Danh mục tài liệu

Truyện ngắn Khi con nhận ra

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 122.90 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi con nhận raCòn khoảng vài tiếng đồng hồ nữa mặt trời sẽ ló dạng. Bên ngoài trời hơi se lạnh, các con đường thì trơn và ướt sau một cơn mưa kéo dài. Trong căn nhà mọi thứ đều đang tĩnh lặng, mọi người đang chìm trong giấc ngủ, bất chợt:
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Khi con nhận ra Khi con nhận raCòn khoảng vài tiếng đồng hồ nữa mặt trời sẽ ló dạng. Bên ngoài trờihơi se lạnh, các con đường thì trơn và ướt sau một cơn mưa kéo dài.Trong căn nhà mọi thứ đều đang tĩnh lặng, mọi người đang chìm tronggiấc ngủ, bất chợt:- Ba, ba, ba....!Nam bật dậy sau một giấc mơ, anh nhắm nghiền mắt lại, đưa tay lau mồhôi trên trán. Anh cảm thấy hơi mệt và nhức đầu, có lẽ do hôm qua vềdầm mưa. Nam rời khỏi giường bước xuống nhà sau mở tủ lấy chai nướcrồi ngồi xuống ghế nốc một hơi. Anh ngã đầu ra phía sau nhắm mắt lại,miên man suy nghĩ về giấc mơ ban nãy. Người xuất hiện trong giấc mơđó là ba của anh, anh nhìn thấy ông đến cạnh anh, khẽ hôn lên trán anh,khi anh mở mắt thì ông lại quay lưng bỏ đi và dù anh có cố gọi thế nàoông cũng không quay lại. Đã hơn 10 năm rồi Nam mới mơ về ba anhnhư thế.---------------------------------------------Sinh ra đã là con nhà giàu nhưng đời sống tình cảm của Nam lại khônggiàu như những vật chất trong nhà anh. Khi Nam lên hai tuổi ba mẹ anhly hôn vì ba anh có người phụ nữ khác. Cuộc sống gia đình anh có nhiềusự xáo trộn, vốn việc kinh doanh trước đây là do một tay ba Nam lonhưng sau cuộc ly hôn thì mọi thứ mẹ anh quán xuyến và trong một lầnthất bại công ty cũng bị phá sản. Gia đình Nam rơi vào tình cảnh khókhắn, có cầu nhưng không ai giúp, gia đình nội thì làm ngơ, còn gia đìnhngoại thì quá khắc khe trong việc mẹ anh ly hôn nên cũng bỏ mặt. Tuynhiên thời điểm khó khăn đó cũng sớm trôi qua và Nam lúc đó chỉ làmột cậu bé chưa hiểu chuyện, anh vẫn hồn nhiên, vui vẻ với mọi thứxung quanh mình, vẫn luôn khao khát được gặp lại người cha chưa baogiờ để lại chút ký ức nào trong anh. Cái hồi còn bé đó, nếu ai hỏi anhyêu nhất, dù luôn bên cạnh mẹ nhưng người Nam trả lời cho câu hỏi đóvẫn là ba. Cũng không hiểu rõ vì sao anh lại cho con người chưa mộtlần nhớ nổi khuôn mặt ấy nhiều tình yêu thương đến thế.Khi vào học mẫu giáo, Nam thường ganh tị với những bạn nhỏ được badẫn đi học, anh thèm được như những đứa bé ấy. Thèm được ba đưa đếnlớp vào buổi sáng, được ba chở đi mua kem trên đường về nhà sau mỗigiờ tan học. Thèm được ba cõng trên vai mỗi khi đi chơi. Nhưng tất cảchỉ là một giấc mơ của cậu bé nhỏ tuổi hồi ấy, một giấc mơ chưa bao giờtrở thành hiện thực. Đôi lần Nam hỏi mẹ về ba, nhưng lúc nào cũng chỉđược mẹ trả lời rằng: Ba đi làm xa, chắc cũng lâu lắm mới về.. hoặc ba nói nếu con học giỏi, chăm chỉ, ngoan ngoãn ba sẽ về.. Đó là hoàntoàn là những câu nói dối của mẹ Nam, bà không muốn nói sự thật vớianh, không muốn cho cậu bé ngây thơ như anh lúc ấy biết một hìnhtượng xấu về cha mình.Nam vào cấp một, gia đình luôn hãnh diện về anh. Anh luôn được côgiáo khen về thành tích học tập, một cậu bé thông minh và vượt trội hẳnso với bạn bè trong lớp. Dĩ nhiên vừa là một cậu ấm vừa được khen nhưthế Nam luôn lấy trong mình một niềm kiêu hãnh. Nhưng đôi lúc niềmkiêu hãnh đó lại mất đi nếu như ai đó vô tình nhắc đến ba anh. Luônluôn có cảm giác ganh tị với những bạn có đủ ba mẹ, Nam lấy đó làmmặc cảm riêng cho mình. Còn nhớ có một lần sinh nhật một cậu bạntrong lớp, hôm ấy cậu ta đã đem lên lớp một món đồ chơi do ba mua vàkhoe khoan với bạn bè. Khi Nam thấy món đồ chơi ấy- Ở nhà mình cũng có một cái y chan.- Thế hả, cái này là ba mình tặng mình đó! Ba nói nó rất đắt.- Ừ! Nhưng chỉ đắt với nhà bạn thôi, chứ với nhà mình thì không.- Vì nhà bạn giàu mà. Nhưng dù sao mình cũng rất thích nó! Vì đó làquà của ba- Những thứ như thế mình chỉ chơi vài lần rồi bỏ, bạn cần không mìnhcho?- Sao bạn nói chuyện kì vậy? Mình chỉ thích quà của ba thôi, mình yêuba mình nhất!- Sao cái gì cũng một chữ ba hai chữ ba vậy? Nam bắt đầu cáu gắt- Thôi đi Lâm mày đụng vô nổi đau của đứa không cha rồi đó, nói nữanó ganh tị là đánh mày á! Một cậu bạn khác ( Quân) nói trong giọngđiệu giễu cợt.Và đương nhiên sau câu nói ấy, cậu bạn của Nam hưởng đủ mọi sự tứcgiận của anh, mặc dù đã được bạn bè can ra nhưng Nam vẫn lao vào cốđánh Quân như cho hả cơn giận.Ngay chiều hôm đó Nam bị mời phụ huynh vì tội đánh nhau. Khi họpxong, mẹ anh ra ngoài xin lỗi Quân cũng như ba Quân. Nhưng lập tứcsau đó bà được nhận ngay một lời nói :- Đã không có chồng thỉ cô làm ơn dạy con đàng hoàng, đừng để nómất dạy như vậy, đừng tưởng giàu có thì làm gì cũng được, lần này tôicho qua chứ không có lần sau đâu. Người đàn ông trút cơn giận củamình vào mẹ Nam. Rồi vừa bước đi vừa nói với con : từ nay đừng cóchơi với cái thằng không cha đó nữa, nó điên lên lại đánh cho đấy. Đãdặn ngay từ đầu là không chơi với mấy đứa mất dạy đó rồi, nó không cócha dạy dỗ là như vậy mà có chịu nghe đâu, giờ bị đánh cho chừa! Lờinói của người đàn ông như một nhát dao cứa vào hai trái tim của cả Namlẫn mẹ anh. Mẹ anh không nói gì dù mắt bà đỏ hoe, còn anh thỉ chĩ cúigằm mặt xuống lững thững điTrong cái nắng lúc hoàng hôn, Nam nắm tay mẹ đi về, được một đoạnanh sựng lại- ...