Danh mục tài liệu

Truyện ngắn Bóng Thời Gian

Số trang: 172      Loại file: pdf      Dung lượng: 615.89 KB      Lượt xem: 19      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đan Thụy ngồi trước ti vi . Cô hơi ngả người ra sau nhìn lên màn ảnh . Đôi mắt đen láy chợt khép lại như thưởng thức điệu nhạc dìu dặt đầy trữ tình. Đây là bộ phim ca nhạc cô vừa mượn được của nhỏ bạn . Nó cứ bắt chiều nay phải trả . Nên dù rất buồn ngủ, cô cũng tranh thủ xem cho hết . Đan Thụy rất thích những bản tìn ca du dương, lãng mạn . Cô hơi nhắm mắt, nụ cười mơ mộng phảng phất trên đôi môi mọng . Ngoài kia...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Bóng Thời GianBóng Thời Gian Hoàng Thu Dung Bóng Thời Gian Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/172 http://motsach.infoBóng Thời Gian Hoàng Thu Dung Chương 1 -Đan Thụy ngồi trước ti vi . Cô hơi ngả người ra sau nhìn lên màn ảnh . Đôi mắt đen láy chợtkhép lại như thưởng thức điệu nhạc dìu dặt đầy trữ tình.Đây là bộ phim ca nhạc cô vừa mượn được của nhỏ bạn . Nó cứ bắt chiều nay phải trả . Nên dùrất buồn ngủ, cô cũng tranh thủ xem cho hết . Đan Thụy rất thích những bản tìn ca du dương,lãng mạn . Cô hơi nhắm mắt, nụ cười mơ mộng phảng phất trên đôi môi mọng . Ngoài kia mưalất phất rơi làm không khí lạnh . Thật là một không gian thi vị bay bổng.Nhưng Đan Thụy không sống với thế giới của mình được lâu . Vì cửa phòng bị đẩy cái ào . RồiTú Vân nhún nhẩy đi vào . Theo sau là Minh Khoa . Cả hai hình như mới ở cửa hàng bách hóavề, vì trên tay là một lô những goí đồ lỉnh kỉnh . Tú Vân quăng tất cả xuống bà . Ngồi tréo chândựa người ra ghế:- Ối, mệt quá trời - Rồi, làm như không có mặt Đan Thụy ở đó, cô với tay mở hộp bánh nhainhóp nhép . Miệng đầy bánh, cô quay lại Minh Khoa - Ngồi đây nè anh.Đan Thụy ngồi im, không biết phải làm thế nào, cô cắn môi nhìn lên màn hình, như không hềquan tâm đến Tú Vân . Nhưng cảm thấy sự có mặt của mình ở đây thừa quá, không chịu nổi, côđứng lên định đi về phòng . Nhưng Minh Khoa đã khóat tay:- Thụy cứ xem tiếp đi, tụi anh quấy rầu quá hả . Hay là mình lên phòng em đi, để cho Thụy xemphim.Tú Vân nhăn mặt:- Cái gì vậy ? Tại sao tôi phải đi, nhà này của mình mà cũng không được tự do nữa sao - Nói rồicô đứng dậy, ngang nhiên đến tắt máy - Ồn quá, chịu không có nổi.Môi Đan Thụy run lên vì tức và vì muốn khóc . Cô bỏ đi nhanh về phòng, còn nghe loángthoáng giọng noí trầm trầm của Minh Khoa :- Em không nên làm vậy Vân à . Dù sao cũng nên tôn trọng Thụy một chút . Cô bé lớn rồi.- Cái gì, lại bênh nữa hả . Coi bộ anh sắp phải lòng con nhỏ rồi đấy . Đi theo nó đi.- Em nói bậy gì vậy ?Rõ ràng là Tú Vân cố ý kiếm chuyện . Đan Thụy đóng dằn cửa phòng rồi ngồi phịch xuốnggiường . Ngực cô phập phồng vì tức . Nhớ lại cử chỉ khiêu khích quá đáng của Tú Vân , tự nhiêncô bật khóc . Khóc ngon lành . Tủi thân và yếu đuối.Một lát, cô nguôi dần, sụt sùi . Rồi nín khóc hẳn . Cô qua ngồi trước bàn học, quẹt nước mắt .Và lấy nhật ký ra hý hoáy.Ngày... tháng...Chị ta lại kiếm chuyện với mình . Ngang nhiên không cho mình xem tivi, và còn bảo anh KhoaTrang 2/172 http://motsach.infoBóng Thời Gian Hoàng Thu Dungđi theo mình di . Mình ghét chị ta, căm thù nhất trên đời . Mình cầu trời có ngày chị ta bị quảbáo, phải chịu đựng nỗi khổ như chính chị ta đã gây ra cho mình.Mình sẽ tranh thủ tình cảm của anh Khoa cho bõ ghét . Để chị ta hiểu thế nào là cảm giác bị bỏrơi . Tại sao lâu nay mình không nghĩ ra chuyện đó chứ ?Ngày mai mình sẽ cua anh Khoa . Nhất định là vậy ?...Đan Thụy xếp quyển sổ lại . Lại khóc thêm một chập vì cảm giác tủi thân . Vừa khóc cô vừacầm tấm hình đặt trước mặt, khẽ thốt lên tuyệt vọng:- Mẹ Ơi.Hai năm qua rồi, hai năm không có mẹ . Vậy mà Đan Thụy vẫn chưa quen được cảm giác mồcôi . Những lúc bị bà nội và Tú Vân ức hiếp . Cô cứ nghĩ sẽ có mẹ che chở . Rồi sau đó nhậnthức mẹ không còn, cô lại thấy sợ hãi với nỗi cô đơn khủng khiếp.Đan Thụy còn nhớ rất rõ cảm giác miễn cưỡng khi lần đầu tiên theo mẹ đến ở nhà này . Ba côchết khá lâu thì ông Khôi xuất hiện . Ông và mẹ cô thương nhau rồi sau đó là đám cưới . Mẹ côdẫn theo đứa con riêng về nhà chồng . Thế là một gia đình phức tạp vì ông Khôi cùng sống vớiđứa con riêng - Tú Vân - Và với cả một bà già mà Đan Thụy cũng bắt buộc gọi là bà nội.Khi còn sống cả mẹ cô cũng bị bà nội hà khắc, bị cô con gái riêng chồng chua ngoa soi mói .Tất cả những điều đó ông Khôi đều biết nhưng không bênh vực nổi, vì ông có ở nhà thường đâu. Vả lại ông chỉ yêu mẹ cô chứ đâu có yêu thương được cô.Khi mẹ mất rồi, bà nội và Tú Vân quyết liệt đuổi Đan Thụy đi . Nhưng ông Khôi không chịu, vìông thương mẹ cô rất sâu đậm, và vì trước khi chết, bà bắt ông hứa đi hứa l.ai là bảo vệ ĐanThụy . Ông không hà khắc với cô vì lời hứa với người đã chết . Vả lại cô hiền và yếu đuối, ôngđâu có nỡ đuổi cô ra đường.Vậy là Đan Thụy sống với những người hoàn toàn xa lạ . Không một chút quan hệ huyết thống .Trong khí Tú Vân được nuông chiều, nhung lụa như một tiểu thư, thì cô thiếu thốn từ tinh thầnđến vật chất . Đan Thụy cam chịu thiếu thốn, chỉ mong được yên ổn ...