Nhằm giúp các bạn chuyên ngành Xã hội học có thêm tài liệu tham khảo, mời các bạn cùng tham khảo nội dung bài viết "Xã hội học và lịch sử: Hôn nhân và gia đình trong lịch sử" dưới đây, nội dung bài viết giới thiệu đến các bạn vấn đề hôn nhân và vấn đề gia đình trong lịch sử. Hy vọng nội dung bài viết phục vụ hữu ích nhu cầu học tập và nghiên cứu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xã hội học và lịch sử: Hôn nhân và gia đình trong lịch sử - GS.VS. Nguyễn Khánh ToànXã hội học số 4 - 1983 XÃ HỘI HỌC VÀ LỊCH SỬ HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH TRONG LỊCH SỬ Giáo sư, Viện sĩ NGUYỄN KHÁNH TOÀN Dưới chế độ phụ quyền, việc nhân duyên hoàn toàn thuộc quyền cha mẹ. Theoluân thường đạo lý, phận làm con là cha mẹ đặt đâu ngồi đấy. Cũng vì hoàn cảnh khách quan, nhiều lúc gia đình đối xử một cách chặt chẽtrong vấn đề luyến ái giữa nam nữ, nhất là đối với con gái. Từ bé đến lớn, luônluôn sống trong giới hạn của gia đình, ít được tiếp xúc với bên ngoài, chưa có kinhnghiệm về cuộc sống, bị cột chặt trong giây xích của lễ giáo phong kiến “Tam tòngtứ đức”, nam nữ thọ thọ bất thân”. Trong xã hội có giai cấp, người bóc lột người, phong kiến nhất là tư sản ở đóthế lực đồng tiền được đặt lên trên hết, việc hôn nhân gia đình nhiều khi bị tướcmất tính thiêng liêng như là một nghĩa vụ xã hội của nó, mà nó bộc lộ tính trơ trẽn,bỉ ổi, dã man, buôn bán, bóc lột và đày đoạ người phụ nữ. Nếu nhà có con gái lànhà giàu có thì những nhà có con trai muốn cưới về làm vợ trước hết nhằm vào củahồi môn của cô dâu - tiền bạc, ruộng nương, nhà gạch. Những nhà có con trai mớiđậu ông nghè, ông cử, hoặc có chức vị thì được những nhà có con gái quan tâm vìhọ muốn cho mình có rể sang. Trong những trường hợp như vậy, người ta còn để ý gì đến những sự khác nhau,chênh lệch, xung khắc về tuổi tác, nết na, tính tình? Giàu và sang là hai lá bùa hộmệnh có hiệu lực nhất. “Bảy mươi, mười bảy cao xa, bảy mươi có của mười bacũng vừa”. Dưới các chế độ phong kiến, tư bản, chúng chỉ là những chế độ nô lệ trá hìnhđối với con cái của những gia đình nghèo đói, việc bán gả không còn chút gì gọi làhôn nhân giá thú, mà chỉ Bản quyền thuộc Viện Xã hội học www.ios.org.vn Xã hội học số 4 - 1983Hôn nhân và gia đình 89là một lối buôn thịt người cực kỳ man rợ, mang tính súc vật hôi tanh ghê tởm, màthường thường những em gái còn nhỏ dại là những món hàng bất hạnh. Bọn đồ tể phong kiến – vua chúa, công hầu khanh tướng, địa chủ, cường hào ácbá quen hút máu mủ của nông dân; bọn đại tư bản tỷ phú, triệu phú làm giàu trênxương máu giai cấp công nhân và nhân dân thuộc địa, xây dựng đời sống xa hoađồi trụy của chúng trên ba tội ác huỷ hoại thân thể, nhân phẩm và số kiếp của biếtbao nhiêu em gái đang tuổi thanh xuân chỉ vì cha mẹ nghèo đói không nuôi nổi cáccon, hoặc bị cưỡng ép, mắc nợ hay là vì háo danh tham lợi. Ba tội ác ấy là: Tảohôn, tỳ thiếp và mãi dâm. ∗ ∗ ∗ Trong ba hiện tượng trên (tảo hôn, tỳ thiếp, mãi dâm), hiện tượng thứ nhất - tảohôn – là một thói quen, một tục lệ, trong đó bóc lột sức lao động của trẻ con làchính, ở những tộc người sống theo kinh tế gia đình, tự cấp, tự túc; ở các tộc ấy,chưa có chế độ mướn nhân công, hoặc mua trẻ con về làm con nuôi. Vì vậy, để cho“hợp lệ”, “hợp pháp”, người ta cưới vợ cho con trai trước khi tới tuổi thành hôn,không kể tuổi tác, tính tình, v.v… có hợp hay không. Cũng có khi ngược lại, sinhra tục “gửi rể”, người con trai trước hoặc sau khi cưới, phải đến ăn ở và lao độngnhư người trong gia đình của nhà gái. Phong tục ấy sẽ mất đi khi ở những địa phương ấy, quan hệ sản xuất được cảitạo, lao động được tổ chức lại, quyền làm chủ tập thể của nhân dân lao động đượcphát huy, văn hoá và khoa học kỹ thuật được phổ biến, quyền lợi của phụ nữ, thanhniên và thiếu nhi được luật pháp bảo vệ. Cho nên gọi nó là một hủ tục cần phải xoá bỏ sớm thì đúng hơn là một tội ác. Còn nạn tỳ thiếp thì thật là một vết nhơ trong đời sống xã hội của thời phongkiến để lại. Cái gương xấu từ người cầm đầu chế độ quân chủ chuyên chế - vua,hoàng đế - đã có hoàng hậu Bản quyền thuộc Viện Xã hội học www.ios.org.vn Xã hội học số 4 - 198390 Hôn nhân và gia đình và các cung phi lại thêm mấy trăm cung tần mỹ nữ! Nắm trong tay tất cả quyềnbinh và tài sản quốc gia, chiếm được ngôi thiên tử bao giờ cũng đeo đuổi mục đíchthoả mãn cho đến cùng cái bản năng hưởng lạc, hoang dâm vô độ của loài ác thú,nhiều lúc sinh ra rối loạn, đẻ ra nạn tranh quyền cướp ngôi trong cung đình đưa tớihoạ mất nước. Dưới vua chúa, các đại thần, các quan lại cũng chẳng tốt đẹp gì hơn. Trấn thủ ởmột tỉnh nào, quan tổng trấn thấy nhà nào có con gái xinh đẹp thì bắt gia đình ấyphải dâng cho nó làm vợ lẽ, nàng hầu, nếu không thì khó lòng sống được với nó.Cũng có khi nó “nhịn ăn” và bắt nhà ấy phải đưa con gái mình nộp vào cung chovua làm cung nữ còn nó thì được thăng quan tiến chức. Người con gái vô phúc suốtđời không gặp lại được cha mẹ. Nhưng không phải ở đâu và lúc nào, dưới thờiphong kiến, phụ nữ cũng cúi đầu để cho bọn phong kiến đeo vào mình trăm hoạ ấymà không dũng cảm lên tiếng tố cáo tội ác của chúng. Ở Việt Nam, thế kỷ 18, là thời suy vong và tan rã của chế độ phong kiến cũng làlúc các tập đoàn phong kiến cát cứ gây biết bao lầm than thống khổ cho nhân dân,nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương có lẽ là người phụ nữ đầu tiên trên thế giới, bằng mấycâu thơ đã giáng một lưỡi gươm vào đầu bọn phong kiến, phanh thây chúng, bộc lộtính chất xã hội của chế độ đa thê chẳng qua chỉ là một chế độ bóc lột nô lệ dã manlao động của phụ nữ. Chém cha cái kiếp lấy chồng chung, Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng Chịu đấm ăn xôi xôi chẳng có, Cầm bằng làm mướn mướn không công! Còn nạn m ...