Em không thể lơ lửng như quả bóng mãi thế được. Em đã cố rất nhiều, gắng rất nhiều để chạm tới lòng anh, nhưng em kiệt sức rồi. Em phải rơi xuống đất thôi. Đồ uống của quý khách đây ạ. My bưng khay đựng hai tách mocha đá tới cho khách, khẽ cúi người chào rồi quay lưng lại, vừa đi vừa xoa mạnh lòng bàn tay.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: Níu giữ những sắc màu bay điNÍU GIỮ NHỮNG SẮC MÀU BAY ĐIEm không thể lơ lửng như quả bóng mãi thế được. Em đã cố rất nhiều, gắng rấtnhiều để chạm tới lòng anh, nhưng em kiệt sức rồi...Em phải rơi xuống đất thôi...1.- Đồ uống của quý khách đây ạ.My bưng khay đựng hai tách mocha đá tới cho khách, khẽ cúi người chào rồi quaylưng lại, vừa đi vừa xoa mạnh lòng bàn tay. Những ngày gần đây, thời tiết đột ngộtchuyển lạnh, vậy mà chẳng hiểu tại sao, đã 11 rưỡi rồi mà quán cà phê của My vẫncòn khách lui tới.- Tao cũng muốn được đi chơi như họ. Sao chúng mình phải khổ thế mày nhỉ?Thư đứng bên cạnh, ánh mắt dõi theo nhóm bạn ba người đang bước từng bước lêncầu thang gỗ. Đến khi bóng dáng họ khuất dần qua tấm sàn tầng ba, Thư mới cúiđầu tỉ mẩn đếm lại số tiền thu được trong ngày. Giai điệu du dương của TheChristmas Song vang lên trong không gian tĩnh lặng. Ánh đèn vàng ấm áp phảnchiếu lên những chiếc cốc treo ngược như những vầng hào quang tí hon. My bướcra khỏi quầy, tiến tới tấm cửa kính lớn trước mặt, giơ tay cậy cậy những mảng sơntrang trí còn đang dính chặt trên đó.- Ngày nào cũng nhìn thế gian rồi than vãn với bản thân rằng, Tại sao mình lạiphải như thế này? Tại sao mình lại không được như thế kia? trong khi đã biết thừacâu trả lời, chính là thói làm nũng với đời của con người. Lạm dụng thói này quácũng không tốt đâu.Thư nhún vai, khẽ bĩu môi. Nhìn bạn mình vẫn cặm cụi cậy từng mảng sơn trênkính, lau lau phủi phủi, miệng buông ra một câu rất chẳng liên quan rồi chẳngthèm ngoảnh mặt lại nhìn mình lấy một cái, Thư chỉ biết thở dài rồi đếm lại xấptiền trên tay. My và Thư là hai cô gái kì quặc. Vốn đang có công ăn việc làm ổnđịnh, họ không chịu yên vị hưởng thụ mà hò nhau mở thêm một quán cà phê nằmđối diện với một con phố lớn. Những lúc rảnh rang, My và Thư lại tới quán, phụcvụ bưng bê như những nhân viên bình thường. Đôi khi Thư thấy, mình và My đúnglà những kẻ dở hơi. Họ mua việc vào người chẳng phải để kiếm tiền mà để kiếmthêm những nỗi buồn dư lắng vốn không có khoảng trống. Buồn cũng là một nhucầu thiết yếu làm trọn vẹn cảm xúc mà, cứ cố vui mãi sao đặng.My hà hơi lên tấm kính, dùng móng tay khẽ gẩy lớp sơn mỏng lên. Ngoài đườngvắng tanh, chỉ có anh bảo vệ của quán đang ngồi ở bên kia đường, run run bêncạnh vài chiếc xe của khách, làn khói thuốc mờ mờ, trăng trắng như bọc sương baoquanh gương mặt sạm vuông của anh.Rồi My vô thức đưa mắt vọng lên mớ dây điện chẳng chịt phía trên đầu anh bảovệ.Ngừng động tác.My lặng im, đôi mắt dừng lại ở một quả bóng tròn bị mắc kẹt trên dây điện.Quả bóng ấy vẫn còn ở đó.Tay cầm giẻ kì thật mạnh, thật nhanh trên nền kính mờ đục vì hơi nước, đôi môiMy khẽ mím lại. Chuông tin nhắn vang lên, My chẳng buồn lôi ra mà vẫn tiếp tụccông việc của mình.Bên kia mặt kính, gió đông đang khò khè rít từng hơi mạnh.Muộn lắm rồi, phải khẩn trương lên thôi.2.- My này.- Hả?- Liệu có phải tao quá nhỏ nhen và hèn mọn không?- Là sao, tao không hiểu?- Tao đi ghen tị với bạn thân nhất của mình, liệu tao có phải đang quá nhỏ nhenkhông?- Mày thử nói xem?- Có nhiều lúc tao trộm nghĩ, nếu như anh ấy biết tình cảm của tao trước khi gặpVy, liệu anh ấy có yêu tao không? Tao đã nghĩ rất nhiều, đã cho rằng mình hẳnphải có một vị trí nào đó trong tim anh ý, chỉ là tao chậm chân thôi. Tao đã chomình cái quyền ngộ nhận đầy ấu trĩ ấy. Để rồi, cái bức tường niềm tin tao chồngbằng gạch vụn đó, lại đổ sầm xuống, làm tao mỏi nhừ, làm tao xây xước và tê dạimày ạ... Tao nhầm, mày ạ... 7 năm qua, tao vẫn luôn nhầm, mày ạ...Thư say.Cô ấy say, vậy mà hai hốc mắt vẫn khô đặc, tựa như đã cạn ráo nước mắt từ lâu.Dù cho trong lòng chất chứa bao tâm sự, Thư cũng không bao giờ, hoặc ít nhất, làchưa bao giờ khóc trước mặt My. Đối với Thư, vị đắng của tình trộn lẫn với vị caycủa hơi men chỉ là một trải nghiệm mà ai cũng nên có một lần ở đời.- Trông cái Vy hạnh phúc lắm mày ạ. Còn tao, tao thấy tao hèn lắm mày ạ. Tao vừacảm thấy vui cho nó, vừa cảm thấy ghen tị với nó, ghen tới mức ứa nước mắt. Haha... Quái lạ, cuộc đời này quái lạ quá...My thở dài. Cô nắm chặt lấy tay Thư mà lòng không khỏi nhói đau. Thư vẫn tiếptục nói những điều chẳng đầu, chẳng cuối bằng cái giọng khản đặc, nghẹn bứ nướcmắt nơi cuống họng.- Họ sắp đính hôn rồi.Thư khẽ cười, đôi mắt dán chặt vào tấm bảng Close trước mắt. Cô quen anh,thích anh từ những năm đầu cấp 3, cho đến tận hôm nay, mối tình đơn phương nàycũng đã gần 7 năm rồi. Thư thấy đèn đường ngoài kia như nhòe đi, hòa trộn thànhbức tranh sặc sỡ với những mảng màu ấm áp, lung linh. Những quả bóng ánh sáng,chen chúc nhau chật chội, thả lềnh bềnh, lơ đãng giữa thinh không quện mùi giólạnh. Đông đúc đấy, mà sao vẫn lẻ loi vậy... Ấm ám đấy, mà sao vẫn giá buốt vậy...Yêu thương đấy, mà sao vẫn đau đớn vậy...Rồi Thư đột nhiên bật cười, tiếng cười hòa vào tiếng nấc. Cô đưa tay lên gãi nhữngvệt dài trên má do nước mắt qua đi để lại.Lòng My rối bờ ...
Truyện ngắn: Níu giữ những sắc màu bay đi
Số trang: 11
Loại file: pdf
Dung lượng: 281.22 KB
Lượt xem: 5
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Níu giữ những sắc màu bay đi Truyện tuổi teen Truyện tình yêu Truyện ngắn tình yêu Truyện ngắn hay nhất Tuyển tập truyện ngắn hấp dẫnTài liệu có liên quan:
-
2 trang 59 0 0
-
8 trang 48 0 0
-
Phần 1 - Nhật kí Đặng Thùy Trâm
197 trang 47 0 0 -
SỨ GIẢ CỦA THẦN CHẾT - Sidney Sheldon
169 trang 46 0 0 -
6 trang 44 0 0
-
Kinh nghiệm mua bò của nông dân
5 trang 43 0 0 -
3 trang 42 0 0
-
4 trang 39 0 0
-
5 trang 39 0 0
-
8 trang 35 0 0