SẮC MÀU CUỘC SỐNGKhông chịu buông tayVài năm về trước, vào một ngày mùa hè ở Florida, một cậu bé quyết định đi bơi ở con sông gần nhà. Trời thì nóng mà nước sông thì mát, cậu mừng rỡ nhảy ào xuống, bơi ra giữa sông mà không để ý rằng một con cá sấu đang bơi lại phía sau! Cùng lúc đó, mẹ cậu bé đang ở trong nhà và khi nhìn ra cửa sổ, bà hoảng hốt khi thấy con cá sấu tiến ngày càn gần cậu con trai hơn! hoảng sợ tột độ, bà mẹ lao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SẮC MÀU CUỘC SỐNG - Không chịu buông tay SẮC MÀU CUỘC SỐNG Không chịu buông tayVài năm về trước, vào một ngày mùa hè ở Florida, một cậu bé quyết định đi bơi ởcon sông gần nhà. Trời thì nóng mà nước sông thì mát, cậu mừng rỡ nhảy àoxuống, bơi ra giữa sông mà không để ý rằng một con cá sấu đang bơi lại phía sau!Cùng lúc đó, mẹ cậu bé đang ở trong nhà và khi nhìn ra cửa sổ, bà hoảng hốt khithấy con cá sấu tiến ngày càn gần cậu con trai hơn! hoảng sợ tột độ, bà mẹ lao ra,nhanh gấp nhiều lần cậu bé khi cậu chạy đi bơi, vừa chạy, vừa hét gọi contrai.Nghe tiếng mẹ gọi, cậu phát hiện ra con cá sấu và bơi ngược trở lại về phía bờ-nơi người mẹ đang hoảng hốt đứng chờ. Nhưng quá muộn, đúng khi cậu bơi tới bờthì cũng là lúc con cá sấu đớp được chân cậu! Từ trên bờ, người mẹ chậm mộtgiây, chộp lấy cánh tay cậu. Và bắt đầu một trận kéo co không cân sức. Con cá sấukhoẻ hơn người mẹ rất nhiều, nhưng người mẹ còn quá nhiều tình thương vàkhông thể buông tay. Lúc đó, một bác nông dân đi qua, nghe tiếng kêu cứu vội vãcủa người mẹ nên đã vội vã lấy 1 chiếc gậy to ra cùng chiến đấu với con cá sấu!Con cá sấu đành thả chân cậu bé ra.Sau hàng tuần, hàng tuần trong bệnh viện, cậu bé đã được cứu sống. Nhưng châncậu có một vết sẹo rất to, trông rất khủng khiếp - bằng chứng của lần bị cá sấu tấncông. Một phóng viên tới gặp cậu bé khi cậu đã hoàn toàn bình phục. Phóng viênnày hỏi cậu bé có thể cho xem vết sẹo được không. Cậu bé kéo ống quần lên, để lộvết sẹo cho phóng viên chụp ảnh. Và phóng viên nọ đã nói rằng vết sẹo này cậu bésẽ không thể nào quên!- Không đâu, hãy nhìn tay cháu đã! - cậu bé nói rồi kéo tay áo lên. Trên tay áo củacậu là một vết sẹo to, thậm chí còn sâu hơn cùng với những vết cào xước rất đậmvà kéo dài do móng tay của mẹ cậu - khi người mẹ dồn tất cả sức lực và yêuthương đễ giữ lại đứa con trai yêu quý. Cậu bé nói với phóng viên:- Chính vết sẹo này cháu mới không bao giờ quên được! Và cháu tự hào về nó, tựhào vì mẹ cháu đã không chịu buông tay.Chuỗi Ngọc LamNgày cô bé Joan Grace đẩy cửa bước vào tiệm của Pierre Richard thì Pierre là conngười cô độc nhất thành phố. Có lẽ hồi ấy các bạn đã được nghe phong phanh câuchuyện đó. Nhưng báo chí không nêu tên mà c ũng không kể chi tiết nên hôm naytôi xin thuật lại tường tận.Pierre đã được ông nội để lại cho một cửa tiệm bán đồ cổ. Trong cái tủ kính nhỏxíu anh chất đủ các thứ đồ kỳ cục: vòng, mề đay đeo vào dây chuyền có từ thế kỷtrước, nhẫn vàng, hộp bạc, ngọc thạch hoặc ngà chạm trổ, tượng nhỏ bằng sứ.Buổi chiều, mùa đông hôm đó, một em gái đứng áp trán vào tủ kính, trố mắt ngókỹ từng vật cổ lỗ đó như muốn kiếm một vật gì. Bỗng em ngững đầu lên, vẻ khoankhoái rồi đẩy cửa bước vào tiệm.Tiệm tối tăm mà còn bừa bãi hơn mặt tiền nữa. Có những ngăn tủ muốn sập vìchất quá nặng : hộp đựng tư trang, súng lục cũ không còn dùng được nữa, đồng hồchuông đèn; còn trên sàn thì chất đống nào là giá để củi trong lò sưởi, đờn măng-đô-lin và những đồ cũ kỹ khó mà phân loại được.Pierre ngồi ở sau quầy. Mặc dầu mới ngoài ba mươi mà tóc của anh đã hoa râm.Anh ngó cô bé. Em hỏi :- Thưa ông, con có thể coi chuỗi ngọc lam bày ở tủ kính không ạ?Pierre kéo tấm màn, lấy chuỗi ngọc ra đưa cho cô bé xem. Những viên ngọc lamchiếu rực rỡ trong bàn tay xanh xao của anh. Em đỡ lấy, thốt lên lời khen :- Đẹp quá! Xin ông gói lại thành một gói đẹp cho con.Pierre lạnh lùng ngó em:- Có ai sai em đi mua hả?- Thưa không. Con mua cho chị Hai con. Chị đã nuôi nấng con từ khi má mất. Đâylà lễ Noel đầu tiên chị em con được ở gần nhau. Con muốn tặng chị một món quàđẹp.Pierre nghi ngờ hỏi :- Em có bao nhiêu tiền?Em mở khăn tay ra, đổ lên bàn một nắm bạc xu, bảo:- Con đã đập con heo của con ra đấy.Pierre Richard ngó em, vẻ trầm tư. Rồi anh ý tứ cầm chuỗi ngọc lên, sợ em trôngthấy giá tiền. Nói thẳng cách nào cho em biết được? Cặp mắt xanh đầy tin tưởngcủa em gợi cho anh nhớ lại vết thương lòng thời trước.Quay lưng lại em, anh bảo :- Em đợi một chút nhé.Rồi vừa lúi húi làm một việc gì đó, anh vừa quay lại hỏi:- Em tên gì?- Thưa, Joan Grace.Khi quay lại thì trong tay anh đã cầm một gói nhỏ bao bằng giấy lụa đỏ và cộtbằng một băng lụa màu xanh lá cây. Anh đưa cho em bé và bảo:- Này, coi chừng em đừng đánh rơi nhé.Em Joan mỉm cười rạng rỡ, chạy vụt về nhà. Anh nhìn theo, một nỗi buồn mênhmông dâng lên trong lòng. Em nhỏ đó và chuỗi ngọc lam khêu gợi lại một vếtthương lòng không bao giờ lành hẳn của anh. Tóc em vàng như lúa chín, mắt emxanh như nước biển; mới mấy năm trước, anh đã yêu một thiếu nữ cũng có mớ tócđó, cặp mắt đó. Chuỗi ngọc đã tính để tặng nàng.Nhưng một chiếc cam nhông trượt bánh trên con đường trơn trợt một đêm mưa đãlàm tiêu tan ước mơ. Từ đó anh sống cô độc, ôn lại hoài nỗi khổ tâm. Anh ân cầnlễ độ tiếp khách, nhưng ngoài công việc ra, anh thấy đời trống rỗng vô nghiõa mộtcách khủng khiếp. Lầm l ...
SẮC MÀU CUỘC SỐNG - Không chịu buông tay
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 122.17 KB
Lượt xem: 23
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
kỹ năng trong cuộc sống bài học thực tiễn phương pháp sống tốt cuộc sống muôn màu sắc màu cuộc sốngTài liệu có liên quan:
-
Những bài học cuộc sống – 20 điều quan trọng nhất trong cuộc sống của bạn (P.3)
40 trang 129 0 0 -
Những bài học cuộc sống – 20 điều quan trọng nhất trong cuộc sống của bạn (P.1)
40 trang 125 0 0 -
Những bài học cuộc sống – 20 điều quan trọng nhất trong cuộc sống của bạn (P.2)
54 trang 121 0 0 -
54 trang 48 0 0
-
6 trang 39 0 0
-
SẮC MÀU CUỘC SỐNG - Bức ảnh gia đình
7 trang 38 0 0 -
2 trang 37 0 0
-
47 trang 37 0 0
-
3 trang 36 0 0
-
4 trang 36 0 0