Danh mục tài liệu

Phi Thiên Ma-Chương 6

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 202.80 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đến bấy giờ gã mới biết trận thế ở Lạc Tiên Cốc lợi hại đến thế nào. Qua những gì Phi Thiên Nhất Ma nói, gã có nghi ngờ, nơi này ắt phải là nơi đã từng có Nho Tiên lưu ngụ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phi Thiên Ma-Chương 6 Phi Thiên Ma - Tác giả: Cổ Long Chương 6 Võ Lâm Cố Sự Đến bấy giờ gã mới biết trận thế ở Lạc Tiên Cốc lợi hại đến thế nào. Qua những gì Phi Thiên Nhất Ma nói, gã có nghi ngờ, nơi này ắt phải là nơi đã từng có Nho Tiên lưu ngụ. Thêm nữa, do có Nho Tiên lập thêm trận nên nơi này mới có danh xưng là Lạc Tiên Cốc. Gã muốn tìm ra chỗ lưu ngụ đó của Nho Tiên, với hy vọng từ đó sẽ phát hiện chỗ thoát thân.Nhưng đúng như Phi Thiên Nhất Ma bảo trận là do Vũ Nội Tam Tổ lập nhưng chính họ cũng không dám bén mảng đến. Như vậy, không có gì là lạ khi gã sau gần một ngày quanh quẩn vẫn không thể đi xuyên qua trận, hoặc tìm thấy nơi ẩn cư của Nho Tiên.Ngày sắp tàn, gã phải ngừng nghĩ. Cũng là lo cho bản thân, gã vừa bắt được một con chim điêu bị lạc giữa trận đồ. Gã đánh lửa đốt lên và lo bữa ăn. Không ngoài dự đoán của gã, có tiếng hít hà của lão Phi Thiên Ma:- Ngươi vẫn không thoát, đúng không? Nếu ngươi chia thức ăn cho ta, ta hứa sẽ cùng ngươi hợp lực. Gã nhìn lão: - Muốn hợp lực thì hợp lực, ta không cần lời hứa của lão. Vả lại, ta nhắc cho lão nhớ, chỉ cần lão manh động một lần nữa, ta dù không thoát khỏi nơi đây nhưng sẽ không bao giờ tìm cách chu cấp vật thực cho lão. Lão chớ quên, ta có đủ tứ chi, việc tìm thức ăn đối với taPhi Thiên Ma không hề khó. Không như lão, lão đã từng bị đói khát nhìều ngày. Lão không thể không gật đầu:- Ta hiểu rồi! Ngươi rất ranh ma. Được! hãy xem đó là lời hứa quân tử của ta. Gã phì cười, xé một nữa thức ăn đã nướng chín ném cho lão: - Phần của lão đây!Đêm đó để đề phòng, gã phải lẩn khuất một hồi lâu rồi mới tìm lấy một thân cây để leo lên và đánh giấc. Khi tỉnh giấc, gã giật mình nhìn xuống. Lão Phi Thiên đang ở dưới nhìn lên: - Ta đã nói rồi, lưu ngươi lại, xem ra ta được nhiều phần lợi hơn. Từ nay về sau ngươi đừng nghi kỵ ta như vậy nữa. Thử hỏi, nếu ta muốnhại ngươi, chính hơi thở nặng nề của ngươi đã cho ta biết chỗ ẩn, ngươi thoát sao? Gã từ trên cây nhảy xuống: - Lão nói đúng! Ta và lão cần phải thật tâm với nhau. Dứt lời, gã mỉm cười và quay lại bước đi. Lão Phi Thiên kinh ngạc: - Ngươi đi đâu? Gã vẫn bước đi, trong khi ném lại cho lão câu trả lời: - Không phải ta đã nói rồi sao. Ta vào đây là có việc kia mà. Đương nhiên lão Phi Thiên phải biết việc của gã là việc gì, gã muốn tìm Bạch Vân bí kíp.Phi Thiên Ma Nhưng bất chấp mọi cố gắng của gã, khắp trận đồ dù có đến trăm bộcốt khô gã vẫn sục tìm đủ trăm. Và bí kíp kia hoặc là không có hoặc đã có nhưng do thời gian trải qua quá lâu nên đã huỷ hoại. Gã từng nhìn thấy đủ loại khí giới vốn là vật tuỳ thân của đủ hạng người, khí giớiđược luyện bằng kim thiết mà còn bị mục nát thế kia thì với nửa mảnh bìa bằng da làm gì không bị huỷ hoại.Nhìn gã quay lại tuy có mang theo một con thú rừng nhưng sắc mặt vẫn buồn thiu, lão Phi Thiên hỏi: - Ngươi không tìm thấy Bạch Vân bí kíp? Gã lom khom đánh lửa. Và chỉ khi ngọn lửa hoàn toàn bừng cháy gã mới đáp:- Nếu đúng như lão nói, bí kíp đó đã bị thất lạc ở đây những năm mươi năm, có lẽ đã bị tiêu huỷ vì thời gian. Nhìn gã vẫn cứ buồn buồn, lão Phi Thiên cười nhẹ: - Ngươi cần bí kíp đó lắm sao? Gã ngước mắt nhìn lão: - Lão nói đi, có phải Bạch Vân bí kíp có thể giúp ta chống lại Xạ Nguyên Châm? Lão gật đầu: - Không sai! Vậy là ngươi đã gặp Xạ Hồn Lão Tổ? Gã cười gượng: - Gặp Xạ Nguyên Châm thì có, chứ còn gặp Xạ Hồn Lão Tổ thì chưa. Lão chợt quắc mắt:Phi Thiên Ma - Ý người muốn nói ngươi đã gặp truyền nhân của lão Xạ Hồn? Gã hít vào một hơi, vừa xoay trở con thú trên ngọn lửa vừa bảo lão:- Đúng vậy! Chỉ có điều, chữ Ma không còn là biệt danh cho riêng lão nữa rồi. Lão quắc mắt: - Có kẻ dám tự xưng là Ma ư? Y xưng như thế nào? Gã đáp: - Bọn này tự xưng là Kim Ma Bang. - Kim Ma Bang? Kim Ma ... Xưng là Kim Ma ư? Nhìn sự thảng thốt của lão, gã có vẻ đoán ra: - Dường như lão có biết danh xưng này? Lão bỗng buông tiếng thở dài: - Nếu ta đoán không lầm, chính vì hai chữ Kim Ma này đã đưa ta đến tình trạng ngày hôm nay. Vậy là ta hiểu, tại sao Vũ Nội Tam Tổ đã quyết liệt dồn ta vào tuyệt lộ. Lần này đến lượt lão Phi Thiên có sắc mặt buồn rười rượi. Lão buồnđến nỗi dù gã đã trao cho lão nửa phần con thú, lão chỉ cầm mà không buồn đưa lên miệng.Biết lão có tâm sự, gã lẳng lặng ăn và hy vọng, nếu lão chịu nói, tất lão sẽ tự nói ra, không cần gã phải hỏi đến. Chuyện xảy ra đúng như vậy. Đêm đó, lần đầu tiên gã được lão Phi Thiên cho biết chuyện gì đã xảy ra năm mươi năm trước.Phi Thiên Ma Bên đống lửa bập bùng, lão Phi Thiên hào sảng nhắc lại quá khứ hào hùng độ nào của lão: - Tình trạng giang hồ lúc đó đúng như câu mọi ngươi thường nói: đạo cao một thước, ma cao một trượng. Đó là lúc hạng tà ma như ta, như Vọng Thiên Quỷ tha hồ làm mưa làm gió. Hãy nói đến hạng có quyền hùng cứ một phương, mọi người hễ nhắc đến là phải nhắc đếnMa, đến Quỷ trước, sau mới kể đến Phật, Tiên lũ danh môn chánh phái ...