.Nàng không xinh. Thật sự là nàng không xinh. Ấy vậy mà lại làm trái tim một người nổi tiếng lạnh lùng con thạch sùng như gã cứ phải thẫn thờ, tìm mọi cách để tiếp cận được nàng. So với đám người mẫu teen bây giờ thì nàng thuộc thế hệ người mẩu 5X (tức là 1m5x ấy)
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: Người ấy... Ngồi đối diệnNGƯỜI ẤY...NGỒI ĐỐI DIỆNNàng không xinh. Thật sự là nàng không xinh. Ấy vậy mà lại làm trái tim mộtngười nổi tiếng lạnh lùng con thạch sùng như gã cứ phải thẫn thờ, tìm mọicách để tiếp cận được nàng. ***So với đám người mẫu teen bây giờ thì nàng thuộc thế hệ người mẩu 5X (tức là1m5x ấy). Tóc nàng lúc nào cũng buộc vổng phía sau, luồn qua nửa vầng trăngkhuyết của chiếc mũ lưỡi trai màu trắng. Gọng kính nàng đeo màu trắng, ba lô saulưng cũng màu trắng nốt. Da nàng ngăm ngăm. Còn phía sau cặp môi cong là haicái răng cửa trông như răng thỏ. Phải để ý kĩ lắm mới thấy lúc nàng cười, có hailúm đồng xu tròn xoe lún xuống hai bên. Đấy, đã bảo là nàng không xinh rồi mà.Gã biết nàng trong một lần tình cờ theo chân cậu bạn thân vào phòng tự học củathư viện trường. Vào học để lấy không khí thôi chứ thực ra gã được bố mẹ dànhcho một phòng học tiện nghi, yên tĩnh hơn nhiều. Trời xui đất khiến thế nào màchỗ nàng ngồi lại đối diện với gã. Những lúc ngước mắt lên chắc hẳn nàng phảithấy gã vậy mà từ đầu buổi đến cuối buổi gã chỉ thấy nàng cắm đầu vào nhữngcuốn sách dày cộp mà không ban phát cho gã dù chỉ một ánh nhìn.Hôm sau, hôm sau nữa, dù cậu bạn không đến thư viện, gã vẫn đến một mình, vẫncố tình ngồi chỗ cũ, cố tình mượn một đống sách trưng diện lên bàn để thu hút ánhnhìn của nàng... vậy mà công cốc, nàng vẫn thấy những cuốn sách hấp dẫn và thúvị hơn gã nhiều. Thế rồi thành thói quen từ bao giờ, thay vì những giờ học ở trongphòng riêng, gã đều miệt mài đạp xe đến thư viện trước đôi mắt ngạc nhiên củathằng bạn thân. Nàng đã đánh tan thói kiêu căng, tự phụ của gã bằng một sự thờ ơ,lạnh lùng cũng không kém. Vậy mà trước đây gã cứ tưởng con gái trong trường aicũng mơ có ngày sánh vai cùng gã. Vậy mà gã cứ tưởng con gái trong trường aicũng biết mình.Vậy mà gã đã từng rất tự tin với ngoại hình điện ảnh Hàn Quốc. Gãđã rất tự tin khi gã không chỉ là cây toán xuất sắc của trường mà còn là kẻ từngđược mọi người tung hô vì đã đem huy chương vàng bóng rổ về cho trường nữa...Nói tóm lại, cái mác đẹp trai, học giỏi, chơi hay như một tấm bình phong để gã tựtin kiêu hãnh mọi lúc mọi nơi và nhất là trước những bóng hồng. Vậy mà, lại vậymà...giờ gã mới biết gã không là gì trong mắt một người, oái oăm thay đó lại làngười mà gã rất muốn gã là một cái gì đó.Gã cố tình đến thư viện trước giờ mở cửa để được bắt chuyện cùng nàng và bạn bènàng nhưng vô ích, nàng có đoái hoài gì gã đâu. Sau một thời gian thì gã làm quenđược với hầu hết bạn bè nàng và những người hay đi học ở thư viện, vậy mà vẫnkhông đủ tự tin để bắt chuyện với nàng.Nhưng trời chẳng phụ kẻ có công bao giờ. Gã được chạm mặt nàng ở nhà gửi xe.Bốn mắt nhìn nhau ,tim gã như quả bóng vấp thành rổ cứ bật tâng tâng không theoý gã tý nào. Gã định nhoẻn cười làm quen nhưng vừa chuẩn bị được tư thế đã bịthằng bạn thân từ dưới đất chui lên vỗ vai đánh bộp:- Đi đánh bóng nha mày.Lúc đó, gã chỉ biết quay sang thằng bạn và ban cho nó nụ cười méo xệch mà thôi.Cơ hội lại đến với gã lần hai, đó là khi nàng dắt xe phía sau, tim gã vẫn chơi tròbóng rổ thì nàng cất tiếng gọi:- Bạn gì ơi!Gã quay ra chờ đợi :- Bạn...chưa kéo khóa...- Hả?Mặt gã chín đỏ. Chẳng lẽ bây giờ gã phải nhìn xuống khóa quần hay sao. Cái quầnnỡ phản bội gã thế ư? Gã thề chưa bao giờ thấy mình thộn đến thế. Nàng bình thảnlướt qua gã:- Bạn chưa kéo khóa balô kìa.Hú hồn. Vậy mà gã cứ tưởng... Chưa kịp định thần thì nàng đã đi mất, tiếng cườikhoái trá của thằng bạn kéo gã về lại với thực tại đau thương. ***Hôm nay cũng như mọi hôm, gã lại đi đánh bóng về muộn. Vừa bước chân tớicổng gã đã thấy chiếc xe đạp quen quen dựng phía trong. Chẳng lẽ nàng đến tìm gãư? Rõ khéo tưởng tượng, xe đạp giống nhau là chuyện đương nhiên. Gã tự cườimình rồi bấm chuông. Đứa em trai vừa ra mở cửa đã bị gã hỏi luôn:- Xe ai vậy?- Xe gia sư dạy văn em đấy. Trung tâm gia sư vừa giới thiệu cho mẹ. Nghe bảo chịấy học năm thứ hai đại học Văn Hóa nhưng mà nhìn nhóc lắm, em tưởng là cònít tuổi hơn anh cơ đấy.- Mày...chỉ được cái... khéo tưởng tượng.Gã vừa gõ đầu cậu em vừa đi vào phòng khách. Định cất tiếng chào thì chợt cặpkính trắng ngước lên nhìn gã, ngơ ngác, hai má ửng đỏ. Gã nhìn nàng trân trân rồichợt nhớ ra mình đang trong bộ dạng của một kẻ vừa đi đánh bóng về, gã vội chàorồi vụt chạy vào trong. Không thể mất điểm trước nàng được. Gã vừa chạy vừatủm tỉm cười. ***Ngày...Mình đã thề không để cho trái tim rung rinh vậy mà nó chẳng chịu nghe lời mình.Mỗi khi nhìn thấy chàng là nó lại nhảy bát nháo cả lên làm hai má mình cứ nóngbừng bừng. Chàng mà biết được bí mật này chắc mình xấu hổ mà chết mất. Khichàng xuất hiện ở thư viện, chàng chọn chỗ ngồi đối diện mình làm mình run bắnlên, mặt cúi gằm vào cuốn sách không dám ngước nhìn vì sợ chàng bắt gặp mìnhđang run th ...
Truyện ngắn: Người ấy... Ngồi đối diện
Số trang: 7
Loại file: pdf
Dung lượng: 298.78 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Người ấy ngồi đối diện Truyện ngắn Người ấy ngồi đối diện Truyện tình yêu Truyện ngắn tình yêu Truyện ngắn hay nhất Tuyển tập truyện ngắn hấp dẫnTài liệu có liên quan:
-
8 trang 48 0 0
-
Phần 1 - Nhật kí Đặng Thùy Trâm
197 trang 47 0 0 -
SỨ GIẢ CỦA THẦN CHẾT - Sidney Sheldon
169 trang 46 0 0 -
6 trang 44 0 0
-
Kinh nghiệm mua bò của nông dân
5 trang 43 0 0 -
4 trang 39 0 0
-
5 trang 39 0 0
-
8 trang 35 0 0
-
4 trang 35 0 0
-
43 trang 34 0 0