Danh mục tài liệu

Truyện ngắn Yêu trọn một đời

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 293.10 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Năm ấy, cô mười sáu tuổi, lần đầu thích một chàng tAnh không cao lắm, nho nhã thư sinh nhưng lại thích chơi đá bóng, có một giọng nói rất trầm, thành tích học tập tốt, thường đứng nhất trong lớp.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Yêu trọn một đờiYêu trọn một đờiNăm ấy, cô mười sáu tuổi, lần đầu thích một chàng tAnh không caolắm, nho nhã thư sinh nhưng lại thích chơi đá bóng, có một giọng nói rấttrầm, thành tích học tập tốt, thường đứng nhất trong lớp.Tuy lúc ấy, vấn đề yêu sớm đã không còn là chuyện gì to tát, nữ sinhtheo đuổi nam sinh cũng không còn là tin tức nóng hổi, cô càng khôngphải là dạng con gái hướng nội, nhưng cô chưa từng nghĩ đến chuyện sẽtỏ tình với anh, chỉ nghĩ rằng, nếu được mãi mãi đứng xa xa dõi theo anhlà đã tốt lắm rồi.Khi ấy cô thường xuyên gặp anh trên đường, chào hỏi một tiếng cũngvui sướng cả ngày trời, tan học rồi cũng không về nhà mà đến sân vậnđộng chạy chầm chậm từng vòng từng vòng... chỉ để nhìn anh đá bóng.Cô còn học cả cách xếp sao may mắn, mỗi ngày viết một câu cô muốnnói với anh lên một mảnh giấy, gấp thành một ngôi sao may mắn nhonhỏ, vui sướng đặt vào trong một chiếc lọ to.Cô thường nhìn anh và nghĩ, một chàng trai như anh, chắc sẽ thích mộtcô gái dịu dàng ân cần chăng, đó là cô gái có mái tóc dài đen nhánh, mộtđôi mắt long lanh, lúc vui vẻ sẽ mím môi cười nhẹ nhàng. Tóc của cô rấtđen nhưng lại chỉ ngắn đến vành tai, cô có một đôi mắt to nhưng mỗi khicười sẽ híp lại thành một đường chỉ. Cô vẫn soi mình vào gương thầmnghĩ, nếu một ngày nào đó cô trở thành mẫu người con gái ấy, có khinào anh sẽ thích cô?Nhưng nghĩ thì nghĩ thế thôi, mỗi tháng cô vẫn chạy ra tiệm cắt tóc đểxén gọn mái tóc vừa hơi hơi dài ra của mình lên đến mang tai, vẫn cườiha ha thật to mỗi khi gặp chuyện vui, đến nỗi đôi mắt to híp lại thànhmột đường nhỏ.Năm mười chín tuổi, cô thi đậu vào một trường đại học tầm tầm bậctrung. Anh phát huy khả năng của mình, đậu vào một trường đại học nổitiếng ở một thành phố khác. Khi cô ngồi trên tàu hỏa rời khỏi thành phốnhỏ đã nuôi nấng cô từ thuở mới lọt lòng này, tràn ngập trong đầu lànhững hồi ức nhỏ nhoi của cô và anh.Cuộc sống đại học đã mở màn bằng mười mấy ngày tập huấn quân sựgian khổ. Buổi tối trước khi ngủ, những bạn gái khác đều trốn trongchăn lén lút gọi điện thoại về tâm sự kể lể với bạn trai, còn cô đã mấylần bấm xong dãy số quen thuộc nhưng cuối cùng cũng không nhấn nútgọi. Mười mấy năm rồi, cô mới biết được lần đầu thế nào gọi là nhớnhung, thì ra, nhớ nhung là một loại sức mạnh khiến con người có thể vôý rơi nước mắt lúc nào không hay.Cuộc sống bốn năm trong trường đại học cũng không quá dài, một côgái dễ thương hoạt bát như cô không thiếu những kẻ theo đuổi, nhưng côvẫn lựa chọn độc thân.Nhiều người tò mò hỏi cô vì sao, cô luôn mỉm cười nhẹ nhàng, đáp:Học tập là quan trọng mà.Quả thực cô cũng rất cố gắng học tập, chỉ để thi đỗ nghiên cứu sinhtrường anh.Trong bốn năm, mái tóc cô không ngừng dài thêm, cô cũng không cắtngắn đi nữa. Có một lần khi họp lớp cũ, mọi người thấy cô thì đềuchoáng váng, một mái tóc dài suôn thẳng đen nhánh, một đôi mắt to longlanh với màu kẻ mắt thật đẹp khiến đôi mắt ấy càng thêm sinh động, lànda trắng hồng, luôn mím môi cười khẽ, không ai nhận ra cô bé lém lỉnhngày xưa nữa.Lúc anh nhìn thấy cô cũng không khỏi rung động, nhưng khi ấy tay anhđang vòng quanh chiếc eo thon của một người con gái khác.Cô nhìn thấy cô gái dịu dàng xinh đẹp hơn mình bên cạnh anh, nhưngche giấu rất giỏi sự hụt hẫng trong lòng, chỉ cười nhẹ với anh, nói: Lâuquá không gặp.Hai mươi hai tuổi, cô đậu vào nghiên cứu sinh trường anh với thànhtích cao nhất. Anh không tiếp tục học lên mà vào một công ty nướcngoài, công việc xuất sắc, lương mỗi năm nhanh chóng tiến đến bảngsáu người cao nhất.Cô tiếp tục trải qua cuộc sống học sinh đơn điệu thậm chí héo mòn, vẫnsống độc thân.Một lần nghỉ phép về nhà, vừa vào đến nơi thì mẹ cô đã kéo sang mộtbên, lo lắng xót thương, Con gái à, học là việc tốt. Nhưng phụ nữ luônphải cưới chồng sinh con, đó mới là đúng đắn. Cô gật đầu, bước vàophòng sắp xếp đồ đạc mang về. Lấy chiếc lọ to đựng đầy những ngôi saomay mắn ra trước hết, đặt trên giá sách. Trên giá là một dãy những chiếclọ đựng sao, đều đầy ắp, vừa đúng sáu bình.Hai mươi lăm tuổi, với học vị thạc sĩ của một trường đại học danh tiếngvà bảng thành tích ưu tú, cô nhanh chóng tìm được một công việc tốt,lương tháng trên vạn tệ.Lúc ấy anh đã tự mở công ty riêng, làm ăn rất thuận lợi. Khi chi nhánhcông ty thứ ba được khai trương, anh kết hôn với thiên kim tiểu thư củaphó thị trưởng, song hỷ lâm môn.Cô xuất hiện trong buổi hôn lễ linh đình ấy, nghe thấy người cạnh bênnhắc đến chú rể tuổi trẻ tài cao, cô dâu gia thế hơn người, vừa du học về,tướng mạo như hoa, đúng là một đôi trai tài gái sắc.Cô ngắm nụ cười phơi phới mãn nguyện của anh, trong lòng chợt dậylên một cảm giác hạnh phúc, một cảm giác thật kỳ lạ, như thể cô gáiđang nở nụ cười tươi như hoa đứng bên cạnh anh chính là cô vậy.Hai mươi sáu tuổi, cô kết hôn với một đồng nghiệp trong công ty, từkhi quen nhau đến khi kết hôn không ...