SÀNH ĐIỆU
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 103.26 KB
Lượt xem: 17
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Khoảng chục năm trở lại đây, trong xã hội dần dần xuất hiện và càng ngày càng đông thêm một lớp người có thể nói đặc biệt và khá nổi bật. Đó là những nam thanh nữ tú làm việc cho các văn phòng đại diện và công ty nước ngoài. Họ có trình độ, giỏi ngoại ngữ, mặc những bộ đồng phục đẹp, suốt ngày ngồi trong phòng máy lạnh sạch sẽ với đủ các thiết bị hiện đại. Họ ăn lương nước ngoài, cách cư xử, sinh hoạt cũng phảng phất chất nước ngoài với nghĩa tốt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SÀNH ĐIỆU SÀNH ĐIỆUKhoảng chục năm trở lại đây, trong xã hội dần dần xuất hiện và càng ngày càngđông thêm một lớp người có thể nói đặc biệt và khá nổi bật. Đó là những namthanh nữ tú làm việc cho các văn phòng đại diện và công ty nước ngoài. Họ cótrình độ, giỏi ngoại ngữ, mặc những bộ đồng phục đẹp, suốt ngày ngồi trong phòngmáy lạnh sạch sẽ với đủ các thiết bị hiện đại. Họ ăn lương nước ngoài, cách cư xử,sinh hoạt cũng phảng phất chất nước ngoài với nghĩa tốt của từ này. Ra đường,người ta dễ nhận ra họ qua chiếc điện thoại di động thời thượng, chiếc cặp da, quakiểu ăn mặc - nam com-lê, ca-vat, đầu chải bóng, nữ bận váy bó nhã màu, son phấnvừa độ. Họ nói năng lịch sự, có tiền mà không đua đòi mua sắm. Tóm lại, họ là dấuhiệu đáng mừng của đất nước thời mở cửa và hội nhập, sự khởi đầu của một thế hệcông chức mới mà những người thiện tâm thấy họ, không thể không lấy làm mừng.Phi Hùng là một người như thế. Anh làm việc cho đại diện một công ty luật nổitiếng đã ba năm nay, vừa được tăng lương thăng chức sau khóa bồi dưỡng nghiệpvụ ở Mỹ. Anh đẹp trai, da trắng, dáng thư sinh, lại có năng lực nên nhanh chóngtrở thành đối tượng mơ ươc của nhiều cô gái. Nhưng như phần lớn những ngườikhác cùng địa vị, anh vẫn sống một mình trong căn hộ thuê ở một chung cư hiệnđại. Thoạt nhìn ít ai ngờ chỉ mấy năm trước anh còn là một sinh viên nông thônnghèo. Có lẽ chút “chất quê” còn lại trong anh là tính bẽn lẽn, thật thà một cách dễthương và ít từng trải. Anh là người nhạy cảm, dễ xúc động, ít giao du và ít (haykhông biết) “ăn chơi”. Một người chỉn chu, nghiêm túc, chỉ chuyên tâm vào côngviệc. Tóm lại, anh không thuộc loại “sành điệu”, cái thuật ngữ dành cho nhữngngười trẻ tuổi biết chơi và chịu chơi.Một chiều chủ nhật nọ, đang đi giữa đường, Phi Hùng, con người nhút nhát và rấtkhông sành điệu ấy đã gặp một đại diện điển hình của giới ăn chơi sành điệu HàThành. Đó là Long, bạn sinh viên cùng khóa, cùng lớp và cùng chia hai ngôi nhấtnhì khi tốt nghiệp trường Đại học Tổng hợp Quốc gia. Sau đó hai người đi theo haingã và cùng thành đạt theo cách riêng của mình.Vốn thông minh và có đầu óc kinh doanh, Long nhanh chóng từ bỏ công việc đượccoi là rất triển vọng ở một cơ quan nhà nước để thành lập công ty riêng, tay trắngvà không một đồng vốn. Thế mà làm ăn phất, lúc đầu bằng môi giới, chỉ trỏ, rồidần dần chuyển sang kinh doanh, cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp. Còn bây giờ thìđường đường là giám đốc công ty Bình Long, chuyên nhập thiết bị xây dựng hạngnặng đã qua sử dụng từ Hàn Quốc.Như Phi Hùng, Long vẫn độc thân, có thể vì mải làm giàu hoặc chưa tìm được aivừa ý. Tuy nhiên ở tuổi chưa đầy ba mươi, anh ta có vẻ quá già dặn trong đờitrường và quá sành điệu trong hưởng thụ. Bằng chứng là lớp da bì bì do thườngxuyên hấp thụ quá nhiều bia rượu và các chất béo bổ, đôi mắt lờ đờ thiếu ngủ saunhững đêm nhậu nhẹt triền miên và cả bộ ria “a la Fur” như Hitle được tỉa tót rấtcẩn thận. Gần đây bạn bè đặt thêm cho cái tên tương xứng với vẻ ngoài ấy - LongMỡ. Long Mỡ là tip người khác hẳn cậu thư sinh mảnh mai Phi Hùng.- Lâu lắm mới gặp nhau, chúng mình phải đi chơi một trận mới được. - Long Mỡhồ hởi nói.- Đi chơi? Chơi gì?- Cậu rõ tẩm. Trước sinh viên khổ mãi, bây giờ có điều kiện phải “sành điệu” mộtchút. Chơi gì cũng chiều. Tớ bao!- Vấn đề không phải tiền, - Phi Hùng có vẻ lúng túng. - Nhưng quả thực tớ khônghiểu lắm. Mà rồi cũng không có nhu cầu...- Cậu vẫn cù lần như ngày nào. Thôi được, cậu không thích em út thì ta đi ăn nhậu,nhưng phải là thứ đặc biệt, đúng cách ăn nhậu của dân sành điệu.- Tớ chưa thật hiểu...- Thì cứ đi, khắc hiểu. Thôi, không dài dòng nữa. Nào đi!Phi Hùng miễn cưỡng đi theo. Họ từng là bạn thân với nhau, lại cùng quê. “Ừ thìđi cho biết,” anh nghĩ, mặc dù không thích nơi đông người, bia rượu và những bữaăn kéo dài.Lúc ấy khoảng bảy giờ tối. Long Mỡ đưa bạn đến một phố nhỏ ở khu trung tâm,ngoằn ngoèo mãi, cuối cùng dừng lại trước một ngôi nhà cũ kỹ khuất trong hẻmmờ tối. Thấy bạn có ý thắc mắc, anh ta nói ngay:- Yên tâm. Tớ đưa cậu đến nơi cần đến. Vào khách sạn Tây mà ăn nhậu chỉ phítiền, dù ở đó rẻ hơn nhiều. Đây là nơi dành cho giới chọn lọc. Chọn lọc, hiểukhông ông tẩm?Phi Hùng gật đầu dù chẳng hiểu gì, rồi lặng lẽ bước lên một cầu thang gỗ hẹp. Anhnghe loáng thoáng có người nói với nhau bằng tiếng Tàu. Tầng hai hóa ra rất rộng,có nhiều phòng nhỏ riêng biệt. Một ông lùn bước ra, ngưòi béo mập, đầu hói nhẵnlấp lánh dưới ánh điện màu hồng tù mù. Ông này chào Long Mỡ bằng tiếng Việt lơlớ với sự niềm nở chỉ dành cho những khách quen nhiều tiền, rồi dẫn hai người vàomột phòng khá tươm tất. Giữa phòng kê chiếc bàn phủ khăn trắng hồ cứng có đểsẵn đồ uống và chiếc lẩu bằng i-nốc sáng loáng.- Hôm nay mình ăn gì? - Phi Hùng tò mò hỏi.- Chốc nữa sẽ biết. Tất nhiên phải là món đặc biệt. Món ăn của vua chúa. Màkhông phải vua chúa nào cũng được ăn và ăn được. Ở Việt Nam chỉ hai nơ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SÀNH ĐIỆU SÀNH ĐIỆUKhoảng chục năm trở lại đây, trong xã hội dần dần xuất hiện và càng ngày càngđông thêm một lớp người có thể nói đặc biệt và khá nổi bật. Đó là những namthanh nữ tú làm việc cho các văn phòng đại diện và công ty nước ngoài. Họ cótrình độ, giỏi ngoại ngữ, mặc những bộ đồng phục đẹp, suốt ngày ngồi trong phòngmáy lạnh sạch sẽ với đủ các thiết bị hiện đại. Họ ăn lương nước ngoài, cách cư xử,sinh hoạt cũng phảng phất chất nước ngoài với nghĩa tốt của từ này. Ra đường,người ta dễ nhận ra họ qua chiếc điện thoại di động thời thượng, chiếc cặp da, quakiểu ăn mặc - nam com-lê, ca-vat, đầu chải bóng, nữ bận váy bó nhã màu, son phấnvừa độ. Họ nói năng lịch sự, có tiền mà không đua đòi mua sắm. Tóm lại, họ là dấuhiệu đáng mừng của đất nước thời mở cửa và hội nhập, sự khởi đầu của một thế hệcông chức mới mà những người thiện tâm thấy họ, không thể không lấy làm mừng.Phi Hùng là một người như thế. Anh làm việc cho đại diện một công ty luật nổitiếng đã ba năm nay, vừa được tăng lương thăng chức sau khóa bồi dưỡng nghiệpvụ ở Mỹ. Anh đẹp trai, da trắng, dáng thư sinh, lại có năng lực nên nhanh chóngtrở thành đối tượng mơ ươc của nhiều cô gái. Nhưng như phần lớn những ngườikhác cùng địa vị, anh vẫn sống một mình trong căn hộ thuê ở một chung cư hiệnđại. Thoạt nhìn ít ai ngờ chỉ mấy năm trước anh còn là một sinh viên nông thônnghèo. Có lẽ chút “chất quê” còn lại trong anh là tính bẽn lẽn, thật thà một cách dễthương và ít từng trải. Anh là người nhạy cảm, dễ xúc động, ít giao du và ít (haykhông biết) “ăn chơi”. Một người chỉn chu, nghiêm túc, chỉ chuyên tâm vào côngviệc. Tóm lại, anh không thuộc loại “sành điệu”, cái thuật ngữ dành cho nhữngngười trẻ tuổi biết chơi và chịu chơi.Một chiều chủ nhật nọ, đang đi giữa đường, Phi Hùng, con người nhút nhát và rấtkhông sành điệu ấy đã gặp một đại diện điển hình của giới ăn chơi sành điệu HàThành. Đó là Long, bạn sinh viên cùng khóa, cùng lớp và cùng chia hai ngôi nhấtnhì khi tốt nghiệp trường Đại học Tổng hợp Quốc gia. Sau đó hai người đi theo haingã và cùng thành đạt theo cách riêng của mình.Vốn thông minh và có đầu óc kinh doanh, Long nhanh chóng từ bỏ công việc đượccoi là rất triển vọng ở một cơ quan nhà nước để thành lập công ty riêng, tay trắngvà không một đồng vốn. Thế mà làm ăn phất, lúc đầu bằng môi giới, chỉ trỏ, rồidần dần chuyển sang kinh doanh, cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp. Còn bây giờ thìđường đường là giám đốc công ty Bình Long, chuyên nhập thiết bị xây dựng hạngnặng đã qua sử dụng từ Hàn Quốc.Như Phi Hùng, Long vẫn độc thân, có thể vì mải làm giàu hoặc chưa tìm được aivừa ý. Tuy nhiên ở tuổi chưa đầy ba mươi, anh ta có vẻ quá già dặn trong đờitrường và quá sành điệu trong hưởng thụ. Bằng chứng là lớp da bì bì do thườngxuyên hấp thụ quá nhiều bia rượu và các chất béo bổ, đôi mắt lờ đờ thiếu ngủ saunhững đêm nhậu nhẹt triền miên và cả bộ ria “a la Fur” như Hitle được tỉa tót rấtcẩn thận. Gần đây bạn bè đặt thêm cho cái tên tương xứng với vẻ ngoài ấy - LongMỡ. Long Mỡ là tip người khác hẳn cậu thư sinh mảnh mai Phi Hùng.- Lâu lắm mới gặp nhau, chúng mình phải đi chơi một trận mới được. - Long Mỡhồ hởi nói.- Đi chơi? Chơi gì?- Cậu rõ tẩm. Trước sinh viên khổ mãi, bây giờ có điều kiện phải “sành điệu” mộtchút. Chơi gì cũng chiều. Tớ bao!- Vấn đề không phải tiền, - Phi Hùng có vẻ lúng túng. - Nhưng quả thực tớ khônghiểu lắm. Mà rồi cũng không có nhu cầu...- Cậu vẫn cù lần như ngày nào. Thôi được, cậu không thích em út thì ta đi ăn nhậu,nhưng phải là thứ đặc biệt, đúng cách ăn nhậu của dân sành điệu.- Tớ chưa thật hiểu...- Thì cứ đi, khắc hiểu. Thôi, không dài dòng nữa. Nào đi!Phi Hùng miễn cưỡng đi theo. Họ từng là bạn thân với nhau, lại cùng quê. “Ừ thìđi cho biết,” anh nghĩ, mặc dù không thích nơi đông người, bia rượu và những bữaăn kéo dài.Lúc ấy khoảng bảy giờ tối. Long Mỡ đưa bạn đến một phố nhỏ ở khu trung tâm,ngoằn ngoèo mãi, cuối cùng dừng lại trước một ngôi nhà cũ kỹ khuất trong hẻmmờ tối. Thấy bạn có ý thắc mắc, anh ta nói ngay:- Yên tâm. Tớ đưa cậu đến nơi cần đến. Vào khách sạn Tây mà ăn nhậu chỉ phítiền, dù ở đó rẻ hơn nhiều. Đây là nơi dành cho giới chọn lọc. Chọn lọc, hiểukhông ông tẩm?Phi Hùng gật đầu dù chẳng hiểu gì, rồi lặng lẽ bước lên một cầu thang gỗ hẹp. Anhnghe loáng thoáng có người nói với nhau bằng tiếng Tàu. Tầng hai hóa ra rất rộng,có nhiều phòng nhỏ riêng biệt. Một ông lùn bước ra, ngưòi béo mập, đầu hói nhẵnlấp lánh dưới ánh điện màu hồng tù mù. Ông này chào Long Mỡ bằng tiếng Việt lơlớ với sự niềm nở chỉ dành cho những khách quen nhiều tiền, rồi dẫn hai người vàomột phòng khá tươm tất. Giữa phòng kê chiếc bàn phủ khăn trắng hồ cứng có đểsẵn đồ uống và chiếc lẩu bằng i-nốc sáng loáng.- Hôm nay mình ăn gì? - Phi Hùng tò mò hỏi.- Chốc nữa sẽ biết. Tất nhiên phải là món đặc biệt. Món ăn của vua chúa. Màkhông phải vua chúa nào cũng được ăn và ăn được. Ở Việt Nam chỉ hai nơ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
SÀNH ĐIỆU tiểu thuyêt Việt Nam tủ truyện ngắn truyện ngắn tình yêu truyện ngắn lãng mạn câu chuyện cuộc sốngTài liệu có liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 447 13 0 -
Khóa luận tốt nghiệp Văn học: Nhân vật mang tính tự thuật trong tác phẩm của Nam Cao
85 trang 212 0 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 117 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 80 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 60 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 49 0 0 -
33 trang 47 0 0
-
234 trang 45 0 0
-
65 trang 45 0 0
-
6 trang 44 0 0