba trong chốn quạnh hiu”. BÀI MẪU SỐ 2: Mỗi một tác phẩm ra đời nội dung và nghệ thuật đã rất hay và hấp dẫn rồi nhưng tác giả không thôi trăn trở về cái tên cho đứa con tinh thần ấy. Một cái tên phải thật nhiều ý nghĩa, cái tên ấy có thể kêu, cũng có thể rất bình thường, và nhiều khi chỉ là một chữ nhưng lại lạ. Chính vì nhà văn hiểu được cái tên sẽ gây ấn tượng đầu tiên cho người đọc. Và Lỗ Tấn cũng vậy, với tác phẩm của mình ông lấy nhan đề là Thuốc. Chỉ một chữ thuốc thôi nhưng người đọc ngẫm ra được biết bao nhiêu là điều, không biết bao nhiêu là ý nghĩa. Trước hết chúng ta hiểu từ “thuốc” ấy theo nghĩa đen của nó. Xét một cách khách quan thì thuốc chính là một thứ để cho con người ta chữa bệnh của mình. Nó mang đến những công dụng chữa những căn bệnh cho con người. Còn xét hoàn cảnh trong tác phẩm này thì thuốc chính là chiếc bánh bao tẩm máu người tử tù dùng để chữa bệnh lao. Chỉ xét nghĩa đen thôi thì chúng ta cũng thấy được một điều rất kì quặc ở đây. Vì phương thuốc kia chưa bao giờ nghe thấy cả. Nếu như có chữa bệnh thì cũng chỉ nghe đến thảo được phơi khô cắt nhỏ xa sau đó đun lên lấy nước uống, hay là những viên thuốc của phương Tây thôi chứ lấy đau ra phương thuốc máu người ấy. Chính vì thế mà chúng ta cần phải hiểu được ý nghĩa nhan đề mà Lỗ Tấn muốn nói đến. Nhan đề rất ngắn chỉ có một từ thôi thế nhưng chính những từ ngắn ấy lại ẩn chứa những ẩn ý vô cùng lớn. Vậy thực chất thì ý nghĩa của chiếc bánh bao tẩm máu – một phương thuốc chữa bệnh lao kia là gì?. Trước hết thì thứ thuốc ấy thể hiện thực trang sự ngu muội của nhân dân Trung Quốc khi ấy. Tiêu biểu cho những người nhân dân ấy chính là vợ chồng nhà lão Hoa Thuyên cùng với những người trong quán ấy. Bánh bao tẩm máu người lại được coi là một vị tiên được có thể cứu những người bệnh ho lao. Chính vì coi nó như một vị tiên dược cho nên ngay tờ mờ sáng lão Hoa Thuyên đã thức dậy trong lòng vui sướng mặc dù trời còn rất tối. Lão như đang nhắm nghiền mắt lại mà tin rằng con trai hắn sau khi ăn thứ thuốc tiên dược kia thì sẽ trở nên khỏe mạnh như bình thường. Một thằng con trai độc đinh duy nhất của ông. Chính vì thế cứu nó như chính là cứu ông bà vậy. Lão đâu biết rằng đó chỉ là một trò ngu dân của phát xít Nhật. Không chỉ lão Hoa Thuyên mà tất cả những người dân đều trở nên ngu muội như thế. Đó chính là lí do thứ nhất mà Lỗ Tấn quyết định đặt nhan đề cho tác phẩm của mình. Thế rồi vị tiên dược ấy có cứu nỗi con trai của ông khỏi tử thần hay không? Không những không cứu được mà ông còn mất cả số tiền dành dụm được cho bọn cướp nước. Trong thâm tâm những người Trung Quốc lúc bấy giờ đâu có hiểu được chúng đang cướp nước mình đang làm khổ mình mà chỉ biết tin vào những trò vớ vẩn của chúng. Ngay cả ông chú của Hạ Du một tử tù cộng sản cũng không hiểu được thế cuộc mà đi tố cáo cháu mình là cộng sản để lĩnh tiền thưởng và buộc người anh hùng ấy đi vào cái chết. Tuy nhiên đó mới chỉ là ý nghĩa thuốc trong tác phẩm còn trong xã hội Trung Quốc lúc bấy giờ thì càng quan trọng. Về mặt xã hội của Trung Quốc nhan đề mà Lỗ Tấn đặt muốn nói đến một thứ thuốc tinh thần để chữa bệnh cho những người nhân dân và người cách mạng Trung Quốc. Cái bệnh của họ ở đây là ngu muội, những người cách mạng thì lại xa rời quần chúng không gần gũi với cuộc sống của nhân dân. Còn vị thuốc ở đây chính là tác phẩm của nhà văn nhằm cảnh tỉnh chữa bệnh cho những người Trung Quốc ấy. Có lẽ chính vì lẽ đó mà khi Lỗ Tấn đã sang Nhật học chữa bệnh rồi lại quyết định quay trở về khi đọc được tin về vị thuốc bánh bao tẩm máu tử tù kia. Nhà văn như dùng chính đứa con tinh thần ấy là một vị thuốc nhằm cảnh tỉnh người nông dân trước những chính sách ngu dân của bọn phát xít và đồng thời cũng chữa bệnh cho những người cộng sản đã xa rời quần chúng. Chính vì không gắn bó gần gũi với nhân dân cho nên Hạ Du trong t ...