Giờ thì tôi đã lấy chồng, có hai con - một gia đình ấm cúng. Bởi vậy, tôi đã đắn đo rất nhiều khi cầm bút để ghi lại chuyện tình cảm của mình. Tôi không muốn để cho anh ấy buồn khi nhắc lại những kỷ niệm không vui trong cuộc tình của chúng tôi. Nhưng tôi nghĩ, có thể nó sẽ giúp ích được chút gì đó cho các bạn trẻ chưa yêu và đang yêu... Ngày ấy, tôi là một cô sinh viên y khoa mơ mộng và xinh đẹp. Cha mẹ tôi giữ những chức vụ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trước Rào Cản Của Cuộc Sống Trước Rào Cản Của Cuộc SốngGiờ thì tôi đã lấy chồng, có hai con - một gia đình ấm cúng. Bởi vậy, tôi đã đắn đorất nhiều khi cầm bút để ghi lại chuyện tình cảm của mình. Tôi không muốn để choanh ấy buồn khi nhắc lại những kỷ niệm không vui trong cuộc tình của chúng tôi.Nhưng tôi nghĩ, có thể nó sẽ giúp ích được chút gì đó cho các bạn trẻ chưa yêu vàđang yêu...Ngày ấy, tôi là một cô sinh viên y khoa mơ mộng và xinh đẹp. Cha mẹ tôi giữnhững chức vụ khá quan trọng tại địa phương. Tuy sống xa nhà, ở ký túc xánhưng tôi vẫn đủ đầy. Lũ bạn bè cùng phòng gọi tôi là công chúa Bạc Liêu vàkhông bao giờ để tôi phải nhúng tay vào những chuyện nặng nhọc. Bù lại, tôi luônlà chủ nợ kiêm thủ quỹ của tụi nó.Anh hơn tôi mười tuổi và có một dĩ vãng không tốt đẹp. Anh trước là học sinhmiền Nam ra Bắc học tập. Anh kể về thời gian học tập của mình bằng những lầntrốn học, đá bóng, ẩu đả... nên ngày giải phóng miền Nam, trở về nhà anh vẫnchưa hoàn tất chương trình phổ thông cơ sở. Trong một lần đánh bài, anh thuacháy túi và còn nợ lại người ta. Một phút nóng máu ăn thua đã làm anh thiếu tỉnhtáo và liều lĩnh. Anh cùng một người bạn tổ chức trấn lột đồng hồ của khách quađường. Chuyện không thành và anh bị bắt. Hai năm ngồi tù để lại trong anh nhữngkinh nghiệm và kỷ niệm đắng cay khó xóa nhòa.Anh thu hút sự chú ý của tôi bởi vẻ lãng tử rất đàn ông cùng nỗi mặc cảm tự ti rấtđàn bà. Anh sửa xe trước ký túc xá, một người thợ không siêng năng cũng khôngquá biếng nhác, không vui nhộn nhưng cũng không sầu não. Ở anh toát lên mộtvẻ từng trải mà những cô gái trẻ như tôi ngày ấy thầm thán phục. Anh thườngbơm vá xe cho tôi và đôi mắt của anh đã nói lên rất nhiều điều. Tôi ngầm so sánhanh với các bạn trai khác đang theo đuổi mình. Anh kém hơn nhiều mặt duy chỉ cótừng rải và... đẹp trai là có phần nổi trội. Tôi nhận thấy lòng mình bắt đầu xaoxuyến. Hình như anh cũng nhận thấy điều đó nên thường cố gắng làm lơ khi thấytôi đi ngang qua. Mặc kệ, tôi cứ xì bánh xe rồi nhờ anh bơm. Anh cắm cúi bơm màkhông nhìn tôi và cũng chẳng lấy tiền.Một buổi trên đường đi học về, không may tôi bị một chiếc xe Honda tông khi địnhquẹo vào ký túc xá. Tôi bất tỉnh và khi mở mắt ra thì đã thấy mình nằm trong bệnhviện. Xung quanh tôi là lũ bạn cùng phòng mặt mày méo xệch vì lo lắng. Cũngchẳng bao lâu thì ba mẹ tôi hớt hải lên thăm mang theo đủ thứ quà bánh. Chân tôibị gãy nên phải bó bột và nằm bệnh viện một thời gian. Lũ bạn cứ nhìn tôi cườikhúc khích như giấu diếm chuyện gì. Cuối cùng tụi nó mới bật mí: Chính anh làngười đã gọi xích lô và theo tôi đến phòng cấp cứu. Mấy bữa nay, anh hỏi thăm tôiluôn. Rồi cuối cùng thì anh cũng đến với một bó hoa trên tay. Anh ăn mặc lịch sự,sạch sẽ, làm tôi bất ngờ giống như phát hiện ra một con người khác. Tôi lí nhí cámơn, còn anh thì nhìn tôi mỉm cười độ lượng. Lũ bạn quỷ sứ của tôi ùa vào và trahỏi anh tại sao lại tặng tôi đóa hoa hồng? Tôi phải làm mặt giận, tụi nó mới buôngtha.Tôi đã sửng sốt, khi đến thăm nhà anh. Khác với tưởng tượng của tôi, nhà anh làmột trong những gia đình khá gia giáo. Cha mẹ anh là những vị giáo sư đại họcnổi tiếng ở thành phố này. Các anh chị đều là những người khá thành đạt trong xãhội. Vậy mà anh lại là một anh chàng sửa xe tầm thường... Anh cho biết gia đìnhđã rất giận khi anh ngồi tù và bây giờ anh chỉ là một người có mà như không đốivới họ. Anh đã nói với tôi rất nhiều điều về hiện tại và tương lai. Tôi càng thấythương anh hơn và tôi tin ở nghị lực của anh.Lũ bạn cùng phòng đã chia làm hai phe: Một bên ủng hộ tình yêu của tôi và mộtbên thì phản đối. Tụi nó chỉ sợ tôi sẽ phải khổ khi lấy anh. Cha mẹ tôi biết chuyện,cũng ngăn cấm tôi không được quan hệ với anh, và làm nhiều chuyện để chia rẽchúng tôi, kể cả việc yêu cầu tôi nghỉ học về nhà ngay và chuẩn bị sẵn cho tôi mộtngười chồng tương lai mà tôi không hề biết mặt. Tôi và anh đã trải qua một giaiđoạn đầy khốn khó. Trong khi đó, gia đình anh thì không quan tâm lắm đếnchuyện tình cảm của chúng tôi. Dường như họ muốn tôi mang anh ra khỏi nhàcàng sớm càng tốt. Tuy nhiên, tất cả các rào cản đó vô hình lại thúc đẩy chúng tôigắn bó với nhau nhiều hơn. Và cuối cùng, chúng tôi quyết định cưới nhau.Ngày đám cưới, tôi đã bật khóc khi vị chủ hôn tế nhị thông báo với bà con hai họlà: Do bận công việc nên cha mẹ cô dâu không có mặt. Anh lau mặt cho tôi mànước mắt rưng rưng. Những ngày đầu phải ở nhà mướn, tiền bạc thiếu thốn, cuộcsống chúng tôi khá vất vả. Đôi lúc tôi đã tự hỏi: mình làm như vậy có đúng không?Tuy nhiên, một thời gian sau, tôi cũng tìm được việc làm tại bệnh viện do mộtngười thầy giới thiệu. Anh thì xin vào làm gác cổng cho một văn phòng đại diệnnước ngoài, buổi tối thì theo học quản trị kinh doanh tại Đại Học Mở. Cuộc sốngđã dễ thở hơn. Một năm trôi qua, gia đình tôi nghĩ lại và đã tha thứ cho tôi. Ngàytôi sinh đứa con đầu lòng, đều có mặt ông bà nội ngoại. Dĩ vãng đã lùi xa...Bây giờ, tôi đã là một bác ...
Trước Rào Cản Của Cuộc Sống
Số trang: 2
Loại file: pdf
Dung lượng: 83.11 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn văn học hiện đại tiểu thuyết câu chuyện tuổi hoa Trước Rào Cản Của Cuộc Sống truyện ngắn tuổi học tròTài liệu có liên quan:
-
4 trang 99 0 0
-
2 trang 59 0 0
-
171 trang 55 0 0
-
3 trang 50 0 0
-
344 trang 47 0 0
-
156 trang 47 0 0
-
7 trang 47 0 0
-
Kí túc xá trường Sân khấu Điện ảnh
6 trang 47 0 0 -
Tự truyện Thành Trung - Không lạc loài: Phần 1
98 trang 46 0 0 -
2239 trang 46 0 0