Dao Quang ngoái lại nhìn rặng Lạc Sơn và vầng dương để xác định phương hướng rồi thẳng tiến về đông. Chỉ vài chục dặm nữa chàng sẽ đến đường quan đạo nối Thành Đô và Ba Huyện. Dao Quang nhận ra cước lực mình nhanh như gió, lòng bùi ngùi tự nhủ giờ đây chàng đã là một oan hồn vất vưởng. Cuối canh hai, Dao Quang đến cửa tây thành An Nhã, giật mình nhận ra hai gã Diêm Quỷ đầu trâu, mặt ngựa, tay cầm chiêu hồn phướn và gậy tang. Muốn thử uy lực của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VÕ LÂM U LINH KÝ Hồi 10 – Phần 1 VÕ LÂM U LINH KÝ Hồi 10 – Phần 1 Đại ác hốt nhiên thành đại thiệnThanh Thành sơn thượng hữu u linh Dao Quang ngoái lại nhìn rặng Lạc Sơn và vầng dương để xác địnhphương hướng rồi thẳng tiến về đông. Chỉ vài chục dặm nữa chàng sẽ đếnđường quan đạo nối Thành Đô và Ba Huyện. Dao Quang nhận ra cước lựcmình nhanh như gió, lòng bùi ngùi tự nhủ giờ đây chàng đã là một oan hồnvất vưởng. Cuối canh hai, Dao Quang đến cửa tây thành An Nhã, giật mìnhnhận ra hai gã Diêm Quỷ đầu trâu, mặt ngựa, tay cầm chiêu hồn phướn vàgậy tang. Muốn thử uy lực của mảnh ngọc U Linh Tuần Sát lệnh phù, DaoQuang lướt lên, quay lại chặn đầu họ. Kỳ diệu thay, hai gã Diêm Quỷ cungkính vòng tay cúi đầu vấn an: - Chẳng hay Thần Sát có điều chi dạy bảo? Dao Quang cố nín cười, hỏi vu vơ: - Nhị vị đi bắt hồn ai vậy? Gã mặt ngựa đáp: - Cung bẩm Thần Sát! Gã Du Hoạch Lạc ở đất An Nhã nổi danh đàohoa công tử, được xếp vào hàng thứ tư trong Giang Hồ Lục ác. Họ Du háosắc thành tật, giết oan nhiều người nên tuổi thọ chỉ được bốn mươi hai. Giờtý đêm nay gã sẽ mệnh chung. Một ý niệm thoáng lóe lên trong đầu. Dao Quang vui vẻ nói: - Hay lắm! Ta sẽ đi cùng nhị vị. Hai gã Diêm Quỷ dẫn Dao Quang vào thành, đến một tòa trang việnđồ sộ và tráng lệ, khuôn viên rộng đến hàng chục mẫu. Dao Quang khôngngờ Tứ ác lại là một kẻ giầu nứt đố đổ vách như vậy ! Lúc chàng hạ sơnhành hiệp, Đào Hoa công tử đột nhiên biến mất, chẳng hề ló mặt. Thì ra gãẩn thân trong cảnh giàu sang tột bậc ở đất An Nhã này. Võ lâm xếp DuHoạch Lạc vào hàng Lục ác Nhân vì gã xứng danh khẩu phật tâm xà. Dungmạo của gã rất anh tuấn, miệng luôn cười tươi, kể cả lúc giết người. Nạnnhân thường bị chặt đứt cả tứ chi, rồi chết vì quá đau đớn, hoặc sống lê lếttrong cảnh tàn phế. Đào Hoa công tử rất khôn ngoan, không đụng chạ m đếncác cao thủ bạch đạo và thường khiêu khích cho đối phương xuất thủ trước,nhờ vậy gã tránh được sự luận tội của võ lâm. Nhưng về mặt tình trường, vớidung mạo đẹp đẽ và tài sản kếch sù, họ Du đã chinh phục được khá nhiềumỹ nhân. Tổng cộng gã có đến hai mươi hai thê thiếp, nổi tiếp đào hoa. Tiếcrằng chẳng nàng nào chịu sinh cho gã một đứa con, bất kể trai hay gái. ĐàoHoa công tử lo lắng việc tuyệt tự nên ra sức thuốc thang, miệt mài giaohoan, những mong tìm người thừa tự. Khổ thay, gã lại ngộ độc vì mộtphương thuốc tráng dương bí truyền và sắp sửa qua đời. Mẹ gã là Du lão phunhân lo sốt vó, một mặt mời đại phu, một mặt mời đạo sĩ đến lập đàn ĐảoMệnh. Nghi lễ cầu đảo của Trung Hoa có từ thời thượng cổ, chứ không phảilà ý tưởng của Tam Giáo: Phật, Lão, Khổng. Người Trung Hoa cổ cho rằngthiên nhân tương dữ, trời với người có quan hệt mật thiết. Vì vậy, mỗi khigặp tai họa. Người ta thường trai giới, tắm gội sạch sẽ, rồi cúng tế trời đất đểkhẩn cầu sự giúp đỡ. Hạn hán cầu mưa gọi là đảo vũ, bệnh nặng cầu sốnggọi là đảo mệnh. Đảo vũ được thực hiện bởi các vị vua hay quan lại của địaphương gặp đại hạn. Còn đảo mệnh thì bất cứ người nào, nhà nào cũng cóthể làm khi bệnh trầm kha. Thời Tam Quốc, Khổng Minh Gia Cát Lượng đãtừng lập đàn cầu sống thêm vài năm để hoàn thành ý nguyện thống nhấtTrung Hoa vào tay nước Thục. Có lẽ trời xanh không chấp thuận nên đểNgụy Diên làm tắt mất ngọn đèn chủ. Xa hơn nữa. vào thời Xuân Thu,Khổng tử già yếu sắp chết, học trò khuyên ngài Cầu Đảo thì ngài đáp rằngngô đảo cửu hỉ (ta cầu đảo đã lâu rồi). Ví dụ này đã chứng minh tục lệ cầuđảo có trước thời Xuân Thu. Khổng Khâu và Gia Cát Lượng đều là nhữngbậc đại nhân, đại nghĩa. phẩm cách cao cả nên có thể tự cầu đảo cho mình.Còn người đời sau thì đủ cả tham, sân, si đành phải nhờ đến các bậc chânnhân, đạo hạnh cao thâm cúng tế dùm. Du lão phu nhân cũng biết con traimình tội ác ngập đầu, nhưng lòng mẹ thương con không bờ bến, nên bà đãbỏ ra ngàn lượng bạc, mời quán chủ đạo quán Thiên Sư giáo thành An Nhãlập đàn đảo mệnh. Lão phu nhân là một tín đồ đầy công đức với đạo quán,hàng năm cúng dường khá nhiều ngân lượng nên Thanh Điền chân nhânchẳng dám chối từ, dầu trong lòng biết chắc là thất bại. Sau sáu đêm tụngniệm, múa may, bệnh tình Đào Hoa công tử càng thêm nguy kịch, và đêmnay là đêm thứ bảy, đêm cuối cùng của nghi lễ cầu đảo. Đầu giờ tý, DuHoạch Lạc trút hơi thở cuối cùng, được vị đại phu xác nhận là đã chết hẳn.Tiếng khóc của Du lão phu nhân và hai mươi hai quả phụ vang lên ảo não,chấn động cả đêm trăng tĩnh mịch. Thanh Điền chân nhân rầu rĩ quát bọn đệtử thu dọn đồ nghề rồi lủi thủi trở về đạo quán. Hai gã Diêm Quỷ cáo từ DaoQuang, áp giải vong linh Du Hoạch Lạc về Quỷ Môn Quan trên đất PhongĐô, cũng thuộc tỉnh Tứ Xuyên. Chờ chúng đi khỏi, Dao Quang vào phòngngười chết, lẩm bẩm niệm một đoạn thần chú trong U Linh Quỷ Tạng, ngóntay trỏ vẽ một đạo bùa lên tử thi. Lập tức hồn phách của chàng nhập vào xáccủa họ Du. Dao Quang thử cử động mấy đầu ngón chân, ngón tay, thấychúng ngoan ngoãn nghe theo, chàng rất hài lòng. Nhưng Dao Quang phânvân, không biết phải cư xử thế nào với người thân của Đào Hoa công tử, nênvẫn nằm im suy nghĩ . Chợt Du lão thái gạt lệ đứng lên, bước ra cửa sổthông với vườn hoa. sụt sùi gọi: - Toàn nhi mau vào đây! Đại ca ngươi đã quy tiên. Có tiếng dạ nho nhỏ, và lát sau một hán tử tuổi ba mươi lăm, ba mươisáu rụt rè bước vào. Gã mặc bộ áo học trò bằng vải xấu, có vài mụn vá. Mặtmũi khôi ngô nhưng rất hiền lành, nhu nhược. Dao Quang hé mắt nhìn, đoángã này là em Du Hoạch Lạc, nhưng không biết có phải ruột rà hay bà conthôi. Chàng thư sinh nghèo vén áo quỳ xuống trước giường để xác, bùi ngùikhấn: - Dù đại ca hắt hủi, không xem tiểu đệ là em ruột, nhưng trong lòngDu Tiểu Toàn này luôn nhớ rằng chúng ta cùng chung huyết thống. Trong đám quả phụ, có một nàng áo xanh tuổi ba mươi đứng lên mỉamai: - Lúc còn sinh tiền, tướng công bọn ta đã tuyên bố ...
VÕ LÂM U LINH KÝ Hồi 10 – Phần 1
Số trang: 20
Loại file: pdf
Dung lượng: 150.66 KB
Lượt xem: 22
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện kiếm hiệp võ lâm u linh tài liệu kiếm hiệp kiếm hiệp trung hoa văn học trung hoaTài liệu có liên quan:
-
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 291 0 0 -
139 trang 290 0 0
-
Tác phẩm văn học Binh pháp Tôn Tử - Phần 2
123 trang 136 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 134 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 117 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 109 0 0 -
Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa (Tập 1): Phần 1
212 trang 71 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 70 0 0 -
438 trang 67 0 0