Qua đến canh hai thì tuyết sa càng nhiều hơn nữa. Lâm Xung lạnh quá chạy không nổi. Ngó lại Thảo Liệu đường thì cũng đã xa rồi, xảy thấy xa xa có một cụm rừng có vài ngọn đèn chiếu ra. Lâm Xung liền đi thẳng lại đó, thấy có vài căn nhà tranh mà cũng bị tuyết đè sập hết phân nữa , bèn bước vào cửa, thấy trong ấy có một ông già và bốn năm người con trai ngồi xung quanh lò lửa mà hơ. Lâm Xung cất tiếng kêu rằng : - Tôi đi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 10 Thủy Hử Hồi 10 Nơi Sơn Bạc, Lâm Xung nhập lỏa Chốn Thủy Ðình Châu Quí bắn tin Qua đến canh hai thì tuyết sa càng nhiều hơn nữa. Lâm Xung lạnh quá chạy không nổi. Ngó lại Thảo Liệu đường thìcũng đã xa rồi, xảy thấy xa xa có một cụm rừng có vài ngọn đèn chiếu ra. Lâm Xung liền đi thẳng lại đó, thấy có vài căn nhà tranh mà cũng bịtuyết đè sập hết phân nữa , bèn bước vào cửa, thấy trong ấy có một ông giàvà bốn năm người con trai ngồi xung quanh lò lửa mà hơ. Lâm Xung cất tiếng kêu rằng : - Tôi đi đường bị tuyết sa ướt áo quần hết, xin cho tôi vào hơ với. Ông già nói : - Muốn hơ thì lại đây mà hơ , không ai nói gì đâu . Lâm Xung bước lại hơ quần áo vừa muốn khô, xảy thấy bên lò lửa cómột hủ rượu bay mùi thơm ngát. Lâm Xung nói : - Xin để nhín rượu ấy lại cho tôi uống với. Ông già ấy nói : - Không đặng đâu, chúng tôi mỗi đêm luân phiên với nhau đặng canhgiữ vựa gạo nầy thì cũng nhờ có nó. Bây giờ đã canh tư rồi, khí trời đươnglành lạnh, có bấy nhiêu rượu đó chúng tôi uống đã không đủ, có đâu nhiềumà hòng để nhín lại cho chú. Lâm Xung nói : - Xin chịu phiền để cho tôi đôi ba chén cũng đặng, miễn đở lạnh thìthôi không cần gì nhiều. Ông già ấy nói : - Ðừng có đến đây mà nói rỡn. Lâm Xung nói : - Tôi làm rộn mà ông dám nói chi tôi sao ? Ông già ấy nói : - Ta đã rộng lòng cho mi vào đây hơ lửa ; té ra hơ rồi mi lại đòi uốngrượu nữa, mi há đi cho mau , nếu không thì ta trói mi lại đây mà nói mi làthằng ăn trộm gạo. Lâm Xung nghe nói nổi giận mà rằng: - Lão già này thiệt vô lễ lắm ! Bên lấy cây giáo vít lửa trong lò hơ, văng nhằm mặt ông già ấy, làmcho râu ria cháy hết một bên. Mấy người con trai kia thấy vậy chạy lại bắtLâm Xung. Lâm Xung loạn đả một hồi. Mấy người ấy đều chạy tản lạc hết. Lâm Xung nói. : - Thôi, bây chạy hết thì khỏe cho ta lắm. Bèn bưng hủ rượu ra lấy cáigáo dừa múc rượu mà uống. Uống khan một hồi, gần hết nữa hủ ; còn nữahủ thì bỏ lại đó, rồi xách giáo ra đi. Té ra thấm rượu say ngã lui ngã tới, chơn bước không vững. Ði chưa đặng một dặm, liền té nhủi bên khe, gượng dậy không nổi ,bèn nằm chúi xuống đó mà ngủ . Ðêm ấy Lâm Xung say nằm dưới đất bị mấy người ấy bắt trói lại giảivề một tòa trang viện kia, thấy trong nhà ấy có một người gia đinh bước ranói rằng : - Quan nhơn còn chưa dậy, các chú hãy treo nó nơi cửa đó , chờ choquan nhơn dậy rồi sẽ hay . Giây lâu Lâm Xung tỉnh rượu nhướng mắt ra xem , thấy một tòa trangviện rất lớn, mà mình thì bị treo, bèn la lớn rằng : - Sao lại treo tôi như vậy kìa ? Mấy người gia đinh trong nhà nghe Lâm Xung la lớn thì xách cây quơhèo chạy ra nạt rằng : - Thằng nầy lớn họng dữ a ? Trong ấy có một ông già bị cháy râu , bước ra nói rằng : - Ðừng thèm nói chi hết, cớ việc đánh hoài mà thôi. Các gia đinh nghe theo đều áp lại đánh Lâm Xung. Lâm Xung bị đánh cựa quậy không đặng, bèn nói rằng : - Ðể cho chúng bây đánh ta cho đã đi, rồi đây ta cũng có cách kêu nài.Nói vừa dứt lời, thì có một tên gia đinh chạy ra nói với mấy người ấy rằng : - Quan nhơn ra kia kìa Lâm Xung ngó lại thì thấy có một vị quannhơn chắp tay sau đít đi cách khoan thai bước ra hỏi rằng : - Chúng bay đánh ai đó vậy ? Mấy tên gia đinh thưa rằng : - Hồi hôm đây, chúng tôi bắt đặng thằng nầy là đứa trộm gạo . Quan nhơn ấy nghe nói bước lại gần xem , nhìn biết là Lâm Xung bènla rầy gia đinh và mỡ trói cho Lâm Xung mà rằng : - Vì cớ gì Giáo đầu bị chúng nó treo như vậy ? Lúc ấy, các gia đinh thấy quan nhơn bước lại mở trói cho Lâm Xungthì sợ đi tản ra hết. Còn Lâm Xung nhìn lại người ấy, té ra là Sài Tấn, bèn nói rằng : - Quan nhơn cứu tôi với ! Sài Tấn nói : - Giáo đầu đến đây có việc chi, mà bị chúng nó làm xỉ nhục như vậy ? Lâm Xung mới thuật hết việc bị cháy Thảo Liệu trường cho Sài Tấnnghe. Sài Tấn nghe rồi thì nói rằng : - Số mạng huynh trưởng bị hoạn nạn hoài, tuy vậy lại cũng có phươnggiúp đặng. Nhà nầy cũng là nhà của tôi, vậy huynh trưởng hãy ở lại đây ítngày, rồi tôi sẽ tính cho. Bèn kêu gia đinh đem y phục ra cho Lâm Xung thay, rồi mời LâmXung lên noãn các (lầu có ống lửa thông cho ấm) mà thết đãi. Từ ấy Lâm Xung ở đó đàm đạo với Sài Tấn. Rạng ngày Quản dinh hay đặng ba người ấy đã thác rồi thì lật đật cáobáo với quan Ðại Doãn rằng : - Tội nhơn là Lâm Xung đã giết Sai Phát , Lục Khiêm và phú An , rồilại đốt rụi Thão Liệu trường nữa. Ðại Doãn cả kinh, bèn làm tờ tập nả và vẽ hình Lâm Xung mà truyềnrao khắp nơi, tìm bắt cho đặng. Như ai bắt đặng thì thưởng ba ngàn quantiền. Lâm Xung hay đặng chuyện ấy, thì ngồi đứng không yên, bèn nói vớiSài Tấn rằng : - Không phải là trong ý tôi tưởng quan nhơn không muốn cho tôi ở ;ngặt vì phép quan truyền bắt rất ngặt. Nếu tôi ở đây, thì e liên lụy đến quannhơn chăng ! Vậy xin quan nhơn tu trợ hành lý ít nhiều, đặng tôi tìm chỗkhác mà ẩn thân. Nếu tôi còn sống đặng thì ngày sau tôi cũng đền ơn choquan nhơn. Sài Tấn nói: - Nếu huynh trưởng muốn đi, để cho tôi chỉ một chổ cho huynh trưởngẩn thân.Vậy thì tôi làm một phong thơ cho huynh trưởng cầm đi nên chăng ? Lâm Xung nói : -Nếu quan nhơn có lòng rộng rãi mà gởi gấm cho tôi đặng an thân lậpmạng, thì ơn ấy rất trọng song không biết chỗ ấy là chỗ gì ? Sài Tấn nói : - Chổ ấy kêu là Lương Sơn Bạc, thuộc về tỉnh Sơn Ðông, vuông vứctám trăm dặm. Ở đó có ba người hảo hớn : Người làm đầu kêu là Bạ ...
Thủy Hử - Hồi 10
Số trang: 23
Loại file: pdf
Dung lượng: 140.21 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thủy hử truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu có liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 298 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 289 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0