Danh mục tài liệu

Tiểu luận về chiến tranh KHỦNG HOẢNG CỦA CHIẾN TRANH

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 107.10 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đã đăng trên tờ "The Pall Mall Gazette" số 1722, ngày 20 tháng Tám 1870 Hoàng đế đã từ giã quân đội, nhưng hung thần của ông ta vẫn còn lại đó - vị hung thần đã thúc đẩy ông ta, làm cho ông ta sốt ruột vội vã tuyên chiến, nhưng khi làm việc đó rồi thì hóa ra ông ta lại không có khả năng quyết định gì hết thảy. Quân đội phải sẵn sàng xuất quân chậm nhất là vào ngày 20 tháng Bảy. Ngày 20 tháng Bảy đã đến, nhưng chưa một việc gì được...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu luận về chiến tranh " KHỦNG HOẢNG CỦA CHIẾN TRANH "Tiểu luận về chiến tranh KHỦNG HOẢNG CỦA CHIẾN TRANHĐã đăng trên tờ The Pall Mall Gazette số 1722, ngày 20 tháng Tám 1870Hoàng đế đã từ giã quân đội, nhưng hung thần của ông ta vẫn còn lại đó - vị hungthần đã thúc đẩy ông ta, làm cho ông ta sốt ruột vội vã tuyên chiến, nhưng khi làmviệc đó rồi thì hóa ra ông ta lại không có khả năng quyết định gì hết thảy. Quânđội phải sẵn sàng xuất quân chậm nhất là vào ngày 20 tháng Bảy. Ngày 20 thángBảy đã đến, nhưng chưa một việc gì được làm xong cả. Ngày 29, tại Mết-dơ, Na-pô-lê-ông III nắm lấy quyền chỉ huy tối cao, lúc đó vẫn còn có thì giờ để tấn côngcho đến tận sông Ranh mà hầu như không gặp phải kháng cự; nhưng quân đội đãkhông nhúc nhích. Như người ta thấy, những sự do dự thậm chí còn đi xa tới mứchoàng đế đã không thể quyết định là ông ta nên tấn công nói chung hay là chiếmlĩnh vị trí để phòng ngự. Những đơn vị đi đầu của các đội quân Đức từ tất cả mọiphía đã tập trung đến Pphan-xơ, và mỗi ngày đều có thể chờ đợi sự tấn công củahọ. Mặc dầu thế, quân Pháp vẫn nằm lại ở biên giới tại các vị trí của mình, nhữngvị trí nhằm dùng cho một cuộc tấn công song cuộc tiến công đã không diễn ra,-nhưng lại hoàn toàn không dùng được cho phòng ngự, thế mà chẳng bao lâu ngoàiphòng ngự ra thì họ không còn có một sự lựa chọn nào khác nữa. Trạng thái do dự,kéo dài từ ngày 29 tháng Bảy đến ngày 5 tháng Tám, là nét đặc trưng cho toàn bộchiến dịch. Quân đội Pháp, bố trí ngay tại biên giới, đã không có những đơn vị tiềntiêu nằm cách các lực lượng chủ yếu một khoảng cách thích đáng và chỉ có haicách để xóa bỏ thiếu sót đó: hoặc đẩy những đơn vị tiền tiêu lên phía trước, vàolãnh thổ của quân địch, hoặc giữ những đơn vị đó tại những vị trí đã chiếm lĩnh ởbiên giới, còn các lực lượng chủ yếu sau khi tập trung lại dày đặc hơn thì lùi vềphía sau với khoảng cách một ngày đêm hành quân. Nhưng kế hoạch thứ nhất sẽgây ra một sự đụng độ với địch trong những điều kiện mà hoàng đế sẽ không thểtác động gì đến cả, trong khi đó thì kế hoạch thứ hai lại không thể thực hiện đượcTiểu luận về chiến tranhvì những lý do chính trị, không cho phép rút lui trước khi xảy ra cuộc chiến đấuđầu tiên. Như vậy, những dao động vẫn tiếp diễn, và người ta hoàn toàn khônglàm gì cả; dường như là người ta tính rằng cả địch cũng sẽ nhiễm lây sự do dự vàcũng sẽ án binh bất động. Nhưng địch đã bắt đầu hành động. Đúng một ngày trướckhi tất cả các đơn vị của quân địch đến mặt trận, tức là ngày 4 tháng Tám, thì họđã quyết định lợi dụng sự bố trí không đúng của quân Pháp. Trận chiến đấu tạiVít-xăm-buốc đã kéo tất cả các đơn vị thuộc các quân đoàn của Mác-ma-hông vàĐơ Phai-i ra càng xa trung tâm các vị trí của quân Pháp, và ngày 6 tháng Tám, khiquân Đức đã hoàn toàn sẵn sàng , thì đạo quân thứ ba của họ đã đánh bại 6 sưđoàn của Mác-ma-hông ở Vuếc-thơ, hất những sư đoàn này cùng với 2 sư đoàncòn lại của Đơ Phai-i về Luy-nê-vin qua Xa-véc-nơ. Đồng thời, những đơn vị tiênphong của các đạo quân thứ nhất và thứ hai đã đánh tan các đơn vị của Phrốt-xa vàmột phần đội quân của Ba-den ở Spi-khéc-nơ, đẩy lùi toàn bộ trung tâm và cánhbên trái của quân Pháp về Mét-xơ. Như vậy, nằm giữa hai đạo quân Pháp đang rútlui là toàn bộ vùng Lo-ren-rơ; và ky binh Đức ồ ạt tiến vào cái cửa mở rộng rãi ấy,theo sau nó là bộ binh, để lợi dụng một cách tốt nhất ưu thế đã đạt được. Thái tửđã bị khiển trách vì ông ta không truy kích đạo quân của Mác-ma-hông đã bị đánhtan cho đến tận Xa-véc-nơ và xa hơn nữa. Nhưng sau trận ở Vuếc-thơ, việc truykích được tiến hành một cách hoàn toàn đúng đắn. Khi các đơn vị bị đánh tan vừamới bị hất xuống phía Nam tới một khoảng cách xa đến mức chúng chỉ có thể tậphợp lại với bộ phận còn lại của quân đội Pháp bằng một con đường vòng, thìnhững đơn vị truy kích chúng, tiến thẳng theo hướng Năng-xi, lúc nào cũng nằmgiữa hai nhóm quân ấy. Phương thức truy kích đó (cũng chính là phương thức củaNa-pô-lê-ông đã dùng sau trận l-ê-na[36]), như những kết quà của nó giờ đây đãcho thấy, ít ra cũng hiệu nghiệm như việc trực tiếp đuổi theo một kẻ địch đangtháo chạy. Tất cả những gì còn lại của 8 sư đoàn đó thì hoặc bị cắt khỏi những lựclượng chủ yếu, hoặc về hợp được với những lực lượng này trong trạng thái hoàntoàn hỗn loạn.Tiểu luận về chiến tranhNhưng nói về những hậu quả của sự thiếu kiên quyết đánh dấu bước đầu chiếnđịch như thế cũng đủ rồi. Dĩ nhiên, người ta có thể mong chờ rằng một sai lầmnhư thế sẽ không lặp lại nữa. Hoàng đế đã trao quyền chỉ huy tối cao cho thốngchế Ba-den, còn thống chế Ba-den thì dầu sao cũng phải biết rằng bất kể bản thânông ta sẽ hành động hay không, kẻ địch sẽ không để mất thì giờ một cách vô ích.Khoảng cách từ Phoóc-ba-khơ đến Mét-xơ dài non 50 dặm. Còn đa số các quânđoàn thì phải vượt qua không đầy 30 dặm. Trong thời gian 3 ngày, tất cả nhữngquân đoàn ấy sẽ có thể đến được những nơi trú ẩn ở Mét-xơ một cách thuận lợi, vàngày thứ tư thì bắ ...

Tài liệu có liên quan: