Danh mục tài liệu

Tìm hiểu về vụ phá án của Arsene Lupin

Số trang: 241      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.04 MB      Lượt xem: 22      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tài liệu này kể về những cuộc phiêu lưu của Lupin, anh xuất hiện ở một vùng nào đó trong vai một người bạn hào hoa, rồi khám phá ra một vụ án mạng trong quá khứ, phá âm mưu tống tiền,... Tài liệu hấp dẫn với nhiều tinh tiết ly kỳ, lạ lùng. Mời các bạn cùng theo dõi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tìm hiểu về vụ phá án của Arsene Lupin Tên ebook: Tám Vụ Phá Án của Arsèn Lupin Tác giả: Maurice Blanc Nhà xuất bản: Công An Nhân Dân Năm xuất bản: 2004 Tạo prc: Hoa Quân Tử Ebook: http://www.dtv-ebook.comNội dung:Arsène Lupin là nhân vật huyền thoại của văn học P háp, giống như Shelock Homlkcủa Anh.Cuốn sách này kể về những cuộc phiêu lưu của Lupin. Anh xuất hiện ở một vùngnào đó trong vai một người bạn hào hoa, rồi khám phá ra một vụ án mạng trong quákhứ, phá âm mưu tống tiền; lần khác anh cứu một người đẹp, giúp một tên nhà giàutìm ra tên trộm nhưng lại cuỗm của hắn vật báu, làm hắn tức nghẹn họng mà vẫn phảicám ơn anh....Trong những tác phẩm khác, Lupin còn vào vai cảnh sát trưởng để thoát khỏi sự truylùng; dùng những mánh khóe thông minh vượt ngục... Tôi đã được nghe Arsene Lupin kể về tám vụ phá án này từlâu trong đó anh nhường vai trò chính cho một trong những ngườibạn của mình - Hoàng tử Rénine. Với tôi đó như là đưa ra một cáchxử thế, phương thức, những cử chỉ đẹp cũng như tính cách của mộtcon người không có khả năng làm tôi lẫn lộn giữa hai người bạn,người này với người kia. Arsene Lupin là một người theo chủ nghĩatưông tượng cũng như có khả năng chối bỏ những cuộc phiêu lưucủa chính mình bằng cách nhường một vài vụ mà trong đó anhkhông là nhân vật chính. Bạn đọc sẽ phán đoán ! Dịch từ nguyên bản tiếng Pháp “Leshuits cóups del’horloge” của NXB Livre de Poche MỘT VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN ĐỈNH THÁP Hortense Daniel hé mở cửa sổ và nói thì thầm: - Ông ở đấy phải không, Rossigny ? - Tôi ở đây - M ột giọng nói vang lên từ cái khối chất đống ởchân lâu đài. Hơi cúi xuống, bà nhìn thấy một người đàn ông khácao lớn đang hướng về phía bà với một bộ mặt thô kệch, đỏ và đượcviền quanh bởi một vòng râu màu hung sậm. - Thế nào? Ông ta nói. - Vậy là chiều hôm qua đã xảy ra một cuộc tranh cãi gay gắtvới dượng và dì tôi. Bọn họ cương quyết từ chối ký vào bản dànxếp mà người biện lý của tôi đã gửi cho họ và từ chối trả lại cho tôicủa hồi môn mà chồng tôi đã phân tán trước khi ông ta bị giam giữ. - Dượng bà, người đã mong muốn cuộc hôn nhân ấy và dođó là người chịu trách nhiệm theo văn bản của thỏa ước. - Không quan trọng. Tôi nói với ông là dượng ấy từ chối... - Rồi sao nữa ? - Thế là ông vẫn luôn quyết tâm chiếm cảm tình của tôi sao? - Bà cười và hỏi. - Hơn bao giờ hết. - Tất cả đều tốt đẹp, đều hạnh phúc, ông đừng quên điều đó! - Bà biết rõ là tôi yêu bà như điên. - Bất hạnh thay, tôi lại không điên lên với ông. - Tôi không yêu cầu bà điên lên với tôi mà đơn giản là chỉyêu tôi một ít. - M ột ít sao ? Ông đòi hỏi quá đấy. - Trong trường hợp đó, tại sao bà lại chọn tôi ? - Đó là tình cờ. Tôi buồn bã... Cuộc sống của tôi vô định...Thế là tôi có nguy cơ... Ông xem, đây là hành lý của tôi. Bà để tuột cái túi da đồ sộ mà Rossigny hứng vào trongcánh tay của ông. - Ván đã đóng thuyền - Bà nói lẩm bẩm - Ông hãy ngồi ô tôcủa ông đợi tôi ở ngã tư Íp. Tôi sẽ đi ngựa. - Ái chà ! Tôi lại không thể bắt cóc ngựa của bà ! - Nó sẽ quay trở lại một mình. - Tuyệt quá !... A ! Nhân dịp... - Có điều gì vậy ? - Cái ông hoàng tử Rénine ấy là ai mà đã ở đó từ ba ngàynay và không một ai biết ông ta ? - Tôi không biết. Dượng tôi đã gặp ông ta lúc đi ăn ở nhàcác bạn bè và đã mời ông ta đến. - Bà làm ông ta rất hài lòng - Hôm qua bà đã có một cuộcdạo chơi với ông ta. Đó là một người đàn ông làm tôi hết sức ngạcnhiên. - Trong hai giờ nữa, tôi sẽ rời lâu đài để đi cùng ông. Đó làmột điều sỉ nhục có khả năng làm nguội nhiệt tình của Seree Rénine.Này, chúng ta đã nói khá nhiều rồi đấy, chúng ta không được phíthời giờ. Trong một vài phút, bà nhìn ông Rossigny to lớn đang gậplưng dưới sức nặng của chiếc túi bằng da và đi xa dần dưới tán câycủa một lối đi hoang vắng, sau đó bà đóng cửa sổ lại. Ở bên ngoài, nơi cách xa công viên, một đội kèn thổi vangbáo giờ thức dậy. Tiếng sủa dữ tợn của bầy chó nổi lên. Đó là sựmở đầu buổi sáng ở lâu đài La M arèze mà hằng năm vào đầu thángchín, Bá tước Aigleroehe triệu tập một số bạn bè và các chủ lâu đàiquanh vùng. Hortense hoàn thành một cách tỉ mỉ việc trang điểm củamình, mặc một váy cưỡi ngựa bó sát thân hình mềm mại, đội lênđầu một mũ phớt mà vành rộng của nó chụp lên bộ mặt đẹp có bộtóc màu hung của bà, rồi bà ngồi vào bàn và viết cho chú, ôngAigleroche, một bức thư từ biệt mà ông sẽ nhận được vào buổichiều. Bức thư được viết đi viết lại rất nhiều lần và cuối cùng bàquyết định loại bỏ nó. M ình sẽ viết thư cho chú sau”, bà tự nói với mình khi màcơn ...

Tài liệu được xem nhiều: