Nhắc lại Ô Văn Hóa rượt Võ Vương và Tử Nha. Hai người này chạy đến giữa núi liền tìm đường ẩn thân, còn Ô Văn Hóa chạy theo hoài không thấy đâu cả, chẳng ngờ Nam Cung Hoát và Võ Kiết xô cây lấp đường đốt ngòi lôi một tiếng nổ chát chúa những bổi khô cháy sáng trời nóng như một cái lò bát quái. Thương hại Ô Văn Hóa bị cháy trong động lửa hồng, không còn đường nào chạy thoát. Có bài thơ rằng: Tài cao sức mạnh cướp dinh Châu, Mấy vạn hùng binh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 92 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 92 Dương Tiễn ra tài bắt Tử Chân Nhắc lại Ô Văn Hóa rượt Võ Vương và Tử Nha. Hai người này chạy đến giữa núi liền tìm đường ẩn thân, còn Ô VănHóa chạy theo hoài không thấy đâu cả, chẳng ngờ Nam Cung Hoát và VõKiết xô cây lấp đường đốt ngòi lôi một tiếng nổ chát chúa những bổi khôcháy sáng trời nóng như một cái lò bát quái. Thương hại Ô Văn Hóa bị cháytrong động lửa hồng, không còn đường nào chạy thoát. Có bài thơ rằng: Tài cao sức mạnh cướp dinh Châu, Mấy vạn hùng binh thảy rụng đầu Khinh địch, không mưu theo đuổi nột, Vào hang bị lửa tợ thui trâu Nam Cung Hoát và Võ Kiết thấy Ô Văn Hóa cháy thui rồi, liền trở vềthưa lại với Tử Nha. Tử Nha nói với Dương Tiễn: - Nay đã trừ được Ô Văn Hóa rồi tướng quân liệu cách gì phá ViênHồng? Dương Tiễn nói: - Viên Hồng là con vượn bạch ở núi Mai Sơn nên linh thiên và thầnthông lắm phải chậm rãi tính kế trừ mới được. Tử Nha nói: - Vậy chúng ta cứ ở đây đợi Ðông Bá Hầu đến sẽ kéo binh qua MạnhTân một thể. Bấy giờ Viên Hồng nghe tin Ô Văn Hoá bị thiêu chết trong đường núilấy làm buồn bã. Bỗng có quân vào báo: - Có một thầy sãi xin ra mắt. Viên Hồng truyền mời vào và hỏi: - Thầy ở đâu? Ðến đây dạy việc chi? Thầy sãi nói: - Tôi họ Trư, tên Tử Chân ở núi Mai Sơn cách chỗ Nguyên soái mộtđỗi, Nghe tin Nguyên soái cầm binh nên tìm vào giúp sức. Viên Hồng mừng rỡ mời ngồi và nói: - Nếu vậy thì tốt lắm. Ân Phá bại nói nhỏ với Lôi Khai: - Không xong rồi có yêu đến nữa. Còn Viên Hồng trọng Trư Tử Chân lắm, truyền dọn tiệc đãi đằng. Bữa sau Trư Tử Chân cầm gươm dẫn quân đến trước dinh Châu khiêuchiến. Quân vào báo, Tử Nha dẫn Nam Cung Hoát và Bắc bá hầu ra trận, cácđệ tử đều theo hầu. Ra đến nơi thấy một người thầy chùa lai râu cạo mới ra mặt đen nhưmực, môi dài tai lớn, mày rậm mắt lồi. Tử Nha hỏi: - Ngươi ở đâu mới đến? Tử Chân nói: - Ta là Trư Tử Chân ở núi Mai Sơn. Tử Nha nói: - Sao không ở núi cho an thân lại đến đây nạp mạng? Tử Chân cười lớn nói: - Nhà Thương truyền ngôi hai mươi mấy đời, chúng bây hưởng lộc cảbầy sao nay nỡ làm phản? Ta đến đây thì chúng bay phải tỉnh ngộ quy hàngbằng cãi lời chết không còn một đứa. Tử Nha mắng: - Súc sanh! Chết đến nơi mà không biết lại múa lưỡi làm hung. Trư Tử Chân cầm gươm lướt tới. Phó tướng Nam Bá Hầu là Dư Trung ỷ mạnh cầm thiết bản xông ra. Tủ Chân thấy tướng ấy mặt đỏ hầm như trái táo, ba chòm râu dài liềnvung đao hỗn chiến. Ðánh được hai mươi hiệp Tử chân bỏ chạy, Dư Trung thừa thắng đuổitheo. Tử Chân hả miệng khói đen bay ra ngùn ngụt kín một vùng, liền hiệnhình heo rừng cắn đứt nửa thân hình Dư Trung mà nuốt. Ðoạn Trư Tử Chân hiện hình người trở lại kêu lớn: - Khương Thượng dám đánh với ta chăng? Dương Tiễn giục ngựa tới nạt lớn: - Có ta đây. Nói rồi hỗn chiến. Ðánh ít hiệp Tử Chân cũng bỏ chạy nữa, DươngTiễn cũng đuổi theo Tử Chân cũng hiện nguyên hình heo rừng, cắn DươngTiễn ăn thịt như Dư Trung. Tử Nha thấy vậy liền truyền quân gióng kiểng thâu quân. Trư Tử Chân thắng trận hăm hở về dinh thuật chuyện với Viên Hồng. Viên Hồng mừng rỡ làm tiệc khoản đãi. Trong lúc đang uống rượu có quân vào báo. - Ngoài dinh có một vị anh hùng xin vào ra mắt. Viên Hồng truyền mời đến. Người ấy bước vào ra mắt. Người này mặt trắng phau phau, râu dàiđuôn đuột, trên đầu có hai cái sừng như hai sừng dê, Viên Hồng hỏi: - Tráng sĩ quê quán ở đâu? Người ấy thưa: - Tôi họ Dương tên Hiển, ở núi Mai Sơn. Viên Hồng mừng rỡ mời ngồi vào tiệc. Tử Chân và Dương Hiển khoe tài với nhau. Ân Phá Bại nghi là người cũng một đảng với Viên Hồng, nên ngồinhìn Lôi Khai cười chúm chím. Uống rượu đến canh hai tiệc chưa mãn. Bỗng nghe trong bụng Tử Chân có tiếng nói: - Tử Chân! Ngươi biết ta là ai không? Tử Chân thất kinh, hỏi: - Người là ai? Ở đâu mà nói đó? Lúc này Dương Tiễn ở trong bụng Tử Chân, thấy Tử Chân không biết,cười lớn nói: - Ta là Dương Tiễn, học trò Ngọc Ðảnh chơn nhơn, đang ở trong bụngngươi. Bởi ngươi ở Mai Sơn ăn thịt nhiều người, nay đã tới số, Ta rút bộ đồlòng của ngươi để ngươi chừa thói cũ. Nói rồi chà vào gan ruột Tử Chân. Tử Chân đau quá la lớn: - Ðau chết đi! Xin đại tiên làm ơn đừng chê trách loài súc vật. Dương Tiễn hỏi: - Ngươi muốn sống hay muốn chết? Tử Chân thưa: - Xin đại tiên mở lòng thương phận súc sanh dày công tu luyện naymới được thành hình người. Dương Tiễn nói: - Nếu ngươi muốn sống thì hiện nguyên hình qua quỳ trước dinh Châuthú tội. Còn cãi lời ta xé mất một nửa lá gan. Tử Chân sợ chết song nghĩ lại hiện nguyên hình, khó coi lắm, nên cứnăn nỉ cầm chừng. Dương Tiễn hỏi lớn: - Ngươi trái lệnh ta phải không? Nói cho ta biết đặng ta ra tay chosớm? Tử Chân sợ chết bất đắc dĩ phải hiện nguyên hình con heo rừng chạylon ton ra cửa trại. Còn Viên Hồng hổ ngươi ngồi gãi má, Dương Hiển mắc cỡ gục đầu. Các tướng ngồi ngẩn ngơ, ba quân bịt miệng nhau cười chúm chím. Heo rừng ngoắt đuôi chạy miết đến trại Châu quỳ trước cửa dinh. Bấy giờ trống đã trở canh tư Nam Cung Hoát đi tuần tới cửa trại thấymột con heo ngồi sù sụ, liền kêu binh sĩ dậy: - Ấy là heo của dân đi lạc, chúng bay đừng bắt nó, để sáng có ai nhìnthì cho lại. Dương Tiễn ở trong bụng heo, nói: - K ...
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 92
Số trang: 27
Loại file: pdf
Dung lượng: 177.75 KB
Lượt xem: 21
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
phong thần diễn nghĩa truyện trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện nhân vật lịch sử trung hoa tác phẩm văn học trung hoaTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 292 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 118 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 110 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
Cô Gái Áo Vàng - Gia Cát Thanh Vân
504 trang 48 0 0 -
Tam Sinh Tam Thế - Thập Lý Đào Hoa
294 trang 46 0 0 -
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 46 0 0